Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 787 - Một người chống lại một tông



Chương 787 - Một người chống lại một tông




Tông chủ của Lương Sơn Kiếm Tông nhìn chằm chằm vào Bạch Nhạc, nghiêm nghị quát:
- Ngươi vô cớ nhúng tay tỷ thí, dẫn đến việc đệ tử của bản tông độ kiếp thất bại, mất hết tu vi, một thù thì trả bằng một thù, hôm nay ta phế bỏ tu vi của ngươi.
- Hoang đường! Quý Lương Xuyên dám lựa chọn đột phá giữa cuộc chiến, đương nhiên là phải gánh chịu mạo hiểm tương ứng, Tinh Cung bị hủy là hắn ta gieo gió gặt bão.
Hà Diêu hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Nếu dựa theo cách nói của các ngươi, như vậy tay của Tiêu Hành Nhất – đệ tử bản tông bị cụt, có phải cũng phải tính toán hay không? Lúc trước cũng là Nghiêm trưởng lão cưỡng chế nhúng tay vào.
- Cmn, lão phu thân là trưởng lão quản lí chuyện tỷ thí, duy trì sự công chính của tỷ thí là trách nhiệm của lão phu. Chuyện của Tiêu Hành Nhất là lão phu hoàn toàn làm theo quy tắc, nhưng Bạch Nhạc hắn dựa vào cái gì mà nhúng tay?
Nghiêm Chính nhìn Hà Diêu, lạnh lùng quát mắng.
Bạch Nhạc nhíu lông mày lại, phản kích không khoan nhượng:
- Quy tắc của sát hạch tông môn là không thể chết người, vừa rồi mạng sống của Khổng sư huynh đã bị uy hiếp, ông không ra tay, vốn nên mất chức, ta cứu người thay ông, ông không cảm ơn ta mà còn trách ngược lại ta… Món nợ này, ông tính như thế nào?
Trong mắt Nghiêm Chính lộ ra sát khí lạnh như băng, lạnh lùng nói:
- Miệng lưỡi không xương! Bạch Nhạc, hôm nay mặc cho ngươi dẻo mồm dẻo miệng như thế nào, ngươi nhất định cũng phải trả giá đắt!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra ánh sáng sắc bén, lạnh lùng hỏi lại:
- Lời này của ông là đang đại diện cho suy nghĩ của Đông Hải Tiên Đảo à?
Câu hỏi này lại khiến Nghiêm Chính khựng lại.
Lúc này, ông ta mới đột nhiên nhớ ra Bạch Nhạc không chỉ là đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông, mà còn là phủ chủ Thanh Châu, chỉ bằng cái thân phận này là đã không phải người mà ông ta có thể tùy tiện chất vấn. Bạch Nhạc dám đại diện cho Linh Tê Kiếm Tông, thậm chí là Thanh Châu để tỏ thái độ, nhưng lấy thân phận của ông ta, lại nào dám làm chủ thay cho Đông Hải Tiên Đảo.
- Bạch Nhạc, dù cho ngươi là phủ chủ Thanh Châu thì thế nào? Nếu việc này ngươi không cho ta một câu trả lời thỏa đáng, Lương Sơn Kiếm Tông ta không chết không ngừng với ngươi.
Không đợi Nghiêm Chính trả lời, tông chủ của Lương Sơn Kiếm Tông đã chen miệng vào nói.
Ông ta biết nội tình của toàn bộ sự việc, cho nên cũng rõ ràng có một số chuyện có thể nói và một số chuyện không thể nói.
Đông Hải Tiên Đảo có thể thiên vị Lương Sơn Kiếm Tông để nhằm vào Linh Tê Kiếm Tông, nhưng lời này tuyệt đối không thể khơi khơi nói ra được.
Câu nói này ngăn lại câu chuyện, biến câu chuyện này thành xung đột giữa hai tông môn là Linh Tê Kiếm Tông và Lương Sơn Kiếm Tông, mọi chuyện đương nhiên sẽ đơn giản hơn nhiều.
Không liên quan đến ai đúng ai sai, điều đó không quan trọng, quan trọng là thực lực của ai mạnh hơn.
Bây giờ, toàn bộ Linh Tê Kiếm Tông chẳng qua cũng chỉ có hai cường giả Tinh Cung cảnh là Hà Diêu và Bạch Nhạc mà thôi, hơn nữa thực lực của Hà Diêu cũng không mạnh, người bọn họ thật sự muốn đối phó chẳng qua chỉ là một tên Bạch Nhạc, Lương Sơn Kiếm Tông đương nhiên tràn đầy tự tin.
- Cuối cùng cũng có chút thú vị rồi!
Khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên nụ cười lạnh lẽo, hắn khoan thai nói:
- Không chết không ngừng đúng không? Ta tiếp.
Câu kia nói ra, toàn trường lập tức chấn động.
- Bạch Nhạc!
Mắt thấy Bạch Nhạc đồng ý lỗ mãng như thế, cho dù là Hà Diêu cũng không khỏi hơi biến sắc.
- Tông chủ, chuyện này ngài không cần nhúng tay!
Bạch Nhạc khoát tay áo, hờ hững mở miệng:
- Người ta muốn không chết không ngừng với đệ tử, thì đệ tử thành toàn bọn họ. Không cần bất cứ một ai hỗ trợ, một mình đệ tử... chống cả Lương Sơn Kiếm Tông của bọn họ.
Ầm!
Trong nháy mắt, toàn trường một mảnh xôn xao, Bạch Nhạc tăng âm điệu câu nói này lên mấy phần, khiến tất cả mọi người ở đây đều nghe rõ ràng.
Trước đó chỉ nghe đồn Bạch Nhạc chết trong biển máu, bây giờ chỉ trong thời gian một cái chớp mắt, Bạch Nhạc đã bình yên vô sự trở về rồi.
Vừa về đến là hắn trực tiếp mạnh mẽ ra tay cứu Khổng Từ, mượn bàn tay của đạo kiếp phế bỏ Quý Lương Xuyên, bản thân chuyện này đã rất kinh khủng rồi.
Nhưng ai mà ngờ rằng Bạch Nhạc thế mà điên cuồng như vậy chứ?!
Một người chống cả một tông, đây là sự tự tin và bá đạo cỡ nào?!
Phải biết thứ mà bây giờ hắn muốn khiêu chiến không phải là đệ tử của Lương Sơn Kiếm Tông, mà là toàn bộ Lương Sơn Kiếm Tông, thậm chí còn là loại không chết không ngừng kia, chuyện này không khỏi quá điên cuồng, đúng không?!
- Tốt tốt tốt!
Tông chủ Lương Sơn Kiếm Tông giận quá hóa cười, ông ta cười lạnh nói:
- Bạch phủ chủ đây là xem thường Lương Sơn Kiếm Tông ta rồi, tốt lắm, nếu Bạch phủ chủ đã tự tin như vậy, Lương Sơn Kiếm Tông ta đương nhiên phải thành toàn.
Tông chủ của Lương Sơn Kiếm Tông đột nhiên khoát tay một cái, lạnh lùng lên tiếng:
- Nghiêm trưởng lão, xin cho mượn võ đài dùng một chút, Lương Sơn Kiếm Tông ta muốn lĩnh giáo cao chiêu của Bạch phủ chủ.
Trong lúc nói chuyện, tông chủ của Lương Sơn Kiếm Tông lập tức một bước nhảy lên võ đài, ngay tại lúc đó, hai trưởng lão Tinh Cung Cảnh của Lương Sơn Kiếm Tông cũng lên theo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận