Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1379: Ta muốn làm thủ lĩnh Bất Lương Nhân!

Chương 1379: Ta muốn làm thủ lĩnh Bất Lương Nhân!Chương 1379: Ta muốn làm thủ lĩnh Bất Lương Nhân!
"Thật kỳ lạ. Sáng nay nhìn thấy tên mặc đồ đỏ đó, làm cho người ta có cảm giác như một Huyết Ma vừa chạy ra khỏi địa ngục!"
"Tại sao tên mặc đồ đen này lại khiến ta có cảm giác như một vị thân sa ngã đang hành tẩu thế gian?"
"Có phải là đã uống quá nhiều không? Không chỉ có những suy nghĩ lung tung mà đầu óc cũng bắt đầu trở nên mơ hồ!"
La Thiên Hải không có động thái nào khác, để Hoàng Đông Kiệt bước qua Quỷ Môn Quan, tiến vào chợ đen ngầm.
Hắn lại gọi người hầu lại và báo cho Thiên Tội Tinh Lý Quý, nói cho hắn lại có cao thủ xa lạ tiến vào chợ đen ngầm.
Lại là cơ sở ngầm, lần này không phải Bất Lương Nhân ban đầu tiếp nhận Hoàng Đông Kiệt mà là Lý Quý nhận được tin báo.
Trong phòng tiểu các cách âm.
"Không biết bằng hữu có nhu cầu gì?"
Lý Quý cảm thấy người trước mặt đang đến tìm Bất Lương Nhân bọn họ.
Người như vậy nhìn không giống người hành tẩu bên cạnh bóng tối, nhưng Lý Quý không biết vì sao luôn cảm thấy người trước mặt rất mâu thuẫn.
Hoàng Đông Kiệt không trả lời hắn có nhu cầu gì mà hỏi Lý Quý câu hỏi này.
"Ngươi có muốn nhìn thấy thời khắc huy hoàng nhất của Bất Lương Nhân hay không?"
Có vẻ như hắn có thể không phải là người hành tẩu bên cạnh bóng tối, nhưng bản thân hắn chính là bóng tối.
"Có, tất nhiên là có, nhưng huy hoàng mà chúng ta mong muốn sẽ không bao giờ thành hiện thực. Những người như chúng ta xuất thân cũng đã nhất định..."
Lý Quý quan sát người trước mặt, từ cách ăn mặc và khí chất có thể thấy người trước mặt không liên quan gì đến những kẻ lưu vong, tội phạm, sát thủ, y sư...
Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị vẽ một chiếc bánh lớn.
Nhưng chưa từng thấy ai thành công, Bất Lương Nhân bọn họ tự nhiên không muốn trở thành con dao trong tay người khác.
"Xuất thân không có nghĩa là tất cả. Chỉ cân các ngươi có ý tưởng này, thì các ngươi nhất định sẽ nhìn thấy được giây phút huy hoàng nhất của Bất Lương Nhân!"
Lý Quý chưa từng trải qua tình huống này, các môn phái lớn ở giang hồ, các thế gia ở kinh thành và các thế lực khắp nơi đều muốn nắm trong tay Bất Lương Nhân bọn họ.
"Ngươi tới làm thuyết khách, cho dù có thuyết phục được ta cống hiến cho các ngươi, Bất Lương Nhân khác cũng sẽ không để ý đến các ngươi. Thậm chí, bọn họ còn có thể hợp lực để đuổi ta ra khỏi hàng ngũ Bất Lương Nhân!"
"Bất Lương Nhân chúng ta thực sự không có người điều khiển, cho dù trước đây có người được triều đình phái đến làm thủ lĩnh Bất Lương Nhân!"
"Mặt ngoài chúng ta cũng thuận theo, nhưng sau lưng Bắc Đẩu ba mươi sáu ngôi sao lại đang làm việc của mình!"
"Bằng hữu, mặc dù ta không biết ngươi đại diện cho thế lực nào, nhưng ngươi và tổ chức của ngươi rõ ràng không hiểu Bất Lương Nhân chúng ta!" Lý Quý có kinh nghiệm xử lý loại chuyện này, cho dù lý do này không thể khiến người trước mặt bỏ cuộc thì hắn còn có lý do khác.
Hoàng Đông Kiệt nói.
Lý Quý nối lại lời nói của Hoàng Đông Kiệt lúc trước, đột nhiên cảm thấy khẩu khí của Hoàng Đông Kiệt thật là lớn, một mình có thể mang bọn họ bay, đùa gì vậy chứ?
"Ý ngươi là, nếu ngươi tham gia cùng chúng ta, Bất Lương Nhân chúng ta sẽ ngày càng lớn mạnh hơn và trở thành tổ chức huy hoàng nhất thế gian sao?"
Hoàng Đông Kiệt thấy Lý Quý đang hiểu lâm gì đó, không nóng nảy mà bình tĩnh nói rõ mục đích đến.
"Đúng vậy, ta muốn gia nhập các ngươi, trở thành thủ lĩnh Bất Lương Nhân của các ngươi và biến các ngươi trở thành ngôi sao sáng chói nhất thế gian!"
"Sau lưng ta không có thế lực gì cả, nhưng sau khi gia nhập các ngươi thì ta có thế lực!"
"Ngươi muốn làm thủ lĩnh Bất Lương Nhân à, ha ha ha!"
Lý Quý nghe vậy không nhịn được cười lớn.
Hoàng Đông Kiệt nghe tiếng cười của Lý Quý không hề có chút bất mãn, bình tĩnh chờ hắn cười xong.
"Gia nhập Bất Lương Nhân thì dễ. Chỉ cần ta mở miệng thừa nhận, ngươi sẽ trở thành một thành viên trong Bất Lương Nhân!"
"Nhưng nếu muốn trở thành thủ lĩnh Bất Lương Nhân, trước tiên ngươi phải trở thành một trong ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu!"
"Trở thành một trong ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu, ngươi sẽ có tư cách trở thành thủ lĩnh Bất Lương Nhân!"
Lý Quý vẫn luôn quan sát ánh mắt Hoàng Đông Kiệt, khi hắn nghi ngơ Hoàng Đông Kiệt, ánh mắt Hoàng Đông Kiệt thờ ơ.
Hắn cười nhạo Hoàng Đông Kiệt nhưng ánh mắt Hoàng Đông Kiệt vẫn thờ ơ.
Người như vậy hoặc là người có bản lĩnh ngập trời, hoặc là người cực kỳ ẩn nhẫn và đầy tham vọng.
Bất Lương Nhân không bài xích những người như vậy, bản thân Bất Lương Nhân rất bao dung, nhiều Bất Lương Nhân còn có không ít người có dã tâm lớn.
"Làm thế nào để trở thành một trong ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu?"
Hoàng Đông Kiệt hỏi.
"Đầu tiên, bắt đầu từ dưới lên. Chỉ cân cống hiến của ngươi đủ lớn, thực lực đạt đến tiêu chuẩn, ngươi tự nhiên sẽ trở thành một trong mười sáu ngôi sao Bắc Đẩu!"
"Thứ hai, nếu không muốn bắt đầu từ dưới lên, muốn càng nhanh càng tốt trở thành một trong ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu, biện pháp đơn giản rõ ràng nhất chính là khiêu chiến!"
"Có điều Bất Lương Nhân chúng ta lại khiêu chiến không giống nhau, chúng ta không phải một chọi một, là một chọi bai"
"Nếu như ngươi phải một mình đồng thời đối kháng cùng lúc với ba thành viên ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu chúng ta, đánh bại bọn hắn, bọn họ tự nhiên sẽ tán thành ngươi, tiến cử ngươi trở thành một thành viên trong ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu!"
Lý Quý nói xong, lặng lẽ chờ Hoàng Đông Kiệt lựa chọn, đồng thời ánh mắt có chút sáng lên, phải biết rằng thành viên của ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu phần lớn đều là cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong.
Nếu hắn thật sự có thể một mình đánh bại ba thành viên của ba mươi sáu ngôi sao Bắc Đẩu thì hắn không phải võ giả Tiên Thiên, hắn là nửa bước Tiên Thiên (ngụy Tiên Thiên).
Bạn cần đăng nhập để bình luận