Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 517 - Xem ngươi có nỡ không? (2)



Chương 517 - Xem ngươi có nỡ không? (2)




Lúc trước cũng có không ít người chú ý đến Bạch Nhạc, nhưng lúc Bạch Nhạc thật sự xuất hiện, loại dục vọng tham lam đó liền nhanh chóng bị nỗi sợ hãi nhấn chìm.
Đệ nhất thiên kiêu của Thanh Châu.
Sự tồn tại của Linh Phủ Cảnh có thể không chế được thần thông, há có thể dễ dàng bị giết?!
Chỉ một kiếm đã giết được mười cao thủ Linh Phủ Cảnh, sức mạnh như vậy khiến trong lòng mọi người đều lạnh run.
Trong chốc lát, những người còn lại đều không hẹn mà rời đi, chỉ sợ Bạch Nhạc trút giận lên người bọn họ.
- Công tử!
Cảm nhận được vòng tay của Bạch Nhạc, cuối cùng Tô Nhan cũng cố gắng mở mắt, nước mắt liền rơi xuống.
- Còn có thể gặp lại người, thật sự quá tốt rồi, cho dù Tiểu Nhan có chết cũng có thể nhắm mắt.
Ngón tay Bạch Nhạc dừng lại trên gương mặt Tô Nhan, hắn có thể cảm nhận được gò má của Tô Nhan đã bắt đầu hóa đá, điều này khiến trong lòng Bạch Nhạc đau đớn dữ dội.
Ra khỏi Thanh Vương Điện, hắn đã dùng hết toàn lực đuổi đến đây, chỉ là cả quãng đường đụng độ không ít người, đối phương vừa thấy hắn liền ra tay. Trong hoàn cảnh không thể sử dụng Thông Thiên Ma Công, Bạch Nhạc cũng bị chúng làm chậm trễ không ít.
Khó khăn lắm hắn mới chạy được đến đây, lại nhìn thấy Tô Nhan gần như sắp chết.
Loại đau lòng đó khiến Bạch Nhạc không cách nào thở được.
Rõ ràng hắn đã tìm được cách cứu Tô Nhan từ miệng Thanh Vương, nhưng dường như ông trời không chịu cho hắn thời gian.
Tình trạng của Tô Nhan xấu đi nhanh quá.
Nếu Tô Nhan không đánh nhau với những người khác thì sẽ đỡ hơn một chút, nhưng nàng ta lại bị những kẻ này bao vây. Sinh khí ít ỏi khó khăn lắm mới tràn vào được do sát trận bị va chạm đều đã tiêu hao hết, tử khí không ngừng xâm nhập vào cơ thể Tô Nhan, cuối cùng khiến vết thương của nàng ta chuyển biến xấu đến mức khó thể cứu vãn.
Bạch Nhạc rất muốn giết chết những người đã từng ra tay với Tô Nhan, đương nhiên hắn cũng có năng lực làm chuyện này.
Nhưng mà vậy thì sao chứ?
Nếu giết chết tất cả mọi người thì Tô Nhan có thể hồi phục lại sao?
- Xin lỗi.
Trái tim giống như có thứ gì đó hung hăng bóp lấy, giọng của của Bạch Nhạc có hơi khản đặc, nhẹ giọng nói.
Hắn nhớ hắn đã từng hứa, nhất định sẽ cứu được Tô Nhan.
Nhưng bây giờ hắn đã thất bại rồi.
Cho dù hắn dốc hết toàn lực, nhưng cuối cùng cũng đến quá muộn, từ lúc bắt đầu thời gian dành cho hắn quá ít ỏi.
Tô Nhan nhẹ nhàng dựa vào người Bạch Nhạc, khẽ nói:
- Công tử, đừng nói xin lỗi. Có thể gặp lại người, đó là may mắn lớn nhất đời này của Tô Nhan.
Bạch Nhạc mở miệng tính nói gì đó, nhưng cuối cùng hắn lại không thốt ra được một lời.
- Ngươi thật sự muốn cứu nàng ta sao?
Lúc Bạch Nhạc đang tuyệt vọng, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói.
- Ai?
Bạch Nhạc quay phắt đầu lại, liền nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.
Văn Trạch.
Khác với những người khác, sau khi Văn Trạch đi vào không hề tìm cơ duyên nào cả, mà hắn lại muốn tìm Bạch Nhạc.
Tuy Tử Dương chân nhân không nói với hắn, nhưng sau khi hắn phát hiện Triệu Thụy mất tích ở Thất Tinh Tông, liền đoán được Triệu Thụy cũng đi đến lăng Thanh Vương này. Văn Trạch hiểu rất rõ tính của Triệu Thụy, sư huynh hắn chắc chắn sẽ làm khó Bạch Nhạc, cho nên hắn muốn đến trước một bước để nhắc nhở Bạch Nhạc.
Chỉ là không ngờ, hắn chưa gặp được Triệu Thụy thì đã thấy cảnh tượng này.
- Văn sư huynh, huynh có cách cứu nàng ấy sao?
Nhìn thấy Văn Trạch, trong lòng Bạch Nhạc lập tức dâng lên một tia hy vọng.
Hắn đương nhiên không có cách nào cứu người, nhưng dù sao Văn Trạch cũng là đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông, thực lực có lẽ mạnh hơn hắn, kiến thức cũng uyên bác hơn hắn gấp mười lần.
Văn Trạch nhìn Bạch Nhạc, khẽ nói:
- Không phải ta có cách, mà là ngươi.
- Ta?
- Không sai.
Văn Trạch nhìn Bạch Nhạc, khẽ nói:
- Nàng ta bây giờ chỉ bị tử khí ăn mòn mà thôi, chỉ cần có đủ sinh khí đưa vào thì có thể giữ mạng. Chỉ cần có thể cố gắng rời khỏi chỗ này thì còn cách cứu được.
Truyền sinh khí vào là có thể cứu người, chuyện này dĩ nhiên Bạch Nhạc biết, nhưng thời gian gấp gáp, kêu hắn đi đâu tìm sinh khí cho Tô Nhan đây?
Dường như nhìn ra được sự nghi ngờ của Bạch Nhạc, Văn Trạch chậm rãi nói:
- Linh Khư quả không chỉ dùng để tu luyện, mà trong đó cũng chứa hàm lượng sinh khí rất cao, đủ giữ mạng cho nàng ta, nhưng phải xem ngươi có nỡ không đã.
Linh Khư Quả là gì?
Đối với người không có căn cơ không có bối cảnh như Bạch Nhạc mà nói, nó giống như thứ duy nhất giúp hắn đột phá được Tinh Cung cảnh.
Thời khắc này nhìn Bạch Nhạc, cảm xúc của Văn Trạch cũng có hơi phức tạp.
Từ lúc ra khỏi Thất Tinh Tháp, Bạch Nhạc bị đuổi ra khỏi Thất Tinh Tông, cả một đường đi gặp rất nhiều sinh khí, mà nguồn gốc của những thứ đó thực chất đều bắt nguồn từ Linh Khư Quả. Quãng thời gian này, Bạch Nhạc vì Linh Khư Quả mà chịu nhiều nguy hiểm, chịu nhiều cực khổ, còn thành mục tiêu của tất cả mọi người.
Khó khắn, trắc trở, hy vọng, vì có sự nhúng tay của Yến Bắc Thần, Bạch Nhạc mới may mắn phá giải được tình thế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận