Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1259 - Vĩnh Viễn Không Nhận Thua (3)



Chương 1259 - Vĩnh Viễn Không Nhận Thua (3)




Bước trên con đường biết rõ phải chết, nhưng vẫn can đảm dốc hết toàn lực để tranh đấu, để điên, để chiến!
Dù cuối cùng chết trận, thì cảnh tượng này vẫn khiến vô số người khắc ghi.
Bất kể thắng bại, bất kể sinh tử!
Giờ khắc này, trên đỉnh Đạo Lăng Sơn, cái tên Bạch Nhạc này, đều sẽ vang vọng thiên địa.
Mặc Kình hít vào một hơi thật sâu, trong lòng không khỏi giao động lần nữa.
Trước đó, dưới sự uy hiếp của Ninh Giang, đúng là hắn đã định buông bỏ Bạch Nhạc, cho dù Bạch Nhạc xuất sắc như thế nào, hắn cũng vẫn phải khuất phục trước hiện thực.
Thế nhưng... Giờ khắc này Bạch Nhạc lại làm cho hắn nhìn thấy một loại tinh thần và lực lượng khác!
Đó là hy vọng mà cả đời này của hắn dường như cũng chưa từng có!
Giờ khắc này Mặc Kình lại nhớ tới Thông Thiên Ma Quân!
Dưới thời đại của Đạo Lăng Thiên Tông, tất cả người trong Ma Đạo đều bị ép cho không dám giơ tay lên, thậm chí trong đầu không dám hiện lên ý niệm phản kháng, thời đại đó trong lòng hắn cũng chưa từng nghĩ tới Ma Đạo có thể quật khởi một lần nữa!
Nhưng Thông Thiên Ma Quân đã mạnh mẽ bước ra một con đường, mở ra danh hào đệ nhất Ma Quân thế gian này!
Trên thực tế, thời điểm Thông Thiên Ma Quân xông lên Đạo Lăng Sơn, những cường giả cao cấp nhất Ma Đạo như bọn hắn cũng biết, thế nhưng từ đầu đến cuối, không có ai tin tưởng Thông Thiên Ma Quân có thể đánh vỡ thần thoại Đạo Lăng bất bại, nên không dám đi cùng Thông Thiên Ma Quân bước lên Đạo Lăng Sơn.
Đương nhiên, lấy ngạo khí bễ nghễ thiên hạ kia của Thông Thiên Ma Quân, cũng căn bản không có trông cậy vào bọn hắn!
Thậm chí, có thể nói trong lòng Thông Thiên Ma Quân chưa từng nhìn qua bọn hắn!
Từ đầu tới cuối, Thông Thiên Ma Quân chỉ muốn dựa vào sức một mình, đánh vỡ thần thoại Đạo Lăng bất bại, tự tay mở ra một thời đại mới!
Thế nhưng... Kết quả thì sao?
Dưới tình huống mọi người không có hy vọng, Thông Thiên Ma Quân đã mạnh mẽ giết cho Đạo Lăng Thiên Tông sợ hãi, thậm chí là toàn bộ thiên hạ sợ hãi, gắng gượng để Ma Đạo quật khởi, mở ra một con đường sống!
Cho tới bây giờ, thẳng đến khi nhìn thấy Đạo Lăng Thiên Tông thật sự suy sụp, hắn mới dám mang theo những cự kình Ma Đạo này xông lên Đạo Lăng Sơn, dường như cái chung kết thời đại này thuộc về Đạo Lăng Thiên Tông.
Thế nhưng... Kết quả thì sao?
Bên trong thượng cổ cấm địa, bất kể là chính ma lưỡng đạo, đều chết đi những thiên tài đỉnh cao nhất, nhưng chân chính trổ hết tài năng, ngoại trừ vị Đạo Lăng Thánh Nữ kia, cũng chỉ có vị truyền nhân Ma Quân này!
Giả sử bây giờ, hắn vẫn khuất phục hiện thực, buông bỏ Bạch Nhạc... Như vậy, bao lâu nữa Ma Đạo mới có hy vọng?
Nếu cùng đối mặt với tử cục gần như không có chút phần thắng nào, Thông Thiên Ma Quân sẽ làm thế nào?
Bây giờ Bạch Nhạc, làm như thế nào?
Nếu Ma Đạo thật sự muốn quật khởi, vậy phải bắt đầu từ gốc, thay đổi loại tâm tính theo cái lợi, tránh cái hại, sợ khó không tiến kia.
Ngay cả một thiếu niên như Bạch Nhạc còn có khí phách và dũng khí thà chết cũng không chịu khuất phục, tử chiến đến cùng này, chẳng lẽ Mặc Kình hắn sống cả đời, đến thời điểm chỉ còn là gỗ mục, lại không bằng một thiếu niên sao?
- Tinh La Càn Khôn!
Cảm nhận được sự khủng bố của Kiếm Nhận Phong Bạo, rốt cục Triệu Cảnh Xương cũng thi triển ra thần thông!
Theo Bạch Nhạc càng đánh càng điên, tâm hắn cũng không khỏi sinh ra sự sợ hãi.
Hắn đã không còn dám hao tổn cùng Bạch Nhạc nữa, cho dù phải vận dụng thần thông, hắn cũng nhất định phải nhanh chóng giết Bạch Nhạc, luồng kiếm mang tử sắc kia, giống như độc xà ngủ đông ở một nơi bí mật gần đó, làm người sợ hãi.
Trong tích tắc, toàn bộ Tinh Hải chợt sôi trào, tinh la dày đặc, giống như trong nháy mắt, thật sự bị nhốt vào bên trong một mảnh tinh không mênh mông, vô số tinh quang xung quanh, đều ở trong nháy mắt hóa thành công kích khủng bố, hung hăng giết về phía Bạch Nhạc.
Loại cảm giác tử vong áp bách kia, thậm chí khiến cho Bạch Nhạc sinh ra một loại cảm giác sợ hãi tử vong.
- Bạo cho ta! ! !
Tại thời khắc sinh tử, tiềm lực của Bạch Nhạc cũng bị hoàn toàn ép ra.
Thân ngoại hóa thân chợt nổ tung, uy lực Thôn Thiên Quyết lại hiển hiện lần nữa, trong nháy mắt lực lượng Tinh Hải vừa mới cắn nuốt cuốn ngược ra, hóa thành một cỗ sóng triều kinh khủng, hung hăng đánh ra.
Trong khoảnh khắc, những tinh quang đầu tiên rơi về phía Bạch Nhạc, chợt bị lực lượng Tinh Hải cuốn ngược ra xé nát, hoàn toàn sụp đổ.
Có thể lấy thực lực Tinh Cung Cảnh, chống đỡ một kích toàn lực của Triệu Cảnh Xương, thực lực này đã đủ khiến mọi người chấn động.
Nhưng đây không phải là tỷ thí qua chiêu, cũng không có bảo hộ điểm đến thì ngưng, mà đây là trận chiến sinh tử!
Thôn Thiên Quyết rất mạnh, nhưng bất kể thế nào cũng chỉ có thể ngăn trở một kích của đối phương mà thôi.
Việc đáng sợ nhất khi bị vây trong Tinh Hải của Triệu Cảnh Xương, không phải là một hai lần thần thông công kích, mà là loại đả kích không ngừng không nghỉ, như sóng biển đánh đến kia.
Lực lượng Thôn Thiên Quyết thôn phệ hồi lâu, đều tiêu tán ở dưới một kích này, thậm chí không cho Bạch Nhạc chút cơ hội thở dốc, đã lại là một vòng tinh quang khủng bố rơi xuống.



Bạn cần đăng nhập để bình luận