Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1086 - Ép hắn đánh cược tiếp



Chương 1086 - Ép hắn đánh cược tiếp




Triệu Thụy lạnh lùng nhìn Vệ Phạm Dạ, rồi bình tĩnh hỏi ngược lại:
- Có liên quan gì đến ngươi à?
Triệu Thụy chặn Bạch Nhạc ở dưới Thánh Nữ Phong cũng không phải là chuyện bí mật gì, chỉ cần có tâm nghe ngóng, dĩ nhiên sẽ dễ dàng biết.
Vệ Phạm Dạ trầm giọng nói:
- Hôm nay Bạch Nhạc mượn lý do cứu người lên Thánh Nữ Phong. Hơn nữa Thánh Nữ còn vì hắn mà ra tay cứu người. Chuyện này chắc cũng liên quan tới Triệu sư huynh nhỉ?
Triệu Thụy không có ý quan tâm ý đồ của Vệ Phạm Dạ, hắn vẫn dùng câu hỏi lúc nãy mà hỏi lại:
- Có liên quan gì đến ngươi à?
Tuy Vệ Phạm Dạ nổi danh, nhưng trong mắt vị đệ tử chân truyền của Đạo Lăng Thiên Tông như Triệu Thụy thì chả là gì.
Nếu đối phương cho rằng chỉ bằng mâu thuẫn của Triệu Thụy với Bạch Nhạc, mà có thể tùy tiện đồng ý, thậm chí là hợp tác với nhau để đối phó Bạch Nhạc, vậy cũng quá ngây thơ rồi.
Kẻ thù của kẻ thù tự nhiên có thể thành bằng hữu, nhưng vấn đề ở chỗ, tên kẻ thù này có tư cách để trở thành bằng hữu của Triệu Thụy hay không.
Vệ Phạm Dạ bật cười, tựa như đã sớm đoán được phản ứng của Triệu Thụy, hắn không nhanh không chậm nói:
- Bạch Nhạc chỉ lấy danh nghĩa Đại Càn vương triều mà thôi, trận đấu ngày hôm nay lại bộc phát ra thực lực không tầm thường. Cho dù là triệu sư huynh muốn đối phó hắn cũng không dễ dàng đâu.
Vệ Phạm Dạ không đợi Triệu Thụy trả lời đã nói tiếp:
- Triệu sư huynh vô cớ xuất binh để đối phó Bạch Nhạc thì không hay lắm đâu, nhưng nếu đối phương là Yến Bắc Thần thì sao?
- Trong nháy mắt, Triệu Thụy đã biến sắc.
Đập nồi dìm thuyền.(*)
(*) Đập nồi dìm thuyền - Quyết đánh đến cùng: dựa theo tích Hạng Vũ đem quân đi đánh Cự Lộc, sau khi qua sông thì dìm hết thuyền, đập vỡ nồi niêu để binh sĩ thấy không có đường lui, phải quyết tâm chiến thắng.
Mặc dù Vệ Phạm Dạ khẳng định rằng Bạch Nhạc chính là Yến Bắc Thần, nhưng trên thực tế, hắn vẫn không hề có một chứng cứ gì để xác nhận cả.
Ngoại trừ vài người của Bắc Đẩu Tinh Cung thì Vệ Phạm Dạ chưa bao giờ đề cập đến chuyện này với người khác.
Nhưng hôm nay Vệ Phạm Dạ đúng lúc gặp được Triệu Thụy, thì thẳng thắn lật át chủ bài ra.
Triệu Thụy đứng phắt dậy, chằm chằm nhìn Vệ Phạm Dạ rồi nói:
- Vệ Phạm Dạ, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không? Có chứng cứ không? Nếu chuyện này là giả, một khi báo lên cũng đủ để khiến ngươi và ta vạn kiếp bất phục.
Sự việc liên quan đến truyền nhân Ma Quân, một khi báo lên, Đạo Lăng Thiên Tông tất sẽ điều tra, nhưng nếu điều tra mà không tìm được chứng cứ, chỉ với tội danh nói xằng cũng đã đủ để lột một tầng da của Vệ Phạm Dạ. Hơn nữa còn có vị Đạo Lăng Thánh Nữ Vân Mộng Chân này ở đây, giết Vệ Phạm Dạ cũng chỉ phí công. Thậm chí Triệu Thụy cùng ‘tham gia’ cũng sẽ không có kết quả tốt.
Vệ Phạm Dạ lắc đầu, thản nhiên đáp:
- Triệu sư huynh cứ đùa, nếu trong tay ta có chứng cứ thì việc gì ta phải đến tìm huynh.
Triệu Thụy nhíu mày lại, lúc này hắn mới phản ứng, lạnh lùng nói:
- Có phải ngươi cho rằng ngươi ăn nói bậy bạ như thế thì có thể lấy được sự tín nhiệm của ta đúng không? Hay là ngươi nghĩ ta không làm gì được ngươi?
Triệu Thụy nói xong lời này, ánh mắt hắn hiện lên một tia sát khí lạnh như băng.
Nếu như tên Vệ Phạm Dạ này thật sự lừa người thì Triệu Thụy sẽ cho đối phương hiểu cái giá đắt của việc ăn nói bừa bãi.
Vệ Phạm Dạ ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào Triệu Thụy rồi nói:
- Triệu sư huynh cứ nói quá lên, ta chỉ nói là không có chứng cứ thôi, chứ không nói là ta không nắm chắc. Chắc Triệu sư huynh cũng từng nghe đến việc ta từng bị Yến Bắc Thần giết một lần ở trong Quảng Hàn Thiên Cung trên Đông Hải. Nếu không phải lão tổ nhân từ dùng Thất Tinh Tỏa Hồn Trận bảo vệ thần hồn của ta, lại dùng Thất Thải Liên Tiên để tái tạo thân thể thì ta đã sớm chết trong Quảng Hàn Thiên Cung rồi.
Giọng điệu Vệ Phạm Dạ nghiêm túc thêm mấy phần, tiếp tục nói:
- Yến Bắc Thần không ngờ tới ta có thể khởi tử hoàn sinh, càng không ngờ tới thần hồn của ta có thể bảo toàn một ít ký ức liên quan đến trận chiến kia.
Vệ Phạm Dạ chỉ vào đầu mình, giọng điệu hắn cực kỳ nghiêm trọng mà nói tiếp:
- Ta cực kỳ chắc chắn Bạch Nhạc chính là Yến Bắc Thần. Hôm nay hắn chỉ thu liễm khí tức, một bộ dạng giả tạo mà thôi, nói một câu mất lòng, nếu như Bạch Nhạc không kiêng nể gì mà liều mạng chiến đấu thì Triệu sư huynh đấu với hắn chỉ có chết chắc.
Boong...
Triệu Thụy nghe những lời này, trong đầu cứ vù vù như ong vỡ tổ, cả người cũng muốn nổ tung.
Phải biết bây giờ Bạch Nhạc bày ra thực lực như thế đã rất khủng khiếp rồi, nếu như thật sự còn ẩn giấu Thông Thiên Ma Công, thậm chí là Côn Ngô Kiếm, thì muốn giết Triệu Thụy hắn là một việc dễ như trở bàn tay.
Triệu Thụy ý thức được điều này, trong lòng không khỏi rét lạnh.
Trước khi đến Vệ Phạm Dạ đã chuẩn bị trước, bây giờ nói liên tục như vậy cũng không sợ Triệu Thụy không tin.



Bạn cần đăng nhập để bình luận