Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1012. Sức mạnh hủy diệt




“Ta có thể yên tâm giao những người khác cho đồng đội của mình nhưng ngươi gây ra mối đe dọa lớn hơn cho chúng ta so với những người khác!”
Mặc dù Rodan Luin cũng cảm thấy đội hình ba người đối phó với một ông già quá xa xỉ, nhưng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu chỉ có bốn người nên bọn họ không còn lựa chọn nào khác.
Gunayon là một người khổng lồ da thô thịt dày, sức mạnh to lớn, đối phó với một hiệp sĩ Đại Địa còn không phải dễ dàng hay sao.
Pan Laped là ma pháp sư cấp bảy, đối phó một cái ma ốm còn không phải dễ như trở bàn tay. Bọn họ cũng không đến mức không đi tóm con mồi của Gunayon và Pan Laped, ức hiếp người tàn tật, ma ốm.
Seele là nữ nhân, để cho nữ nhân xử lý việc của nữ nhân, bọn họ cũng sẽ không tham gia, hiện tại chỉ còn lại có một lão già này, tuy rằng ba người bọn họ quả thực có chút bắt nạt người, nhưng lão già này chính là đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, ma lực sâu như vậy, nhất định là người mạnh nhất đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
Khi đối phó với những người mạnh nhất, bọn họ thận trọng không có gì sai. Về phần cô bé kia đã sớm bị bọn họ coi như một con thỏ vô hại...
“Ngươi tin tưởng đồng đội của mình như vậy sao. Thật trùng hợp, ta cũng tin tưởng vào đồng đội của mình!”
Hoàng Đông Kiệt thấy đối thủ của Coway và Bối Nhĩ rất mạnh nhưng hắn không hề hoảng sợ, như hắn nói, hắn tin tưởng vào đồng đội của mình.
“Yên tâm, ngươi sẽ ngã trước đồng đội của mình!”
Ba chọi một, cho dù ma lực của hắn khổng lồ, nhưng hắn vẫn là một ông già, chức năng cơ thể đã suy giảm từ lâu.
Cho dù Rodan Luin không tính mình thì thích khách và thần tiễn thủ đều nhằm vào ma pháp sư, đội hình như vậy làm sao bọn họ có thể thua được.
Toseland nhận được tín hiệu từ ánh mắt đoàn trưởng hắn, hắn dẫn đầu động thủ, một giây, hắn bắn liên tiếp bảy mũi tên, bảy mũi tên như thiên la địa võng chặn tất cả đường đi của Hoàng Đông Kiệt.
Đang trên đà bùng nổ, Coway và Bối Nhĩ cũng bắt đầu đánh nhau.
“Cố lên! Cố lên!”
Nim rất khích lệ, tất nhiên nàng rất vui, không những được xem kịch mà còn có cơ hội được đẩy thực lực chân chính của lão gia tử.
Gã khổng lồ Gunayon không thích nói chuyện, hắn nhìn tiểu bất điểm trước mặt, nghĩ xem mình nên dùng bao nhiêu sức lực để tránh biến hắn thành thịt băm.
Hắn đã nghĩ xong, kỵ sĩ Đại Địa tàn tật thì dùng lực nhẹ hơn một chút.
Có tiếng gió cuồn cuộn, hắn vung chiếc búa khổng lồ vào Coway.
Đại kiếm của Coway nhỏ hơn chiếc búa khổng lồ của Gunayon nhiều nhưng một vật nhỏ như vậy lại chặn được chiếc búa khổng lồ.
Gunayon phát ra một tiếng kinh ngạc, hắn không ngờ người tàn tật không chỉ đỡ được búa hắn, thân thể còn không lùi lại một bước.
Gunayon tò mò, lại vung cây búa khổng lồ trong tay, lần này dùng lực mạnh hơn một chút. Thanh đại kiếm và chiếc búa khổng lồ va chạm khiến tia lửa bắn ra, Coway lùi về phía sau một thước, hai chân để lại hai rãnh trên mặt đất.
“Nếu là một hiệp sĩ Đại Địa bình thường nhận đòn này từ ta, không chỉ người bay ra ngoài mà thanh kiếm trong tay cũng bay ra ngoài!”
“Ngươi bị thiếu một cánh tay, sức chiến đấu bị tổn hại. Tại sao ngươi còn có thực lực mạnh như vậy?”
Gunayon rất kinh ngạc. Phải biết hắn là thuộc tộc người khổng lồ. Ngoài da dày thịt béo ra, lực lượng là thứ bọn hắn cực kỳ tinh thông.
Trong số các loài còn tồn tại trên đại lục, ngoại trừ rồng khổng lồ, rất khó tìm ra những sinh vật có thể sánh ngang với tộc khổng lồ của bọn họ.
Coway vung kiếm lên xuống, cánh tay của hắn hoạt động, hắn không có ý định đáp lại Gunayon. Đương nhiên h biết vì sao thực lực của mình mạnh như vậy, lão gia tử thỉnh thoảng cho hắn uống đan dược, cứ ăn dần, thực lực của hắn bất tri bất giác trở nên lớn mạnh như vậy.
Gunayon thấy Coway không có ý định đáp lại mình, hắn giơ cây búa khổng lồ lên tiếp tục đánh về phía Coway.
Bên kia chiến trường, Bối Nhĩ buồn rầu nhìn đối thủ, đối thủ của hắn là cấp bảy, cao hơn hắn một cấp, cũng giống như hắn, hắn có ma pháp sư hệ thổ.
Hắn có thể chiến đấu với một ma pháp sư cấp bảy bình thường, nhưng điều kiện tiên quyết là đối thủ trước mặt hắn là một ma pháp sư cấp bảy bình thườn.
Thật không may, hắn ta không phải.
Điểm chết người chính là về về mặt ma pháp hệ thổ, đối phương còn giỏi chơi đất hơn cả hắn.
“Ngươi có thể ngoan ngoãn nằm xuống được không? Với trạng thái hiện tại của ngươi, ta sợ ta động một chút ngươi cũng không chịu nổi!”
Pan Laped vô cùng bình tĩnh nói.
Bối Nhĩ liếc nhìn về phía Nim, thấy Nim đang cổ vũ nhiệt tình cho bọn họ, hắn cảm thấy mình có thêm sức lực rồi.
Nói cái gì cũng không thể để mình xấu hổ trước mặt Nim.
Bối Nhĩ ấn tay xuống đất, tường đất đen hai bên nổi lên nhanh chóng hợp nhất, Pan Laped nhìn thấy đó là ma pháp hệ thổ nên không trốn tránh, tùy ý để tường đất đen dung hợp.
Một quả cầu đen khổng lồ hình thành, có lẽ Bối Nhĩ biết sắp có khổ chiến, không muốn Nim nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình, liền bắt đầu đóng cửa đánh nhau với Pan Laped.
Trong khoảnh khắc, gai tủa ra quả cầu đen tạo thành một con nhím, có người đã kích hoạt những chiếc gai bên trong quả cầu đen, làm quả cầu đen biến thành hình dạng này.
Cũng may quả cầu đen rất mạnh, giống như một quả bóng chứa đầy nước, dù có biến dạng đến đâu cũng có thể trở lại trạng thái ban đầu.
Cuộc chiến của hai người phụ nữ rất đơn giản.
Ngươi hất chút nước lên người ta, ta ném cho ngươi một quả cầu lửa, Emiana muốn trói Seele lại nhưng Seele không cho nàng cơ hội, trong lúc nhất thời, hai người giằng co.
Quay lại vài phút trước!
Không hề thấy Hoàng Đông Kiệt có hành động gì, một bức tường đất dày hai mét nhô lên khỏi mặt đất, tường đất vừa nhô ra đã biến mất.
Bảy mũi tên băng của Toseland đều có phù phép, hai mũi tên xuyên qua tường đất bị hỏng, năm mũi tên băng còn lại tiếp tục bắn về phía Hoàng Đông Kiệt.
“Sức mạnh hủy diệt rất mạnh, tường đất thông thường không thể chịu được!”
Hoàng Đông Kiệt thấy một bức tường đất bình thường có thể bị nổ tung xuyên thủng dễ dàng như vậy, tâm niệm vừa động, một phiến đá xanh dày hai mét nhô ra trước mặt hắn.
Hết chương 1012.

Bạn cần đăng nhập để bình luận