Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 374 - Nhập Vi chi cảnh



Chương 374 - Nhập Vi chi cảnh




Lấy thực lực bọn hắn, xông lên tầng thứ năm không phải là điều không thể, nhưng một khi đến tầng thứ năm, khả năng sẽ không nhẹ nhàng ứng phó được linh lực xung kích như bây giờ, dù với thực lực bọn hắn cũng phải toàn lực ứng đối, hơi không cẩn thận liền sẽ bị thương.
Đối mặt uy hiếp như vậy, muốn bình tĩnh cảm ngộ, tự nhiên càng khó hơn nhiều.
Mà điều Mạc Vô Tình muốn bây giờ, chính là chế tạo khốn khó cho bọn hắn!
Một tay chống kiếm, Mạc Vô Tình không chút che giấu thái độ, lạnh lùng nói:
- Ở trong Thất Tinh Tháp này, các ngươi cảm ngộ dễ dàng hơn ta, chỉ khi các ngươi chịu thiệt trước, chúng ta mới tính là công bằng! Nếu các ngươi không chịu, tự nhiên đừng trách ta không thủ quy củ, cùng lắm thì cả đám chết dí ở đây!
Lời này Mạc Vô Tình nói cực kiên quyết, không có nửa điểm khoan nhượng.
Nhất thời, hai người không khỏi trầm mặc.
Dù uy hiếp từ Mạc Vô Tình khiến bọn hắn rất khó chịu, nhưng trong lòng bọn hắn cũng rõ ràng, sợ rằng đây đã là giới hạn của Mạc Vô Tình, nếu còn không đáp ứng, tất sẽ bị Mạc Vô Tình dây dưa không ngừng không nghỉ, ai cũng đừng hòng thu lợi.
Đúng là tác phong ma đạo, hèn hạ mà hữu hiệu!
- Mạc Vô Tình đúng không? Ta nhớ kỹ ngươi, đợi đi ra Thất Tinh Tháp, giữa ngươi ta tất phải đánh một trận!
Khẽ nhướng mày, trong mắt chớp qua một tia hàn mang, Văn Trạch lạnh lùng nói.
Không đợi đối phương đáp ứng, cứ thế trực tiếp bước thẳng lên tầng thứ năm!
Trong ba người, Văn Trạch là kẻ kiêu ngạo, xuất thân Đạo Lăng Thiên Tông khiến hắn rất tự tin đối với bản thân, dù cường hành bước lên tầng thứ năm sẽ tăng thêm một ít trắc trở, nhưng vậy lại thế nào? Hắn vẫn tự tin thắng được hai người còn lại, xông qua khảo nghiệm Thất Tinh Tháp.
Văn Trạch vừa cất bước, bế tắc tự nhiên được giải, đồng thời bức khiến Lý Phù Nam không thể không đáp ứng, bằng không, một khi hắn và Mạc Vô Tình đánh nhau, chẳng phải sẽ mặc cho Văn Trạch chiếm tiện nghi!
Hít sâu một hơi, Lý Phù Nam cũng bước thẳng lên tầng thứ năm!

Thời gian dần trôi, chớp mắt đã qua một ngày!
Nếu tính từ lúc bắt đầu bước vào Thất Tinh Tháp, giờ ước chừng đã qua một ngày rưỡi, mà mỗi lần Thất Tinh Tháp mở ra, thời gian chỉ có ba ngày mà thôi!
Từ tiến độ thì thấy, Bạch Nhạc xông lên tầng thứ tư, nhìn qua đã đi được quá nửa, nhưng trên thực tế, cách tính tuyệt đối không phải như thế.
Mỗi một tầng Thất Tinh Tháp, độ khó lại tăng lên gấp bội, càng lên cao độ khó sẽ càng lớn, theo lý thuyết thời gian tiêu tốn sẽ càng dài.
Phải biết, ba tầng trước Bạch Nhạc chỉ mất tổng cộng không đến nửa ngày, nhưng gần gần mỗi tầng thứ tư lại đã tốn mất một ngày, nhưng còn chưa kết thúc!
Đương nhiên, nếu có người ở bên cạnh Bạch Nhạc liền sẽ phát hiện, gần như mỗi thời mỗi khắc, khí tức trên thân Bạch Nhạc đều phát sinh biến hóa.
Hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, Bạch Nhạc thậm chí quên đi khái niệm thời gian!
Từ mới đầu gian nan, đến về sau dần dần thích ứng, đây là một quá trình dài dặc mà thống khổ, dù lấy tính cách cứng cỏi như của Bạch Nhạc đều suýt mấy lần nghĩ tới vứt bỏ.
Trên thực tế, qua chừng nửa ngày, Bạch Nhạc đã không quá bị linh lực xung kích ảnh hưởng, căn bản không cần hắn phải điều động linh lực đi chống cự, rất tự nhiên liền có thể gánh chịu uy hiếp từ linh lực xung kích!
Đến trình độ này, dù xông vào tầng thứ năm, đối với Bạch Nhạc mà nói thì cũng không phải điều gì quá khó khăn.
Bản thân điều này đã là mê hoặc cực lớn!
Nhưng dù thế, Bạch Nhạc vẫn cắn răng tiếp tục gượng chống.
Nếu đã muốn cải biến, vậy liền một hơi cải biến triệt để, nếu chỉ làm được phân nửa liền vứt bỏ, dù có thể xông lên tầng tiếp theo, thậm chí dùng phương thức này xông qua khảo nghiệm Thất Tinh Tháp, Bạch Nhạc cũng vẫn cảm thấy không đáng.
Bởi vì, một khi rời khỏi Thất Tinh Tháp, không có linh lực xung kích tới giúp cảm ngộ và cải biến, sau này còn muốn triệt để hoàn thành chuyển biến gần như là điều không khả năng.
Chỉ bằng điểm này, Bạch Nhạc liền không nguyện vứt bỏ!
Vứt bỏ hết thảy thói quen và quan niệm đang có, Bạch Nhạc bắt đầu học cách hoàn mỹ lợi dụng mỗi một phần lực lượng trong cơ thể, tuy gian nan, nhưng mỗi bước tiến bộ lại khiến Bạch Nhạc cảm thấy, hết thảy trả ra đều đáng giá.
Oanh!
Nương theo một đợt tiếp một đợt linh lực xung kích, linh lực trong cơ thể Bạch Nhạc chợt nổ bung, lấy Bạch Nhạc làm trung tâm, hình thành nên một luồng linh lực xung kích, lan tràn ra khắp bốn phía.
Nháy mắt khi vừa mở mắt ra, trên mặt Bạch Nhạc hiện đầy vẻ hớn hở!
Trước kia, Bạch Nhạc chưa từng nghĩ qua, lực lượng còn có thể thao túng nhẹ nhàng tỉ mỉ đến vậy!
Cảnh giới không có bất kỳ đề thăng nào, nội lực trong linh phủ tính ra cũng không nhiều thêm một phân một hào, khăng khăng, Bạch Nhạc lại cảm nhận được, so với trước, thực lực bản thân há chỉ tăng lên gấp bội!
Nếu giờ lại để Bạch Nhạc giao thủ với mười mấy tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông khi trước, Bạch Nhạc gần như nắm chắc phần thắng, căn bản không cần dùng đến Thông Thiên Ma Công, chỉ bằng lực lượng Linh Phủ cũng đủ đánh gục đối phương!
Cảm giác cường đại đó khiến đáy lòng Bạch Nhạc sinh ra cảm giác hưng phấn không thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận