Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1077. Thế gian chấn động!




Giscuzzi nhìn Hoàng Đông Kiệt.
“Chúng ta không phải là kẻ giết người bừa bãi!”
Giscuzzi vừa nghe đã hiểu, Nhất Dạ tạm thời không có việc gì.
“Ngươi muốn như thế nào?”
Giscuzzi nhìn thấy đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không giết bọn hắn, nhưng bọn hắn muốn rời đi như vậy cũng không dễ dàng.
“Quần áo của ta bị các ngươi xé rách, có phải các ngươi nên bồi thường cho ta không? Ta đã già rồi, vận động một chút khó tránh khỏi sẽ làm bị thương cân động cốt, có phải các ngươi nên cho ta thức ăn lót dạ không?”
“Còn có tổn thất tinh thần, vân vân, có phải các ngươi cũng nên trả không?”
Hoàng Đông Kiệt không làm khó những người trong đoàn thám hiểm Hoàng Tuyền, cũng không thể một đòn đánh chết hết được.
Giscuzzi nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, chuyện tiền có thể giải quyết được thì không tính là gì, hắn lập tức ném đạo cụ ma pháp không gian cho Hoàng Đông Kiệt.
“Không đủ!”
Hoàng Đông Kiệt không kiểm tra tài bảo bên trong đạo cụ ma pháp không gian, nhưng tài sản của một đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ chắc chắn phải nhiều hơn tưởng tượng.
“Đoàn trưởng...!”

Đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền nghe vậy sắc mặt cứng đờ, tất cả tài sản chung đều được trao cho bọn họ mà cũng chưa đủ, đây là quan tâm đến tài sản cá nhân của bọn họ sao?
“Đưa cho hắn!”
Giscuzzi nghiến răng ném chiếc nhẫn không gian trên người cho Hoàng Đông Kiệt, thấy đoàn trưởng thỏa hiệp, các thành viên khác của đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền không còn cách nào khác đành ném đạo cụ ma pháp không gian cá nhân của mình cho Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt thấy mọi người trong đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền đều thức thời như vậy, không chậm trễ, liếc nhìn Luân Nạp và Seele một cái.
Luân Nạp và Seele hiểu ra liền ném Lujati và Kozol lại cho bọn người Giscuzzi.
Lujati vừa bị chính người của mình đón được, nàng lập tức mở mắt ra, rõ ràng là nàng đã tỉnh từ lâu, nhưng trong tay Luân Nạp, nàng giả vờ ngất đi để giảm bớt sự cảnh giác của Luân Nạp. Luân Nạp cười không nói, sao tinh thần lực của đại pháp sư vong linh lại yếu, chẳng lẽ hắn không biết Lujati ngất thật hay giả.
Chẳng qua hắn lười chơi đùa với một cô gái thôi.
Nhìn thấy ánh mắt của ông già, Lujati và Kozol không còn cách nào khác là ném đạo cụ ma pháp không gian cá nhân của bọn họ sang.
Sau khi nhận được bồi thường, Hoàng Đông Kiệt làm ra tư thế xin mời các ngươi.
Lujati nhận được tín hiệu từ đoàn trưởng và triệu hồi một con đại điểu, không chút do dự, mọi người nhảy lên đại điểu.
Giscuzzi lặng lẽ liếc nhìn Nim, Nim biết ý của hắn, dùng ngón tay chỉ về một phương hướng nói cho hắn Nhất Dạ đang nằm ở đó.
“Các ngươi làm ầm ĩ như vậy, quả thực là một cái tát vào mặt vương quốc Murphil. Chưa kể vương quốc Murphil không thể dung thứ cho ngươi, chỉ lấy thân phận của hắn mà nói, hắn là phiền toái lớn!”
Giscuzzi chỉ vào Luân Nạp nhắc nhở bọn người Hoàng Đông Kiệt.
Suy cho cùng Luân Nạp vừa là thi vu vừa là đại pháp sư vong linh, đây rõ ràng là dị loại, dị loại như vậy sẽ chỉ khiến nhiều người bất an hơn.
“Nếu không muốn bị giáo đình nhắm tới, tốt nhất là rời khỏi vương quốc Murphil, tìm một chỗ mai danh ẩn tích hoặc gia nhập một tổ chức khác!”
Giscuzzi nói xong liếc nhìn Lujati, Lujati hiểu ý, điều khiển đại điểu bay đi.
“Đoàn trưởng, ta...!”

Luân Nạp không sợ phiền toái nhưng hắn sợ thân phận của mình sẽ gây rắc rối cho đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
“Ngươi đang lo lắng cái gì? Không phải chỉ có một mình ngươi là đại pháp sư vong linh, ta cũng vậy. Ta chấp nhận việc ngươi làm ầm ĩ như vậy, điều đó có nghĩa là chúng ta không sợ bất cứ ai!”
“Coway, mau cáo biệt đi, đã đến lúc chúng ta phải về nhà rồi!”
Hoàng Đông Kiệt thản nhiên nói.
Coway liếc nhìn Raleigh tứ chi đứt đoạn và công chúa Diane đang phát điên vì mất con trai, hắn có chút không đành lòng.
Seele thấy Coway không đành lòng, liếc nhìn Hoàng Đông Kiệt, sau khi nhận được tín hiệu của Hoàng Đông Kiệt, nàng phát động ma pháp trị liệu tinh linh để phục hồi tứ chi cho Raleigh. Raleigh cũng có chút sửng sốt, không ngờ người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu lại trị liệu cho hắn.
“Kỵ sĩ trưởng, ta...!”
“Chúng ta không còn liên quan gì đến nhau cả. Hãy mang theo nàng mai danh ẩn tích đi!” Raleigh muốn nói gì nữa nhưng bị Coway cắt ngang.
“Lão gia tử, đi thôi!”
Coway xoay người thực quyết đoán, ngay cả bảo tàng của vương quốc Tiểu Minh hắn đều không có một chút ý muốn hỏi tới.
Hoàng Đông Kiệt lấy ma thảm ra, đón mọi người lên rồi bay đi.
Raleigh nhìn thấy bọn người Coway rời đi, hắn biết ở đây lâu không thích hợp, bèn cõng công chúa Diane đang hóa điên rời đi.
Ngày này qua đi, chuyện về đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không thể giấu được nữa.
Trong lúc nhất thời thế gian chấn động!
Vương quốc Murphil.
“Theo thông tin tình báo, đoàn mạo hiểm Phá Hiểu rời khỏi thành Bác Lai cũng không trốn đông trốn tây mà nghênh ngang trở về cứ điểm của bọn họ!”
Đại hoàng tử Hull Lioux chau mày.
“Quá kiêu ngạo, trong mắt không có vương pháp. Bọn họ không để chúng ta vào mắt!”

Nhị hoàng tử Hull Achilles tỏ vẻ tức giận, hành vi này của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không phải là khiêu khích bọn họ trắng trợn hay sao?
Làm sao lại có người đánh bọn họ một cái tát rồi nghênh ngang trở về cứ điểm như vậy, bọn chúng thực sự cho rằng vương quốc Murphil là tôm chân mềm hay sao?.
Hết chương 1077.

Bạn cần đăng nhập để bình luận