Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 886 - Chân Long Chi Hồn (2)



Chương 886 - Chân Long Chi Hồn (2)




Chỉ là, không có Côn Ngô Kiếm nơi tay, thực lực của mình, cũng sẽ tổn thất lớn.
May mắn, sự tình Duyện Châu, cũng đã có thể coi như kết thúc.
Chỉ cần lần này có thể bình yên rời khỏi Quảng Hàn Thiên Cung, cái thân phận Yến Bắc Thần này, sẽ có thể thật lâu không cần lộ diện.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, tự nhiên chuyện này không tính là kết quả tốt nhất, nhưng cũng có thể xem như là tiếp thu được.
Bạch Nhạc chậm rãi đứng dậy, liếc mắt nhìn phương hướng Vân Mộng Chân và Bạch Giao rời đi, nhưng không có dự định theo sau xem rõ ngọn ngành.
Dù sao, Vân Mộng Chân đoạt được Côn Ngô Kiếm, thực lực cũng đã rất mạnh, chém giết Bạch Giao không tính là vấn đề gì.
Bây giờ không để ý chính mình, chỉ là tạm thời không cần để ý tới mà thôi, nhưng không có nghĩa là Vân Mộng Chân sẽ dễ dàng buông tha mình như vậy.
Chờ nàng chém giết Bạch Giao quay về, sẽ thật sự có phiền toái lớn.
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc nào còn dám có nửa điểm do dự, lúc này liền xoay người bỏ chạy về phía sau.
Chỉ có lui về trong đám người, lấy thần thông Thiên Cơ Biến, ngụy trang lần nữa mới có thể xem như tạm thời thoát khỏi nguy hiểm.
Nhưng mà, ngay tại thời điểm Bạch Nhạc vừa mới quay đầu lại, chuẩn bị rút đi, đột nhiên phía xa, lại vang lên một tiếng long ngâm.
Gần như là trong nháy mắt, long uy khủng bố liền tràn ngập toàn bộ thung lũng.
Thậm chí loại lực lượng kinh khủng kia, khiến cho trong lòng Bạch Nhạc trực tiếp sinh ra một loại cảm giác sợ hãi.
Giống như, cái kia căn bản là một loại lực lượng cấp độ khác.
Bạch Nhạc lập tức xoay đầu lại, trong mắt lộ ra một đạo tinh mang, mạnh mẽ ngừng cước bộ lại.
Sau khi hơi suy tư một chút, ánh mắt Bạch Nhạc có chút lấp lóe, nhưng cuối cùng vẫn không yên lòng, lúc này lấy một bộ quần áo sạch sẽ từ trong giới chỉ ra, mí mắt hơi giật giật, miệng chậm rãi phun ra hai chữ, trong nháy mắt, khí tức trên người nhất thời thay đổi.
- Thiên Cơ!
Sau khi thân hình biến ảo, trên người Bạch Nhạc l;ập tức lộ ra một luồng linh khí nhàn nhạt, nhanh chóng chạy về phương hướng có tiếng long ngâm truyền đến.
Nếu lúc này có người ở bên cạnh, sẽ phát hiện, Bạch Nhạc đã biến thành một dáng vẻ khác, coi như có người quen ở đây, chỉ sợ cũng không cách nào nhìn thấy nửa điểm dáng vẻ thuộc về Yến Bắc Thần.
Thay vào đó, là một gương mặt có vẻ hơi hèn mọn.
Nếu như Bách Sự Thông ở đây, sợ là sẽ nhảy dựng lên.
Coi như lúc này, bản thân hắn đứng ở trước mặt, sợ là cũng rất khó từ bề ngoài nhận ra người nào mới là hắn.
Trung tâm thung lũng, có một mảnh thủy đàm, dưới tình huống bình thường, Bạch Giao sẽ một mực trốn dưới thủy đàm, chỉ có đêm trăng tròn, mới nổi lên mặt nước phun ra nuốt vào nguyệt tinh chi hoa.
Bây giờ bị Vân Mộng Chân đuổi theo, nên nhất thời trốn về trong đầm nước! Chỉ là Vân Mộng Chân ỷ có Côn Ngô Kiếm nơi tay, không chịu bỏ qua, vậy mà mạnh mẽ đuổi vào thủy đàm.
Có điều nàng chưa từng nghĩ qua, lần này đuổi theo lại đuổi ra đại phiền toái!
Không đuổi được Bạch Giao, trong đầm nước, lại nhảy ra một đạo hư ảnh Bạch Long trông rất sống động!
Mặc dù, hiện tại chỉ là một cái bóng mờ, nhưng thời điểm nó bám vào trên người Bạch Giao, khí tức Bạch Giao liền lập tức thay đổi, chân chính hiển hiện ra vài phần lực lượng chân long.
Phải biết rằng, bản thân Bạch Giao là hậu duệ thần thú thủ hộ Quảng Hàn Thiên Cung, thủ tại chỗ này, thứ nhất phụ trách trông coi hậu nhân khảo nghiệm, mặt khác cũng chính là cơ duyên tu hành.
Ở chỗ này, cũng được Quảng Hàn Thiên Cung che chở, một khi bị Vân Mộng Chân đẩy vào tuyệt cảnh, sẽ lập tức thức tỉnh Chân Long Chi Hồn ngủ sâu ở nơi này.
- Nhân loại, ngươi tự ý tiến vào Quảng Hàn Thiên Cung đã là tội khó tha, lại còn dám mưu toan chém giết hậu duệ của ta, thật không biết sống chết!
Bạch Long bám vào trên người Bạch Giao, trong mắt lộ ra một tia thâm thúy, lạnh lùng mở miệng nói.
Vân Mộng Chân nghe thấy đối phương mở miệng, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Chân Long Chi Hồn!
Lấy ánh mắt của Vân Mộng Chân tự nhiên biết, lúc còn sống đối phương chính là thần thú thủ hộ của Quảng Hàn Thiên Cung, mặc dù đã chết, nhưng vẫn còn một sợi thần hồn ôn dưỡng trong Quảng Hàn Thiên Cung, bất tử bất diệt.
Đây mới thực sự là nội tình của đại phái đỉnh tiêm!
Bây giờ bên trong Đạo Lăng Thiên Tông, cũng có thần thú thủ hộ, bất luận kẻ nào, dám cả gan đối xuất thủ với thần thú thủ hộ bực này, sẽ chính là địch với toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông.
Cũng vì bây giờ Quảng Hàn Thiên Cung đã bị huỷ diệt, bằng không, chỉ dựa vào điểm này, Vân Mộng Chân đã kết xuống đại thù với Quảng Hàn Thiên Cung.
- Thời gian thấm thoắt trôi qua, thần hồn tiền bối một mực cố thủ trong di tích Quảng Hàn Thiên Cung, không biết vạn vật đã sớm vật đổi sao dời, Quảng Hàn Thiên Cung đã không còn, làm sao lại là ta tự tiện xông vào?
Vân Mộng Chân hơi nhíu mày, không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh hồi đáp.
- Nếu đã là hậu duệ của tiền bối, vậy sự tình trước đây coi như là hiểu nhầm, ta sẽ rời khỏi nơi này.
Thân là thánh nữ Đạo Lăng Thiên Tông, nên Vân Mộng Chân cũng có khí độ, chỉ là chuyện tới mức này, cho dù là nàng, cũng không thể không buông tha ý niệm giết Bạch Giao trong đầu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận