Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 324 - Hà Tương Tư thỉnh mời



Chương 324 - Hà Tương Tư thỉnh mời




Luận thực lực, Dương Bằng tự nhiên kém xa Mạc Vân Tô, nhưng luận thân phận địa vị hay là sức ảnh hưởng tại Thất Tinh Tông, Mạc Vân Tô có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp hắn.
Dương Bằng chỉ cần bắn tiếng, vô luận là ai, muốn đối phó Bạch Nhạc trong Thất Tinh Tông, sợ rằng đều phải cân nhắc một phen.
Phải biết, với loại công tử hoàn khố như Dương Bằng, đặc điểm lớn nhất chính là căn bản không giảng đạo lý với ngươi.
Ngươi không cho hắn mặt mũi, hắn liền dám náo đến độ ngươi không còn nửa điểm mặt mũi.
Nếu thật chọc giận Dương Bằng, náo lớn, có Tinh Hà lão tổ đứng sau chống lưng, hắn có dỡ cả sơn môn cũng không người làm gì được hắn! Chỉ cần trốn đến chỗ Tinh Hà lão tổ, mặc ngươi kêu la môn quy giới luật thế nào cũng đều không quản được hắn, đây mới là chỗ dựa lớn nhất khiến cho Dương Bằng có thể hoành hành trong tông môn.

Sau trường tiệc rượu kia, Bạch Nhạc rõ ràng cảm giác được, vô luận mình đi tới đâu, đệ tử Thất Tinh Tông nơi đó đều sẽ nhiều thêm một phần tôn trọng, dù có một ít yêu cầu, chỉ cần báo ra tên tuổi, chẳng mấy chốc liền sẽ có người giải quyết.
Điều này càng khiến Bạch Nhạc nhận thức sâu sắc hơn về ảnh hưởng của Dương Bằng ở trong Thất Tinh Tông.
Trận chiến với Mạc Vân Tô, trừ khiến thanh danh Bạch Nhạc thêm phần vang dội ra, thu hoạch lớn nhất chính là giúp Bạch Nhạc có được nhận thức càng rõ nét đối với thiên tài Thất Tinh Tông.
Lấy Mạc Vân Tô làm tỷ dụ, nếu không phải đang ở Thất Tinh Tông, đừng nói sử dụng Côn Ngô Kiếm, gần gần chỉ bằng Thông Thiên Ma Công, Bạch Nhạc tự tin dễ dàng đánh gục đối phương.
Phải biết, tu vi ma đạo của Bạch Nhạc đã đạt tới Linh Phủ trung kỳ, chỉ cần không phải đối đầu cường giả nửa chân đã đạp đến Tinh Cung như Lý Phù Nam và Cổ Hiên, chỉ bằng Thông Thiên Ma Công cũng đủ sức san lấp chênh lệch về mặt tu vi.
Nhưng trong tình thế không thể thi triển Thông Thiên Ma Công, đối phó một tên Mạc Vân Tô đều hiện vẻ gian nan trùng trùng! Trận chiến kia, tuy Bạch Nhạc có vài phần tâm tư che giấu thực lực, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn cũng rõ ràng, nếu thật đánh tiếp, hắn cũng khó mà thắng được Mạc Vân Tô.
So với sự cường hãn của Thông Thiên Ma Công, Linh Tê Kiếm Quyết đã không theo kịp tốc độ tu vi hắn tăng trưởng.
- Bạch huynh đệ, có ở đây không?
Ngay lúc Bạch Nhạc còn đang suy tư, một hồi tiếng gõ cửa vang lên, nương theo sau là giọng Hà Tương Tư truyền tới.
Bạch Nhạc hơi ngớ, vội đi tới mở cửa:
- Hà tiên tử, có chuyện gì à?
- Không có chuyện thì không thể tới?
Khẽ cười một tiếng, Hà Tương Tư tùy ý hỏi ngược lại.
- . . .
- Được rồi, không trêu đùa ngươi! Vừa mới nhận được tin, người Huyết Ảnh Ma Tông đến, đang ở ngay dưới chân núi! Ta nhận nhiệm vụ tông môn, tưởng muốn đi thăm dò một phen, ngươi có muốn theo ta một chuyến không?
Nhìn vào Bạch Nhạc, Hà Tương Tư nghiêm mặt nói.
Thoáng sửng sốt, mặc dù không biết vì sao Hà Tương Tư lại gọi mình cùng theo, nhưng nếu đối phương đã mở lời, lại là chuyện liên quan đến Huyết Ảnh Ma Tông, về tình về lý Bạch Nhạc đều không có lý do cự tuyệt.
- Chỉ cần Hà tiên tử không chê, Bạch Nhạc tự nhiên phụng bồi.
Hiển nhiên rất hài lòng với thái độ dứt khoát này của Bạch Nhạc, Hà Tương Tư cười nói:
- Hay lắm! Yên tâm, ta tự nhiên sẽ không để ngươi chịu thiệt, đợi hoàn thành nhiệm vụ tông môn lần này, ta cho ngươi một kinh hỉ.
Ý niệm khẽ chuyển, nghe thế, Bạch Nhạc lập tức hồi thần, cái gọi là để mình đi theo nàng một chuyến, chẳng qua là tìm cái cớ để trả nhân tình mà thôi.
Rất có thể, khen thưởng của nhiệm vụ tông môn lần này chính là kinh hỉ mà Hà Tương Tư muốn đưa cho mình.
Nghĩ thông điểm này, Bạch Nhạc lập tức cười khổ nói:
- Hà tiên tử, ngươi làm thế này, ta khó xử quá.
Khẽ cười, Hà Tương Tư lập tức mở miệng nói:
- Không dễ dàng như ngươi tưởng đâu, nếu thực lực bản thân ngươi không đủ, ta cũng sẽ không tới tìm ngươi, nhiệm vụ tông môn không có gì là nhẹ nhàng, tưởng muốn có được, tất phải trả ra đại giá."
Khoan luận sự thực có phải như vậy hay không, chí ít lời này nói đi ra, liền khiến tâm lý Bạch Nhạc thoải mái rất nhiều.
- Hà tiên tử, ngươi không cần gọi ta Bạch huynh đệ giống như Dương huynh đâu, tuổi ta còn nhỏ, ngươi cứ gọi tiểu Nhạc là được rồi.
- Được, chẳng qua, hai tiếng tiên tử, ngươi cũng đừng nhắc lại nữa.
Cười nhẹ một cái, Hà Tương Tư gật đầu nói.
- Được!
Khẽ gật đầu, không chút do dự, Bạch Nhạc thản nhiên đồng ý, tuy chỉ giao lưu mấy câu, nhưng khoảng cách giữa hai người rất tự nhiên liền được kéo gần không ít.
Hà Tương Tư làm việc rất gọn gàng, bên này Bạch Nhạc vừa đồng ý, lập tức liền dẫn Bạch Nhạc đi xuống chân núi.
- Hà. . . Tư tỷ, sao người Huyết Ảnh Ma Tông lại đến Thất Tinh Tông?
Vốn định gọi Hà tiên tử, chỉ là bị Hà Tương Tư quay đầu liếc mắt nhìn, Bạch Nhạc đành phải sửa lời.
Bị gọi thành Tư tỷ, Hà Tương Tư hiển nhiên khá là mãn ý, thuận miệng đáp:
- Chắc cũng là đến vì Thất Tinh Tháp, đám ma tu này tuy không khả năng được đến truyền thừa, nhưng đối với bọn hắn mà nói, không ít khảo nghiệm trong Thất Tinh Tháp cũng có tác dụng đề thăng! Hơn nữa, sợ rằng còn mang theo vài phần tâm tư muốn ngăn trở thiên tài chính đạo chúng ta thu được truyền thừa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận