Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 304 - Mượn đao giết người



Chương 304 - Mượn đao giết người




Thấy Tiết Binh đáp ứng, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi thở phào một hơi, nhờ Tô Nhan dìu đỡ, ngồi xuống ở đầu bên còn lại.
Mượn cơ hội điều tức, đầu óc Bạch Nhạc cấp tốc xoay chuyển.
Đối phương đột nhiên xuất hiện, có thể nói đã đánh loạn trọn bộ kế hoạch của hắn.
Quan trọng hơn là, điều này khiến hắn đột nhiên ý thức được, nguy trạng mà mình vốn tưởng kín không kẽ hở, thật ra sớm đã trong bất tri bất giác lộ ra sơ hở trí mạng.
Rốt cuộc Bạch Nhạc không ngốc, từ tình cảnh hiện thời thôi diễn ngược trở về, tự nhiên liền dễ dàng đoán được đầu nguồn của vấn đề nằm ở đâu.
Lúc đi ra từ trong huyết hà, sợ rằng người hoài nghi tuyệt đối không chỉ có mỗi Phá Nam Phi.
Huyết Ảnh Ma Quân cao cao tại thượng kia chắc cũng đoán được thân phận hắn.
Không, có lẽ còn không chỉ vậy!
Đối với tồn tại cỡ như Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hà lão tổ, có đánh giá cao đến đâu cũng không là thừa.
Chỉ là. . . Giả như bọn hắn đoán được mình chính là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, như vậy tại sao lại không đích thân ra tay, để mặc cho mình bị Phá Nam Phi mang đi?
Trong đầu Bạch Nhạc chuyển qua vô số ý niệm, nhưng nhất thời lại khó nghĩ ra được gì.
Chẳng qua, điều duy nhất có thể khẳng định là, vô luận là ai, tất đều không đoán được mình là Bạch Nhạc.
Mà đây, tựa hồ chính là ưu thế duy nhất hiện tại của hắn, cũng là tuyến sinh cơ duy nhất hắn có thể tranh thủ.
Nghĩ thông điều này, tâm tình Bạch Nhạc thoáng buông lỏng phần nào, mượn cơ hội khoái tốc điều tức, từ từ khôi phục thương thế! Mặc dù trong thời gian ngắn, làm sao cũng không thể khôi phục chiến lực, nhưng có thể khôi phục phần nào khí lực liền tốt phần đó.
Huống hồ. . . Sở dĩ Bạch Nhạc muốn kéo thêm một hai canh giờ, vốn cũng không phải vì khôi phục thực lực, mà là đang đợi một người!
Dù thực ra Bạch Nhạc không nắm chắc đối phương rốt cục có tới hay không, hoặc nói cách khác, có thể chạy tới trong đoạn thời gian này hay không, nhưng giờ hắn chỉ còn nước chọn tin tưởng đối phương.
Ngay khi những ý niệm này chớp qua trong đầu Bạch Nhạc, một mạt kiếm quang đột nhiên từ phía chân trời rơi xuống, nhắm thẳng vị trí động phủ bọn Bạch Nhạc đang ngồi.
Cảm nhận được kiếm quang kia tới gần, Tiết Binh vốn đang một mực nhắm mắt ngồi cạnh, đột nhiên mở choàng mắt ra, trong mắt lộ ra sát khí khủng bố!
Tuy hắn nghĩ không rõ ràng, tại sao lại có cao thủ chính đạo xuất hiện ở đây, nhưng nháy mắt khi phát hiện đối phương, hắn liền biết, giờ đã không có đường lui.

Giơ đao ngang ngực, nghịch hướng mà lên!
Bí mật sở dĩ là bí mật, chính là bởi vì không có ai biết.
Tiết Binh không biết đối phương tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, nhưng vô luận là cái chết của Phá Nam Phi, hay tên truyền nhân Ma Quân giả mạo Cổ Hiên kia, hết thảy những điều này đều là bí mật không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Phương thức bảo thủ bí mật tốt nhất, tự nhiên chính là diệt khẩu.
Một đao ngang trời, thậm chí không đợi kiếm quang rơi xuống, Tiết Binh đã trước một bước xuất kích, đâm thẳng đối phương mà tới.
Oanh!
Đao kiếm tương kích, nháy mắt, hai người liền đã hoàn thành một lần giao thủ ngay giữa không trung, Tiết Binh không thể chiếm được tiện nghi, nhưng tương tự, tên cao thủ chính đạo chạy tới kia cũng bị bức lui, rơi xuống bãi đất trống cách đó mấy thước.
- Đao sắc bén lắm, lão phu Chu Mộng Dương, các hạ người phương nào?
Ghìm xuống kiếm quang, Chu Mộng Dương trầm giọng mở miệng nói.
Ba tiếng Chu Mộng Dương vừa thốt ra, dù là Tiết Binh đều không khỏi thoáng khẽ co rụt tròng mắt lại.
Cái tên Hàn Sơn Chu Mộng Dương này, hắn tự nhiên nhớ được, trong toàn bộ trưởng lão Hàn Sơn, thực lực Chu Mộng Dương tuyệt đối có thể xếp vào top ba!
Phải biết, một thân bản lĩnh của Tiết Binh tập trung hết vào ám sát, nếu cho hắn đủ thời gian chuẩn bị, ra tay đánh lén, hắn có tối thiểu năm phần nắm chặt giết chết Chu Mộng Dương.
Nhưng một khi giao thủ chính diện, đối với hắn mà nói, phần thắng lại rụt xuống cùng lắm chừng ba thành.
Lúc nghe được ba tiếng Chu Mộng Dương, Tiết Binh tức đến độ muốn thổ huyết.
Thân là trưởng lão chấp pháp của Hàn Sơn, thường thường mà nói, Chu Mộng vốn sẽ không rời khỏi Hàn Sơn, tại sao lại đụng phải ở cái nơi vắng vẻ này? Có phải quá khéo rồi không!
Khéo ư?
Tất nhiên là không khéo!
Chu Mộng Dương xuất hiện ở đây không phải là ai vận khí không tốt, mà là trước khi Tiết Binh xuất hiện, Bạch Nhạc đã trước một bước bóp nát truyền âm phù.
Lúc trước Bạch Nhạc bị Chu Mộng Dương mang đi Thất Tinh Tông, lúc ly khai, Chu Mộng Dương từng đưa cho Bạch Nhạc một tấm truyền âm phù, đồng thời dặn dò, tấm truyền âm phù này có thể sử dụng ở bất kỳ đâu trong Thanh Châu.
Chỉ là, thẳng cho tới nay, Bạch Nhạc một mực không có cơ hội sử dụng.
Phá Nam Phi chết, tuy khiến Bạch Nhạc hưng phấn, song thực ra cũng mang đến bất an cho Bạch Nhạc, sau một hồi cân nhắc, Bạch Nhạc quyết định truyền tin tức cho Chu Mộng Dương! Đồng thời, khi đó Bạch Nhạc còn đang do dự, liệu có nên cùng theo Chu Mộng Dương về lại Thanh Châu Thành.
Chỉ là, Bạch Nhạc lại chẳng ngờ, không lâu sau khi hắn phát ra truyền âm phù lại trực tiếp đụng phải Tiết Binh!



Bạn cần đăng nhập để bình luận