Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1275 - Loạn Chiến Nổi Lên (2)



Chương 1275 - Loạn Chiến Nổi Lên (2)




Mặc dù Diệp Huyền lợi hại, nhưng trên thực tế, dưới loại giao thủ chính diện này căn bản không nhúng tay vào được, đây cũng là tác hại của thực lực bản thân không đủ.
Đối với Diệp Huyền mà nói, mạnh mẽ bước lên Đạo Lăng Sơn cũng đã là mạo hiểm.
Mặc dù Diệp Huyền biết tình cảm của Bạch Nhạc đối với Vân Mộng Chân, thế nhưng đối với hắn mà nói, chuyện quan trọng nhất, vẫn chỉ là bảo vệ Bạch Nhạc, sinh tử của Vân Mộng Chân không có quan trọng như vậy.
Thậm chí từ trình độ nào đó nói, Diệp Huyền cũng rất vui lòng chứng kiến Vân Mộng Chân bỏ mình.
Chỉ là lý trí lại làm cho hắn biết rõ, nếu Vân Mộng Chân chết, trừ phi Thông Thiên Ma Quân sống lại, bằng không, thiên hạ này, không có bất kỳ người nào có thể bình yên mang Bạch Nhạc rời khỏi Đạo Lăng Thiên Tông.
- Không nên gấp, Đạo Lăng Thiên Tông đáng sợ hơn nhiều so với như ngươi tưởng tượng!
Diệp Huyền nhìn Bạch Nhạc, nhẹ giọng mở miệng nói.
Trước đây, khi lần đầu tiên hắn gặp Bạch Nhạc đã nói qua với Bạch Nhạc lời này.
Tình cảnh hiện tại cũng đang chứng minh nội tình của Đạo Lăng Thiên Tông lần nữa, bất luận kẻ nào, bất kỳ thế lực gì đều khó sánh bằng nội tình của cái Thiên Tông đứng sừng sững hơn vạn năm này, vô luận là ai, muốn huỷ diệt Đạo Lăng Thiên Tông, đều phải trả giá trầm trọng.
Cho dù người này có Mặc Kình hắn trợ giúp, hắn cũng vẫn không cho rằng có khả năng thành công.
Chung kết của một cái thời đại, không dễ dàng như trong tưởng tượng.
Muốn triệt để phá hủy Đạo Lăng Thiên Tông, chỉ sợ không phải là một hai lần bị thương nặng là có thể kết thúc.
Bạch Nhạc yên lặng trong chốc lát, cũng không trả lời Diệp Huyền, chỉ đưa mắt nhìn về phía Vân Mộng Chân trên không trung.
Cho dù cách nhau cực xa, cho dù bây giờ mình đã rơi vào trong hiểm cảnh, nhưng Vân Mộng Chân vẫn từ trong đám người tìm được thân ảnh Bạch Nhạc.
Dường như ánh mắt hai người giao nhau trong không trung, cho dù chỉ là một cái đối mặt ở cách nhau rất xa, cũng làm cho tâm tình lập tức bình phục lại.
Đối với Vân Mộng Chân mà nói, sở dĩ nàng sốt ruột lao tới, là bởi vì an toàn của Bạch Nhạc.
Bây giờ chỉ cần thấy được Bạch Nhạc bình yên vô sự, sợi dây buộc chặt trong lòng liền thả lỏng xuống.
Về phần chính nàng sẽ rơi vào trong hiểm cảnh, thì Vân Mộng Chân lại không quá quan tâm.
Sau khi yên lòng, Vân Mộng Chân mới dời ánh mắt rơi vào trên người Mặc Kình.
Đừng xem bây giờ có nhiều cường giả Tinh Hải Cảnh đồng loạt ra tay như vậy, nhưng trên thực tế, người chân chính có uy hiếp với nàng, cũng vẫn là Mặc Kình.
Thực ra Vân Mộng Chân cũng không xa lạ gì với Mặc Kình.
Vị Ma Quân tranh đấu một đời với Diệp Lăng Vân này, nếu không phải đúng lúc gặp Thông Thiên Ma Quân vô địch, sợ rằng Mặc Kình chính là đệ nhất Ma Quân.
Lúc trước ở trong thượng cổ cấm địa, chứng kiến thiên tài Ma Đạo xông vào, Vân Mộng Chân cũng đã đoán được cái bóng của Mặc Kình, chỉ là nàng không nghĩ đến, bây giờ Mặc Kình vẫn có thể bộc phát ra chiến lực đỉnh phong.
Thời gian quá ngắn, Vân Mộng Chân căn bản không có thời gian đi suy nghĩ, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ có đánh một trận!
Sau khi bước vào Tinh Hải Cảnh, Vân Mộng Chân vẫn chưa xuất thủ qua, đối với Vân Mộng Chân mà nói trận chiến này, chính là trận chiến đầu tiên sau khi bước vào Tinh Hải.
Huống chi, bây giờ Vân Mộng Chân đã lấy lại được Côn Ngô Kiếm.
Nếu như nói, trước đó Vân Mộng Chân chỉ có Tinh Cung Cảnh, vẫn chưa phải là Đạo Lăng Thánh Nữ chân chính, như vậy bây giờ Vân Mộng Chân bước vào Tinh Hải, đã chân chính bước lên hàng ngũ cường giả, có tư cách tranh phong cùng anh hùng thiên hạ.
Trong tích tắc Tinh Hải sôi trào, trong mắt lộ ra sát khí lạnh như băng, một vòng hàn nguyệt chợt bay lên không, đánh về phía một vị cường giả Tinh Hải Cảnh gần mình nhất.
Huyền Nguyệt Biến!
Có thể thời điểm Vân Mộng Chân ở bên người Bạch Nhạc rất mềm yếu, nhưng trên thực tế, Vân Mộng Chân sát phạt quả quyết, hoàn toàn không phải Triệu Thụy, Mặc Vũ có khả năng bằng được.
Từ trước đến nay danh tiếng của Đạo Lăng Thánh Nữ đều tranh đấu mà ra.
Trong nháy mắt cảm thụ được sát ý của Mặc Kình, Vân Mộng Chân cũng biết rõ, đã chân chính đến bước ngoặt sinh tử, dưới tình huống này, đương nhiên sẽ không có chút lưu thủ.
Chỉ trong tích tắc va chạm, vầng hàn nguyệt kia đã trực tiếp phá vỡ Tinh Hải đối phương, cắt ngang mà qua như một lưỡi dao.
Trong nháy mắt, sắc mặt cường giả Ma Đạo chợt đại biến, phun ra một ngụm máu tươi, căn bản không dám cứng đối cứng với Vân Mộng Chân nữa, mà xoay người về phía sau bỏ chạy.
Thực lực của hắn ở trong Tinh Hải Cảnh cũng đã hơi yếu, xông lên trước như thế, cũng chỉ là cảm thấy nhiều người, muốn đi theo tham gia náo nhiệt chiếm chút tiện nghi mà thôi.
Hơn nữa, theo suy nghĩ của hắn, Vân Mộng Chân cũng chỉ vừa mới đột phá Tinh Hải mà thôi, thậm chí ngay cả cảnh giới cũng không kịp củng cố, có thể có bao nhiêu uy hiếp?
Đáng tiếc, chỉ trong nháy mắt va chạm, hiện thực tàn khốc đã khiến cho hắn rõ ràng ý thức được cái gì gọi là thiên tài!
Hắn bước vào Tinh Hải hơn trăm năm, lại hầu như không tiến thêm, mà Vân Mộng Chân mới chỉ bước vào Tinh Hải, đã có thể dễ dàng nghiền ép hắn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận