Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 573 - Vận mệnh chú định, đều là ý trời (2)



Chương 573 - Vận mệnh chú định, đều là ý trời (2)




Bạch Nhạc cũng không để bụng những chuyện này, hắn tìm một thợ rèn trong trấn làm một thanh kiếm nhỏ cho Lục Hi Nhi.
Đêm xuống, Lục Hi Nhi vốn đã mệt mỏi cả ngày, lúc này đáng ra nên được nghỉ ngơi lại bị Bạch Nhạc lôi ra sân bắt đầu luyện kiếm.
Nói là luyện kiếm, nhưng thật ra những gì Bạch Nhạc dạy cho Lục Hi Nhi chỉ là phần bắt đầu đơn giản nhất - Linh Tê Nghênh Khách.
Linh Tê kiếm quyết.
Đây là lần đầu tiên Bạch Nhạc dạy người khác tu luyện, cho dù Lục Hi Nhi chỉ là một tiểu cô nương, nhưng Bạch Nhạc cũng không giảm nhẹ yêu cầu của mình, bởi vì bản thân tu hành đã là một chuyện rất khó.
Hôm nay sau một ngày ở chung, hắn đã nhìn ra Lục gia hẳn là có vấn đề rất lớn, hai tỷ muội này, nói dễ nghe là đưa Lục Hi Nhi tới bái nhập Linh Tê kiếm tông, nhưng trên thực tế chính là đến nương nhờ Tiêu Hành Nhất.
Bạch Nhạc không biết Tiêu Hành Nhất sẽ có thái độ như thế nào đối với các nàng, nhưng Bạch Nhạc biết rất rõ không dễ để có thể dừng chân ở nhờ Linh Tê kiếm tông.
Hơn nữa Lục Yên Nhiên và Lục Hi Nhi còn là những cô nương xinh đẹp tài giỏi, nếu Lục Hi Nhi không có thiên phú cực kỳ cao, như vậy cho dù Tiêu Hành Nhất đồng ý giữ bọn họ lại, chỉ sợ cũng rất khó để có thể bảo vệ bọn họ chu toàn.
Bạch Nhạc có chút thương hại đối với hai tỷ muội này, cũng đồng thời nhân cơ hội này thử xem Lục Hi Nhi có thiên phú tu luyện hay không.
Nếu là có, vậy để Lục Hi Nhi bọn họ ở lại Linh Tê kiếm tông cũng không sao, còn nếu không thì nhân lúc còn sớm chặt đứt suy nghĩ vào ở Linh Tê kiếm tông của bọn họ, Thanh Châu lớn như vậy, cũng không sợ không thể sắp xếp cho họ một chỗ ở.
Cũng chính vì như vậy, yêu cầu của Bạch Nhạc đối với Lục Hi Nhi cũng cực kỳ nghiêm khắc.
Đừng nghĩ rằng Linh Tê Nghênh Khách chỉ là một chiêu mở đầu đơn giản của Linh Tê kiếm quyết, nhưng trong đó có bao nhiêu khó khăn, Bạch Nhạc còn rõ hơn bất kỳ ai.
Trong vòng chưa đầy một canh giờ tiểu cô nương đã bật khóc rất nhiều, cơn đau do kiếm khí gây ra khiến Lục Hi Nhi đau đến cả người đều run rẩy.
Tuy nhiên ngoài sự mong đợi của Bạch Nhạc chính là, như lời của Lục Hi Nhi nói với hắn, cho dù có bao nhiêu đau khổ thì tiểu cô nương vẫn cắn răng kiên trì, cho dù có khóc bù lu bù loa cũng không chịu từ bỏ.
Cả quá trình này, cho dù Lục Yên Nhiên đều âm thầm gạt lệ, một lần lại một lần toan mở miệng cầu xin Bạch Nhạc, nhưng mỗi lần nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh kia của Bạch Nhạc thì một chữ nàng cũng không nói ra được.
- Mỗi người đều có quyền lựa chọn cuộc sống của chính mình.
Như nhìn thấu tâm tư của Lục Yên Nhiên, Bạch Nhạc hờ hững nói.
Một câu này khiến Lục Yên Nhiên hoàn toàn mất đi tự tin ngăn cản Lục Hi Nhi.
Đúng vậy, cuộc sống là tự mình chọn, mặc dù các nàng là tỷ muội ruột thì nàng cũng không thể quyết định thay Lục Hi Nhi.
Suốt thời gian hai canh giờ, mãi cho đến khi một chút thể lực của Lục Hi Nhi cũng cạn kiệt, mệt đến mức ngất xỉu, lúc này Bạch Nhạc mới đưa Lục Hi Nhi về phòng, cho cô bé ăn đan dược sau đó mới nhờ Lục Yên Nhiên cho muội muội nghỉ ngơi.
Đứng dưới ánh trăng, đối với thiên phú của Lục Hi Nhi, trong lòng Bạch Nhạc cũng đã có hiểu biết nhất định.
Tuy rằng Bạch Nhạc không dùng cách khảo nghiệm thiên phú chính quy, nhưng cũng có thể nhìn ra được, tiểu cô nương đó chắc chắn là một thiên tài.
Cho dù là ở Thất Tinh tông cũng sẽ được thu nhận.
Nếu có thể được người khác dốc lòng chỉ điểm, thành tựu trong tương lại tuyệt đối sẽ không thua kém gì đệ tử chân truyền của Thất Tinh tông.
Lần này trở về Bạch Nhạc tất nhiên phải rời khỏi Linh Tê kiếm tông, nếu truyền Linh Tê kiếm quyết cho Lục Hi Nhi, có lẽ cũng có thể xem là bồi thường.
Có thể trùng hợp gặp được cô bé này, có lẽ thực sự là vận mệnh chú định, đều có ý trời.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, bọn họ tiếp tục lên đường đến Linh Tê kiếm tông.
Nhưng một khi rời đi thị trấn này, đoạn đường sau đó sẽ vô cùng khó đi, có một số chỗ ngựa không thể đi qua được, chỉ có thể đi bộ, dưới loại tình huống này, Lục Hi Nhi cũng không có sức để luyện kiếm. Hôm qua mới vừa mới bắt đầu dạy Lục Hi Nhi tu luyện, khoảng thời gian này là quan trọng nhất, Bạch Nhạc đương nhiên sẽ không lãng phí.
Thời gian vẫn còn sớm, cho dù có trở lại Linh Tê kiếm tông ngay cũng không có việc gì, Bạch Nhạc quyết định ở lại đây mấy ngày, mỗi ngày dạy Lục Hi Nhi tu luyện.
Nhập môn Linh Tê kiếm quyết rất khó.
Ngày xưa Bạch Nhạc có thể nhập môn chỉ trong một đêm cũng không phải vì hắn lợi hại, mà là nhờ vào sức mạnh thực sự của Vân Mộng.
Nhưng hôm nay Lục Hi Nhi không có may mắn như vậy.
Đối với tiểu cô nương này mà nói, mỗi một sự tiến bộ của cô bé đều là dùng mồ hôi và cơn đau thấu xương để đổi lấy.
Mỗi một ngày tu luyện kết thúc, tiểu cô nương đều sẽ ôm tỷ tỷ khóc nhè, nhưng ngày hôm sau khi đến thời gian tu luyện, cô bé lại cắn răng tiếp tục tu luyện.
Phần kiên cường này khiến Lục Yên Nhiên chỉ nhìn thôi cũng không khỏi âm thầm gạt lệ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận