Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 860 - Hàn Đàm Luyện Hồn (2)



Chương 860 - Hàn Đàm Luyện Hồn (2)




Cho dù chết, Bạch Nhạc cũng không có khả năng tiếp thu loại kết cục này.
- Ngươi không có lựa chọn khác!
Vân Mộng Chân lạnh lùng nhìn Yến Bắc Thần, bình tĩnh đáp lại.
Nói những chuyện này với Yến Bắc Thần, không phải là đang bàn điều kiện với hắn, mà là nói cho hắn biết một cái kết quả.
Vân Mộng Chân có tự tin tuyệt đối, có thể chém giết Yến Bắc Thần, tự nhiên không cần đưa ra bất kỳ nhượng bộ gì.
- Vậy cũng chưa chắc!
Khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên một nụ cười rực rỡ, thong thả mở miệng nói:
- Nơi này là Quảng Hàn Thiên Cung, mà chỉ có ta mới là người cầm lệnh bài tiến đến... Tóm lại sẽ có một ít ưu thế.
Nói xong Bạch Nhạc liền lật bàn tay một cái, khối lệnh bài Quảng Hàn Thiên Cung kia nhất thời bị hắn nắm ở trong tay.
Trên thực tế, cùng lúc bước vào Hàn Đàm thủy phủ, Bạch Nhạc cũng đã nhận ra được dị thường của lệnh bài trong giới chỉ, tự nhiên có thể đoán được khả năng tấm lệnh bài này, chính là mấu chốt mở ra khảo nghiệm của thủy phủ!
Chỉ dựa vào chính mình, tự nhiên Bạch Nhạc không thể chống lại Vân Mộng Chân, nhưng chỉ cần mở ra khảo nghiệm, giống như ở phía trên hoang nguyên, khảo nghiệm bản thân, vẫn có thể dành cho Bạch Nhạc thêm cơ hội!
Trong nháy mắt Bạch Nhạc lấy ra lệnh bài, sắc mặt Vân Mộng Chân và Vệ Phạn Dạ đều đồng thời thay đổi.
Gần như trong tích tắc, Vệ Phạn Dạ giành trước chém ra một kiếm!
Chỉ là như vậy, cũng vẫn quá trễ.
Trong nháy mắt lấy ra lệnh bài, bên trong lệnh bài liền bắn ra một đạo Nguyệt Hoa Chi Lực, sau đó toàn bộ thủy phủ đều run lên theo, bạch ngọc trên mặt đất, chợt lộ ra một cỗ hàn khí khủng bố, trực tiếp vây khốn ba người.
Cùng lúc đó, những viên dạ minh châu trên tường cũng toả ra ánh sáng chói lọi, dường như mỗi một viên dạ minh châu đều lộ ra một đạo nguyệt quang chi lực, chiếu về phía ba người trong sân!
Một kiếm này của Vệ Phạn Dạ căn bản không thể chém ra, đã bị Nguyệt Hoa Chi Lực trực tiếp đánh tan.
Hàn ý đến xương!
Trong nháy mắt, ba người bị cuốn vào trong hàn khí, đồng thời cảm thụ được một loại cảm giác sắp bị đông cứng.
Hơn nữa, khác với lúc trước ở trong hồ nước, bây giờ cái hàn ý này, đối với thân thể không có bất kỳ thương tổn nào, mà đánh thẳng vào thần hồn, đông lạnh thần hồn!
Cái này so với hàn ý trên thân thể càng khủng bố hơn nhiều.
Cho dù là đối với Bạch Nhạc vốn có ưu thế Thông Thiên Ma Thể, thì vào giờ khắc này, cũng không còn sót lại chút gì.
Luyện hồn!
Chỉ trong nháy mắt, ba người liền đồng thời nhận ra.
Cái Hàn Đàm thủy phủ này, hoặc có thể nói toàn bộ Hàn Đàm Hồ, chính là nơi trợ giúp người luyện hồn.
Hoang nguyên thối thể, Hàn Đàm luyện hồn!
Bản thân cái này chính là hai loại khảo nghiệm của Quảng Hàn Thiên Cung.
Dưới tình huống như vậy, cho dù là ai cũng không có đường lui, chỉ có đi qua khảo nghiệm, hoặc là chết ở trong hai con đường này.
Không!
Đối với Bạch Nhạc có lẽ còn có đường thứ ba có thể đi!
Hắn là người cầm trong tay lệnh bài, hắn mới là người có tư cách phát động khảo nghiệm của Quảng Hàn Thiên Cung, nhận được phần thưởng.
Cho nên, một khi không chịu nổi, Bạch Nhạc có thể thử kích phát lực lượng lệnh bài rời khỏi nơi này.
Nhưng đối với Vân Mộng Chân và Vệ Phạn Dạ mà nói, không có loại đãi ngộ này.
Những ý niệm này lóe lên trong đầu, ba người gần như đồng thời hiểu được.
Nhưng tới mức này, ai cũng không dám nghĩ nhiều nữa, luồng hàn khí khủng bố kia không ngừng tràn vào trong thần hồn, giống như muốn đông cứng thần hồn người ta, cho dù là ai cũng phải dùng mười hai phần tâm thần tới đối phó, bằng không chỉ có thể bỏ mạng ở nơi đây.
Cũng may thần hồn Bạch Nhạc mạnh hơn so với người bình thường nhiều, nếu không hàn triều đánh tới, sợ là hắn sẽ là người thứ nhất bị đánh nát thần hồn.
Dù sao, trong ba người, Bạch Nhạc cũng là người bước vào Tinh Cung Cảnh thời gian ngắn nhất, tích lũy cũng kém nhất.
Quả thực trong nháy mắt này, Bạch Nhạc có một loại kích động muốn sử dụng lệnh bài chạy ra khỏi Hàn Đàm thủy phủ!
Hắn có thể cảm nhận được cảm giác ấm áp trên lệnh bài kia, ít nhất có bảy thành nắm chặt, có thể dựa vào cái này thoát thân.
Chỉ là trong đầu vừa mới xuất hiện ý niệm như vậy, đã bị Bạch Nhạc mạnh mẽ đè nén xuống.
Hắn có thể chạy đi, nhưng thoát thân như vậy cũng có nghĩa là buông tha khảo nghiệm lần này, buông tha cơ hội luyện hồn.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, cuộc đời hắn khắp nơi đều là nguy cơ, muốn sống, nhất định phải một mực tranh đấu, không được lãng phí bất cứ cơ hội nào.
Quan trọng hơn là... Vân Mộng Chân còn ở nơi này!
Mặc dù Vân Mộng Chân luôn muốn giết hắn, nhưng sở dĩ Bạch Nhạc bước vào Quảng Hàn Thiên Cung, cũng là vì bảo vệ Vân Mộng Chân, dưới tình huống như vậy, hắn không dám chắc Vân Mộng Chân có thể chống đỡ được hay không.
Giả sử hắn chạy đi, làm cho Vân Mộng Chân vì vậy mà bỏ mạng nơi đây, thì đó mới là chuyện khiến hắn tiếc nuối cả đời.
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc liền triệt để cắt đứt ý định dựa vào lệnh bài rời khỏi nơi đây, cho dù nguy hiểm hơn nữa, hắn cũng nhất định phải chống đỡ xuống!
Thời khắc sinh tử vô cùng đáng sợ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận