Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 214 - Ai là cá? (2)



Chương 214 - Ai là cá? (2)




Ba ngàn Thanh Vân Kỵ, nếu không suy xét tới nhân tố cường giả Tinh Cung cảnh, thậm chí đủ để san bằng một tông môn Huyền cấp.
- Ngu xuẩn!
Trong mắt lộ ra một tia lãnh ý, đội trưởng dẫn đầu không khỏi mắng thành tiếng.
Vốn dựa theo kế hoạch của hắn, đội Thanh Vân Kỵ này của mình bản thân chính là âm thầm theo dõi Bạch Nhạc, thậm chí hắn còn chuẩn bị đưa tín phù liên lạc cho Bạch Nhạc, một khi gặp phải người của Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Nhạc chỉ phụ trách làm mồi dụ, Thanh Vân Kỵ rất nhanh có thể tới nơi giết đệ tử của Huyết Ảnh Ma Tông.
Đừng nhìn đội Thanh Vân Kỵ này chỉ có hơn trăm người, hơn nữa chỉ có một mình hắn là cường giả Linh Phủ cảnh, nhưng bản thân Thanh Vân Kỵ lại không phải người tu hành bình thường, mà là quân đội!
Dựa vào chiến trận, nếu thực sự chém giết, hơn trăm người này sẽ liền thành một thể, kỷ luật nghiêm minh, đủ để vây giết cường giả Linh Phủ hậu kỳ.
Nhưng không đợi hắn gặp mặt ngả bài với Bạch Nhạc, Bạch Nhạc đã một mình chạy trước, lại triệt để cắt ngang toàn bộ kế hoạch của hắn.
Đương nhiên, Bạch Nhạc có chết hay không, kỳ thật hắn cũng không quan tâm, nhưng bởi vậy mà mất đi một cơ hội lập công, bảo hắn làm sao có thể không tức giận?
- Đội trưởng, chúng ta chúng ta phải làm gì?
- Còn có thể làm gì nữa, tìm đi.
Có chút căm tức quất một roi, lập tức dẫn đầu lao đi.
...
- Viên Viên, ngươi có lạnh không, gió bên này lớn quá, chúng ta đến bên kia ngồi.
Trong sơn cốc, một thanh niên ân cần nhìn nữ tử bên cạnh, nói.
Cơ hồ là đồng thời, một thanh niên mặt lộ vẻ đáng khinh ở cách đó không xa không nhịn được cười thành tiếng, chỉ vào thanh niên vừa rồi, nói.
- Tiếu Vượng, đầu óc ngươi bị nước vào à? Tiểu Đàm chính là Linh Phủ cảnh, ngươi đã bao giờ nghe nói cao thủ Linh Phủ cảnh sợ gió lạnh chưa?
- Họ Dương, ngươi không nói không ai bảo ngươi câm đâu!
Nghe thấy lời nói của đối phương, trên mặt Tiếu Vượng đỏ lên, lập tức thẹn quá hóa giận quay lại, trợn mắt nhìn.
- Ha ha ha, Dương Bằng ta bằng hữu trải khắp thiên hạ, cái dựa vào chính là phần chân thành dám nói thật này, chân thành đó ngươi hiểu không?
Đứng dậy, Dương Bằng cười đùa cợt nhả nói,
- Tiếu tiểu tử, ngươi có thời gian ở đây hiến ân cần, chẳng thà tu luyện cho tốt, ngay cả Linh Phủ cảnh cũng chưa bước vào, còn không bằng vị sư tỷ này của ngươi, cũng muốn theo đuổi người ta, không thấy mất mặt à?
- ...
Những lời này, lại lập tức khiến cho Tiếu Vượng mặt đỏ tai hồng, tức mà không nói ra lời.
Nữ tử bên cạnh hắn tên là Đàm Y Viên, là sư muội của hắn, cũng là đối tượng hắn luôn ngưỡng mộ, người quen thuộc với Tiếu Vượng đều biết, mấy năm qua, hắn cơ hồ mỗi ngày đều đi theo phía sau Đàm Y Viên hiến ân cần, quả thực là bày ra tư thế không phải nàng thì không cưới.
Đáng tiếc, Đàm Y Viên lại thủy chung thường thường thờ ơ với hắn, tuy không cự tuyệt rõ ràng, nhưng lại tuyệt đối không có chút đáp lại.
Lần này truyền ra tin tức Huyết Ảnh Ma Tông xuất thế, muốn mở lại Huyết Ảnh Tế Đàn, vốn chỉ có đệ tử Linh Phủ cảnh mới có thể xuống núi tra xét, nhưng Tiếu Vượng lại cứ cố đi theo.
- Dương sư huynh, ta kính ngươi là đệ tử Thất Tinh Tông, nhưng ngươi trào phúng sư đệ ta như vậy, không khỏi có chút quá đáng rồi.
Nữ tử vốn một mực không nói gì nghe vậy cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, thản nhiên mở miệng nói,
- Tiếu sư đệ chưa bước vào Linh Phủ, là vì muốn củng cố căn cơ, trùng kích Tử Phủ chi cảnh, tu vi tạm thời không bằng ta mà thôi. Cũng là Dương sư huynh, thân là đệ tử Thất Tinh Tông, gần ba mươi mới bước vào Linh Phủ, không biết có gì đáng để kiêu ngạo?
- Tu vi thì có là gì?
Bị Đàm Y Viên giáp mặt châm chọc như vậy, Dương Bằng cũng không thèm quan tâm, ngược lại nói với vẻ khinh thường,
- Dương Bằng ta, bằng hữu trải khắp thiên hạ, cho dù là vị Đại sư huynh Lý Phù Nam xuất sắc nhất của các ngươi cũng là hảo huynh đệ của ta! Trên đời này, cái gì là quan trọng nhất, chính là bằng hữu. Chỉ có bằng hữu nhiều, chuyện gì mà không thể giải quyết?
Nhắc tới Lý Phù Nam, bất kể là Đàm Y Viên hay là Tiếu Vượng đều không khỏi nhíu mày.
Ở Hàn Sơn, thanh danh của Lý Phù Nam ở trong các đệ tử đã không có người thứ hai có thể sánh bằng, hiện giờ sớm đã bước vào Linh Phủ hậu kỳ, chuẩn bị trùng kích Tinh Cung cảnh, quan trọng nhất là, hiện giờ Lý Phù Nam chỉ mới hai mươi bốn tuổi!
Một khi thuận lợi bước vào Tinh Cung cảnh, cho dù với so với thiên tài của những Thiên tông đó, cũng không kém chút nào.
Thậm chí có lời đồn, hy vọng để tương lai Hàn Sơn tấn thăng tông môn Địa cấp chính là ở trên người vị Đại sư huynh này.
Nếu người ngoài nói như vậy, bọn họ đã sớm trở mặt rồi, nhưng Dương Bằng này lại đúng là quen biết với Lý Phù Nam, tuy chưa chắc đã là hảo huynh đệ gì đó như lời hắn nói, nhưng loại chuyện này, trừ khi là Lý Phù Nam tự mình đứng ra phủ nhận, người ngoài làm sao có thể phản bác?
Huống chi, tuy thực lực của Dương Bằng không được tốt lắm, nhưng dẫu sao cũng là đệ tử của Thất Tinh Tông, cũng không phải là đại sự gì, cho nên không tiện bởi vì đấu vài câu võ miệng mà trở mặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận