Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 703 - Nguy Cơ Thân Phận, Sát Khí Ẩn Hiện



Chương 703 - Nguy Cơ Thân Phận, Sát Khí Ẩn Hiện




Vừa nói chuyện, Bạch Nhạc vẫn đặt bút, chỉ trong thời gian một nén nhang ngắn ngủi, đã viết xong một phong thư, sau đó để Liễu Như Tân giúp bỏ vào bao, lúc này Bạch Nhạc mới cười cười, nhìn Liễu Như Tân nói:
- Liễu sư tỷ, hiện tại ngươi cũng là cao thủ Linh Phủ Cảnh rồi, những việc vặt này không cần ép mình làm.
- Làm sao, Bạch sư đệ, bây giờ ngươi lợi hại, liền ghét bỏ ta vướng tay vướng chân sao?
Liễu Như Tân khẽ cười một chút, trêu ghẹo nói.
- Nào dám!
Bị Liễu Như Tân nói như vậy, Bạch Nhạc lập tức không trả lời được, hắn không thể làm gì khác hơn là cắt đứt cái đề tài này:
- Đúng rồi, nếu ngươi rảnh rỗi, hay là giúp ta dạy Hi Nhi luyện chữ đi.
- Hả?
Liễu Như Tân còn chưa phản ứng gì, Lục Hi Nhi đã sụ mặt xuống.
- Sư phụ, ta cũng là tu hành giả, cũng là... Kiếm tu! Hi Nhi luyện kiếm thật giỏi là được, có thể đừng luyện chữ hay không?
- Không được!
Bạch Nhạc mỉm cười, lắc đầu nói:
- Qua mấy ngày nữa, không chừng tỷ tỷ ngươi cũng trở lại nhìn ngươi, đến lúc đó nàng tới kiểm tra, nếu ngươi không có tiến bộ, nàng trách phạt ngươi, ta cũng mặc kệ.
Đang nói chuyện, thì bên ngoài động phủ có đệ tử đến bẩm báo:
- Bạch sư huynh, Phủ Chủ đại nhân đến, nói là có việc muốn nói với ngươi.
Chân mày hơi nhíu, Bạch Nhạc không nghĩ đến Chu Đông Dương lại tới nhanh như vậy, hắn không muốn để Chu Đông Dương gặp được Tiêu Hành Nhất, nên sau khi hơi trầm ngâm một chút, liền mở miệng nói:
- Liễu sư tỷ, lại làm phiền ngươi đi một chuyến đi, giao thư cho Tiêu sư huynh, để hắn lập tức rời đi.
- Được!
Liễu Như Tân gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
- Còn ngươi nữa, tiểu Hi Nhi, ngươi cũng đi ra ngoài luyện kiếm đi.
Bạch Nhạc xoa xoa cái đầu Lục Hi Nhi, thuận tiện nói.
Rất nhiều như vậy, cũng là muốn nói chuyện riêng với Chu Đông Dương một chút, dù Lục Hi Nhi chỉ là một tiểu tử, cũng không tiện ở đây.
- Phủ Chủ đại nhân, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!
Bạch Nhạc tiến đến nghênh đón Chu Đông Dương, trên mặt mang theo một nụ cười rực rỡ, nhẹ giọng mở miệng nói.
- Bạch phủ chủ, ngươi dùng chiêu kim thiền thoát xác thật là giỏi!
Chu Đông Dương nhìn Bạch Nhạc, mang theo ẩn ý nói.
- Vì tình thế ép buộc, nên có chút bất đắc dĩ!
Bạch Nhạc hơi ôm quyền, tự nhiên hồi đáp:
- Nếu không nắm được cơ hội kia, chỉ sợ ta cũng chưa chắc có thể ở đây nói chuyện cùng Phủ Chủ đại nhân.
- Phủ Chủ đại nhân, mời!
Bạch Nhạc tự tay làm một cái thủ thế mời, sau đó phân chủ thứ ngồi xuống cùng Chu Đông Dương, lúc này Bạch Nhạc mới tiếp tục mở miệng nói:
- Xin lỗi, chỗ ta có chút đơn sơ, bắt chuyện không chu đáo, xin Phủ Chủ đại nhân thứ lỗi!
Ngay cả nước trà cũng không có một ly, Chu Đông Dương thật sự có chút vô lực nhổ nước bọt.
Chu Đông Dương xua tay, chậm rãi mở miệng nói:
- Bạch phủ chủ, lần này ta đến đây là muốn hỏi ngươi một chuyện, chuyện chúng ta thương lượng trước đó, đến tột cùng có làm không.
Ánh mắt Chu Đông Dương nhìn Bạch Nhạc giống như muốn hoàn toàn xem thấu tâm tư hắn.
- Phủ Chủ đại nhân nói cái gì vậy, ta có chút nghe không rõ!
Bạch Nhạc nhún vai, giả ngu nói.
“...”
Câu nói này, khiến sắc mặt Chu Đông Dương tái nhợt:
- Bạch phủ chủ, ta từ xa qua đây, ngươi vẫn qua loa như thế, sợ là không thích hợp đi?
Bạch Nhạc thấy Chu Đông Dương thật sự có chút ảo não, lúc này mới hơi ôm quyền:
- Thật không dám giấu giếm, lần này ta đến Bắc Đẩu Tinh Cung, đã đạt thành hiệp nghị với phương ăn, ân oán giữa bổn tông và Bắc Đẩu Tinh Cung được xóa bỏ... Dưới tình huống như vậy, ta thực không muốn làm Yến Bắc Thần tức giận.
Nói đến đây, Bạch Nhạc cố ý dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục nói:
- Ngày ta rời đi, Yến Bắc Thần đã tập kích phủ thành chủ... nói vậy chắc Phủ Chủ đại nhân cũng đã được chứng kiến thực lực của Yến Bắc Thần, nói khó nghe một chút... Ta cũng không cho rằng, Phủ Chủ đại nhân có thể đối phó Yến Bắc Thần!
Bạch Nhạc nói những lời này không chút khách khí nào, nhưng Chu Đông Dương nghe xong, lại càng tỏ ra là như thế.
Chu Đông Dương hơi trầm ngâm một chút, chậm rãi mở miệng nói:
- Bạch phủ chủ, tự nhiên ta biết Yến Bắc Thần đáng sợ, nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ là người vừa mới bước vào Tinh Cung Cảnh mà thôi! Ta không chỉ thấy qua thực lực của hắn, mà còn từng thấy ngươi xuất thủ... Lấy thực lực của Bạch phủ chủ, chưa chắc đã yếu hơn hắn!
- Huống chi, ngươi cũng biết, trước đó ta vẫn ẩn giấu thực lực! Bằng không, sợ là ta cũng không cách nào tiếp tục chống đỡ Yến Bắc Thần công kích.
Chu Đông Dương nhìn Bạch Nhạc, nghiêm túc mở miệng nói.
- Thì sao?
Bạch Nhạc không nhúc nhích chút nào, hỏi ngược lại:
- So với việc có thể có được hồi báo, ta vẫn cảm thấy phiêu lưu quá lớn... Đương nhiên, chuyện Uẩn Tinh Đan ta thừa nhận mình nợ ân tình của phủ chủ, có điều, phủ chủ sẽ không dùng chuyện này để uy hiếp chứ?
“...”
Lời này mới thật sự làm cho Chu Đông Dương muốn thổ huyết, hắn còn chưa mở miệng, Bạch Nhạc đã trực tiếp phá hỏng đường, có cần vô sỉ như vậy hay không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận