Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1109 - Tội đồng mưu phản nghịch, giết hết cả nhà



Chương 1109 - Tội đồng mưu phản nghịch, giết hết cả nhà




- Dừng tay!
Đây vốn là một chuyện rất công bằng.
- Cứu ta, cứu ta!!!
Tam hoàng tử thật sự rất sợ hãi, lúc này tất cả thể diện đều bị hắn ném hết. Vì có xuất thân hiển hách nên hắn từ nhỏ đến lớn hầu như chưa từng gặp phải nguy hiểm đến tính mạng như vậy bao giờ. Thế nên khi gặp chuyện, hắn hoàn toàn không còn bất kỳ dũng khí nào, không có thực lực thì căn bản không thể phát huy được hai ba phần.
Nhìn Tam hoàng tử lúc này đã tái mặt vì sợ hãi, thậm chí hàm răng vẫn không ngừng run rẩy, trong lòng Bạch Nhạc càng thêm khinh thường.
Người như vậy nào có thể được coi là đối thủ?
Khi cái gọi là thân phận bị đánh nát thì không thể chịu đựng được, chuyện này càng khiến người ta thấy buồn nôn.
Hai tên kia đuổi kịp Bạch Nhạc song cũng cảm thấy kinh hãi, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi mà uy hiếp:
- Bạch phủ chủ, ngươi cũng là người của Đại Càn vương triều, chẳng lẽ muốn làm phản sao?
- Đúng, đúng. Ngươi là Thanh Châu phủ chủ, cũng là thần tử của Đại Càn vương triều ta, ngươi không thể giết ta, nếu không sẽ là tội đồng mưu phản nghịch, giết hết cả nhà.
Tam hoàng tử được hai tên đó nhắc nhở như vậy thì cuối cùng đã tỉnh hồn, vội gào lên.
Hắn không nói còn đỡ, bây giờ vừa nói như vậy lại khiến sát ý trong lòng Bạch Nhạc trỗi dậy.
Thả hổ về rừng, tất có hậu hoạn.
Mặc dù tên Tam hoàng tử này trong mắt Bạch Nhạc quả thực không được coi là hổ, nhưng dù sao thân phận của hắn cũng là mối uy hiếp, hôm nay đã kết thù, nếu tha cho hắn đi, không biết hắn sẽ dùng thủ đoạn nham hiểm nào để đối phó với mình.
Nếu chỉ nhằm vào mình thì Bạch Nhạc cũng không để ý, nhưng câu nói giết hết cả nhà đó lại nhắc nhở Bạch Nhạc, nhưng nếu hắn xuống tay với Bạch gia, mình thực sự chưa chắc có thể bảo vệ chu toàn.
Đã như vậy, không bằng diệt cỏ tận gốc.
Chọc giận Đại Càn vương triều trên bề mặt không tính là uy hiếp, dù sao ít nhất còn có Ngô Văn Uyên có thể giúp mình hòa giải, không thì đi cầu xin Diệp Huyền đại sư cũng được, nhưng nếu Tam hoàng tử còn sống, hắn sẽ âm thầm hạ độc thủ, khó lòng đề phòng bị.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Nhạc lại dâng lên sát ý đáng sợ.
Cổ tay Bạch Nhạc vung lên, Nghịch Ma Kiếm lại lần nữa mang theo một tia sáng màu tím, mạnh mẽ lao tới giết Tam hoàng tử.
- Nổ, nổ tung cho ta!!!
Cảm nhận được sát khí của Bạch Nhạc, cuối cùng gã nam nhân bị chém đứt cánh tay hồi nãy cũng triệt để cắt đứt ý niệm may mắn cuối cùng.
Trong nháy mắt, Tinh Cung đột nhiên nổ tung, hóa thành một trận cuồng phong đáng sợ lao tới bao trùm Bạch Nhạc.
Tự bạo Tinh Cung.
Đối với cường giả Tinh Cung Cảnh, Tinh Cung chính là căn nguyên của tất cả sức mạnh, tự bạo Tinh Cung đồng nghĩa tự sát, đây là sức mạnh dùng mạng sống để đổi.
Phải biết bản thân đối phương chính là thiên tài có thể lọt vào hàng ngũ một trăm vị trí đầu của Đại hội Đạo môn, bây giờ thực sự muốn cược sinh tử, tự bạo Tinh Cung để ngăn cản Bạch Nhạc, uy lực có thể bộc phát ra đó đáng sợ đến mức nào?
Cho dù là Bạch Nhạc đang cầm Nghịch Ma Kiếm trong tay, nhưng dù sao vẫn bị Tinh Cung đang nổ tung này cuốn vào.
Trong nháy mắt, Nghịch Ma Kiếm đột nhiên thu lại, kiếm khí màu tím hóa thành một màn kiếm chặn lại trước người Bạch Nhạc.
Nếu là trước đây, cú đánh đáng sợ như vậy chắc chắn sẽ khiến Bạch Nhạc bị thương, nhưng bây giờ kiếm khí trong Nghịch Ma Kiếm lại điên cuồng phóng ra, giúp Bạch Nhạc chặn lại Tinh Cung đang tự phát nổ.
Mạnh, quá mạnh!!!
Trên thực tế, ngay cả bản thân Bạch Nhạc cũng không ngờ tới kết quả này, bây giờ bản thân vẫn chưa thực sự luyện hóa Nghịch Ma Kiếm, thậm chí có thể nói là vẫn không có cách nào thực sự phát huy được uy lực của Nghịch Ma Kiếm, mà nó đã đáng sợ như vậy, chuyện này không khỏi nghe nói mà kinh người.
Nếu chỉ nhìn vào hiệu quả hiện giờ, có vẻ gần giống với Côn Ngô Kiếm.
Đương nhiên, trong lòng Bạch Nhạc biết rõ không phải Côn Ngô Kiếm không mạnh, mà do bản thân hắn chưa có cách nào thực sự phát huy được uy lực của Côn Ngô Kiếm mà thôi, tuy vậy, Nghịch Ma Kiếm cũng đã khiến Bạch Nhạc vô cùng vui mừng.
Suy cho cùng, hắn không thể tùy ý lấy Côn Ngô Kiếm ra để sử dụng, nhưngNghịch Ma Kiếm thì khỏi cần do dự.
- Đi... người đi đi!!!
Trong lúc tự bạo Tinh Cung, kẻ nọ cũng vội la lớn.
Lần này hắn tự bạo Tinh Cung không chỉ vì chặn Bạch Nhạc, mà còn muốn dùng sức mạnh này mở cấm chế, giúp cho Tam hoàng tử chạy trốn.
Dù sao nơi này là Đạo Lăng Thiên Tông, chỉ cần chạy ra ngoài, rất nhanh sẽ kinh động đến cao thủ của Đạo Lăng Thiên Tông, đến lúc đó cho dù Bạch Nhạc có hung hãn đến đâu cũng không thể tiếp tục đuổi giết Tam hoàng tử, như vậy, hắn có chết cũng đáng.
Trên thực tế, đúng như hắn dự đoán, lực xung kích do Tinh Cung nổ tung lập tức xé rách cấm chế, dù sao, cấm chế đó chỉ có hiệu quả ngăn cách khí tức, mà không phải là phòng ngự.
Tam hoàng tử nhờ thế đã chật vật trốn thoát dưới sự bảo vệ của người còn lại.



Bạn cần đăng nhập để bình luận