Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 816 - Mọi mặt đều bị đè ép



Chương 816 - Mọi mặt đều bị đè ép




Vấn đề duy nhất là thân phận của Bạch Nhạc không tiện cho những người khác biết. Cho dù người này có là Tiêu Hành Nhất, nàng ta cũng vẫn không thể tin tưởng được.
- Đi à? Muốn chạy đi đâu?!
Mâu Kình Thần cười lạnh một tiếng, hắn ta vung một tay lên, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao liền xuất hiện, trong mắt hắn lộ ra ý giết người lạnh băng, lạt lẽo nói:
- Hai người các ngươi tốt nhất đứng yên ại chỗ không được cử động. Nếu không, ta cam đoan, trước khi các ngươi bỏ chạy sẽ chém rụng đầu của các ngươi!!!
Cho dù là Tiêu Hành Nhất hay là Tô Nhan, ở trong mắt Mâu Kình Thần đều không có bất kỳ uy hiếp gì, chẳng qua là hắn muốn giết người diệt khẩu mà thôi. Cho nên tình hình trước mặt, nếu bọn họ chuẩn bị đào tẩu, Mâu Kình Thần tuyệt đối không ngại lập tức ra tay, giết bọn họ trước.
Chỉ cần chịu bỏ ra cái giá lớn một chút, Mâu Kình Thần dám chắc chắn, cho dù là Bạch Nhạc cũng không thể ngăn cản hắn được.
- Mâu huynh cũng không khỏi đánh giá quá cao bản thân mình rồi!!!
Bạch Nhạc nhướn mày, trong tích tắc, Tinh Cung phía sau đã nổi lên, bảy ngôi sao bỗng hóa thành bảy chuôi kiếm ánh sao, chúng làm thành Bắc Đẩu Kiếm Trận, không chút lưu tình nghiền ép xuống Mâu Kình Thần.
Lần này đối mặt với Mâu Kình Thần, Bạch Nhạc trực tiếp ra tay trước.
Ầm!!!
Mâu Kình Thần không hề chần chừ một phút nào, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay hắn vung lên, Tinh Cung trên người cũng xuất hiện, chính diện đón lấy Bắc Đẩu Kiếm Trận đang chém tới.
Nhưng cũng như lúc ở Đông Hải Tiên Đảo, trong chớp nhoáng giao tranh này, hai người ai cũng không thể chiếm được chỗ tốt nào, kết quả vẫn là ngang tài ngang sức.
- Bạch Nhạc, hôm nay ta sẽ cho ngươi chết được rõ ràng!
Mâu Kình Thần cười lạnh một tiếng, cổ tay hắn hơi lật, một mảnh Cốt Phù lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay. Ngón tay Mâu Kình Thần hơi dùng sức, gần như chỉ trong nháy mắt, xung quanh đã hóa thành một không gian xương trắng, cuốn không những Bạch Nhạc mà còn cả Tiêu Hành Nhất và Tô Nhan vào.
Bạch Cốt Trủng.
Đây không phải lần đầu tiên Bạch Nhạc nhìn thấy Bạch Cốt Trủng, nên trong khoảng khắc bị cuốn vào, hắn đã lập tức hiểu ra. Xung quanh xương trắng từng chồng, gần như đã hoàn toàn cắt thành một khoảng tách biệt với không gian chung quanh.
- Bạch Cốt Thần Giáo?!
Bạch Nhạc còn chưa có phản ứng gì, Tiêu Hành Nhất đã không khỏi biến sắc, hắn không kiềm được thất thanh la lên.
Cũng không trách hắn khiếp sợ như vậy, loại chuyện như Đông Hải Tiên Đảo có thể cấu kết với Bạch Cốt Thần Giáo này cũng chỉ có vài cường giả Tinh Cung Cảnh biết được một hai, còn Tiêu Hành Nhất thì dạo trước chẳng qua cũng chỉ là nghe được vài cái tin đồn, vốn dĩ không có liên tưởng tới điều này.
Nhưng hôm nay khi nhìn thấy Mâu Kình Thần thi triển bản lĩnh của Bạch Cốt Thần Giáo, kiểu chấn động tâm lý này, hắn sao có thể không la hoảng lên được?!
Bạch Nhạc rơi vào Bạch Cốt Trủng, nhưng trên mặt lại lộ ra một tia cười lạnh, nhàn nhạt nói:
- Quả nhiên là thế! Đông Hải Tiên Đảo cấu kết với Bạch Cốt Thần Giáo. Chuyện mai phục giết Thánh Nữ trên Đông Hải, chỉ sợ các ngươi cũng không tránh khỏi có liên quan đâu nhỉ?!
- Kỳ thực ngươi không phải sớm đã đoán được rồi sao?
Mâu Kình Thần nhìn Bạch Nhạc, không nhanh không chậm nói:
- Từ khi ngươi giết Bích Vân Đào rồi lấy được Bạch Cốt Thần Quyết và Bạch Cốt Hóa Thân trong tay hắn, ngươi đã đoán được rồi. Chỉ là ngươi vẫn không có chứng cứ mà thôi.
Không thể không nói, ánh mắt và phán đoán của mâu Kình thần vẫn là cực kỳ chuẩn!!!
Bạch Nhạc gật đầu, bình tĩnh đáp:
- Không sai, quả thực ta đã sớm đoán được. Không chỉ như vậy, ta thậm chí còn biết ngươi nhất định sẽ đuổi theo rồi ra tay với ta, bằng không, ta cần gì phải thong thả trên đường núi này mà lãng phí thời gian?
Từ khi ra khỏi Linh Tê Kiếm Tông, từ đầu đến cuối Bạch Nhạc đều không nhanh không chậm đi về hướng Thanh Châu, có thể nói hắn vốn là có ý định để tin tức truyền khắp Duyễn Châu. Trong đó có một bộ phận rất lớn là bởi vì Bạch Nhạc cần một chứng cứ vắng mặt, hắn nhất định phải cho càng nhiều người biết, hắn đã trở về Thanh Châu, không nhúng tay vào chuyện của Duyễn Châu nữa.
Còn một mặt khác, chính là vì để Mâu Kình Thần ra tay.
Cùng như việc Mâu Kình Thần muốn giết Bạch Nhạc, thực tế ban đầu lúc ở thành Duyễn Châu, trong lòng Bạch Nhạc đã nổi sát ý với Mâu Kình Thần rồi, chỉ là vẫn luôn không có cơ hội thích hợp để hắn có thể toàn lực ra tay không chút kiêng dè mà thôi.
Ở Duyễn Châu không được, lúc đến Đông Hải, Bạch Nhạc phải mở to mắt nhìn Từ Phong chết trận, Linh Tê Kiếm Tông thì gần như bị người của Đông Hải Tiên Đảo hãm hại vào tuyệt cảnh, nhưng hắn cũng không tìm được cơ hội.
Cho nên, hắn căn bản là mượn cơ hội này, tới đợi Mâu Kình Thần chủ động dâng tới cửa.
Con ngươi Mâu Kình Thần hơi co rút lại, giờ khắc này, cho dù là hắn cũng đã mơ hồ ngửi được một ít hơi thở nguy hiểm.
Chỉ là Mâu Kình Thần lấy tự tin của mình mà không muốn thừa nhận sai lầm của bản thân. Hắn bỗng đạp mạnh một bước, lập tức nhấc Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao lên, lần nữa chém về phía Bạch Nhạc.
- Đoán được thì sao? Không có đủ thực lực, tất cả tính toán đều thành vô ích cả. Chết đi cho ta!!!



Bạn cần đăng nhập để bình luận