Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1121 - Kết thúc của một thời đại.



Chương 1121 - Kết thúc của một thời đại.




Cảnh này khiến cho mắt của toàn bộ phe Chính Đạo như muốn nứt ra.
Thượng Cổ Cấm Địa vốn đã rất nguy hiểm, bây giờ lại có nhiều thiên tài Ma Đạo xông vào như thế, chắc chắn sẽ khiến xung đột trong đó càng thêm khốc liệt. Đến chừng đó, những đệ tử đã đi vào không biết sẽ được bao nhiêu người sống sót trở ra.
Nhưng mà, ai cũng không ngờ được Ma Đạo sẽ tập kích bất ngờ, hơn nữa thực lực của đối phương lại mạnh đến như thế, việc này khiến phía Chính Đạo có phần trở tay không kịp.
Từ khi nào mà Ma Đạo lại mạnh đến mức này?
Gần như ngay lúc đó, trong Đạo Lăng Sơn đột nhiên vang lên một tiếng thở dài.
Trong nháy mắt, chỉ thấy một lão giả áo xanh đột nhiên xuất hiện trên bầu trời. Lão giả khoát tay một cái, liền có một vầng trời xanh xua tan mây đen, mạnh mẽ xé ra một khoảng hở giữa khoảng không vốn bị mây đen che kín này
- Mặc Kình, ngươi dùng mạng để đổi lấy thời gian trăm tức này, có đáng không?
Nháy mắt khi lão giả áo xanh xuất hiện, trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông đã lập tức nhận ra thân phận của đối phương. Phút chốc, toàn bộ trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông, gồm cả chưởng giáo chân nhân đều khom mình hành lễ:
- Lão chưởng giáo!!!
- Diệp Lăng Vân, quả nhiên ngươi còn chưa chết.
Trong mây đen, một lão giả vận hắc bào cũng hiện thân, từ xa đối lập với lão giả áo xanh.
Nếu nói trước đó không ai hiểu, vậy thì khi ba chữ Diệp Lăng Vân này vừa thốt ra, lập tức khiến mọi người đều bừng tỉnh.
Diệp Lăng Vân, chưởng giáo chân nhân đời trước của Đạo Lăng Thiên Tông, cũng là cường giả tuyệt thế nghe đồn đã chết từ nghìn năm trước.
Mọi người cũng cùng lúc nhớ lại cái tên ‘Mặc Kình’ này.
Trước Thông Thiên Ma Quân, đây là một tên Ma quân tuyệt đại vang vọng thiên hạ trên dưới nghìn năm.
Hai người đó, nghìn năm trước đã là cường giả đứng đầu thế gian.
Diệp Lăng Vân thản nhiên nhìn nhìn đối phương, hờ hững đáp:
- Mặc Kình Ma Quân chưa chết, lão phu sao dám chết trước chứ.
Ánh mắt Ma quân Mặc Kình như điện, cười lạnh nói:
- Thông Thiên bại trên Đạo Lăng Sơn quả nhiên là thủ đoạn của ngươi. Xem ra lão phu đúng là vẫn xem thường Thông Thiên rồi!
Thế nhân đều biết Thông Thiên Ma Quân một thân một mình lên Đạo Lăng Sơn, phá vỡ thần thoại Đạo Lăng Bất Bại, nhưng lại không ai biết, sở dĩ ông ta thua ở Đạo Lăng Sơn không phải vì Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên, cũng không phải thua dưới tay Đạo Lăng Chưởng Giáo, mà đấy là do Diệp Lăng Vân âm thầm ra tay. Là do Diệp Lăng Vân tham gia vây công nên Thông Thiên Ma Quân mới thua, để đến nỗi chỉ còn lại một luồng thần hồn chạy ra khỏi Đạo Lăng Sơn.
Nếu không có Diệp Lăng Vân, cho dù là Đạo Lăng Thiên Tông có dùng lực lượng cả tông, e rằng cũng không thể đánh lại Thông Thiên Ma Quân được.
- Thông Thiên quả thật có một không hai trên thiên hạ, lão phu cũng không bằng!
Đã đến nước này, Diệp Lăng Vân cũng không nói dối làm gì, ông ta bình tĩnh thừa nhận sự đáng sợ của Thông Thiên Ma Quân, đồng thời thừa nhận luôn chuyện mình có tham dự vây công Thông Thiên Ma Quân.
- Ha ha, không sai. Không chỉ Diệp Lăng Vân ngươi không bằng, ngay cả bản quân cũng không bằng hắn.
Mặc Kình cười sang sảng, nói:
- Chỉ có điều, vì để đánh bại Thông Thiên, ngươi cũng giống như đèn đã cạn dầu rồi nhỉ? Nếu không ắt ngươi sẽ không trơ mắt nhìn ta mở Cấm Địa Thượng Cổ.
Trong mắt Mặc Kình lóe lên một tia sáng, trầm giọng nói:
- Ta và ngươi đã tranh đấu suốt đời, thậm chí còn hiểu rõ đối phương còn hơn bản thân đối phương. Bắt đầu từ nghìn năm trước, nếu không bước ra một bước đó, thì ta và ngươi cũng chỉ còn một lần cơ hội ra tay cuối cùng này.
- Ngươi lựa chọn ra tay đánh lui Thông Thiên, còn ta thì lựa chọn kết thúc thời đại này.
Mặc Kình và Diệp Lăng Vân mới thật sự xưng là kẻ địch suốt đời, bọn họ hiểu rõ lẫn nhau, cũng quả thực muốn thắng được đối phương, cho dù nghìn năm không gặp, cũng chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể hiểu rõ được đối phương.
Thông Thiên Ma Quân một mình trên Đạo Lăng Sơn, cứng rắn ép Diệp Lăng Vân mang một lần cơ hội ra tay cuối cùng để lại cho Thông Thiên Ma Quân.
Cũng đánh nát thần thoại Đạo Lăng Bất Bại.
Mà hôm nay, Mặc Kình cũng dùng một lần cơ hội ra tay cuối cùng này để xé rách cấm chế, mở Thượng Cổ Cấm Địa, để đưa những thiên tài Ma Đạo này vào trong.
Đây là ông ta đang dùng sức mạnh cuối cùng, để hoàn toàn xé rách sự rực rỡ cuối cùng của Đạo Lăng Bất Bại.
Hắn là đang dùng tánh mạng để đến kết thúc thời đại này, chính là thời đại thuộc về Đạo Lăng Thiên Tông.
Ma đạo bị Đạo Lăng Thiên Tông – một Đạo Lăng Thiên Tông vô địch áp chế nhiều năm như vậy, từ đầu đến cuối đều không thể trở mình.
Nhưng hôm nay, ông ta lại lần nữa cứng rắn đánh vỡ thần thoại này.
Đây không phải chỉ là vấn đề để những thiên tài Ma Đạo này bước Vào Thượng Cổ Cấm Địa, mà vấn đề là ông ta đang tuyên bố với thiên hạ này rằng, thời kỳ thuộc về Đạo Lăng Thiên Tông đã khép lại, cũng tuyên bố, Ma Đạo một lần nữa xuất thế, đồng thời đủ sức lần nữa tranh đoạt vị trí chủ nhân của thời đại này cùng Chính Đạo.
- Kết thúc?
Diệp Lăng Vân khẽ lắc đầu, hờ hững nói:
- Hiện tại e là lời này nói vẫn quá sớm. Chẳng qua đây quả thực là thời đại thuộc về bọn họ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận