Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 251. Ngươi là Đại Tông Sư!




Hoàng Thiên Khải bị đẩy ra còn chưa ngã xuống đất đã thấy bàn tay đen thật lớn sắp công kích lên người Nhậm Vân Nhi, hắn vô cùng bối rối kêu to.
Nhậm Vân Nhi mỉm cười với Hoàng Thiên Khải, chuẩn bị tiếp nhận tử vong.
Kết quả không có chuyện gì xảy ra, công kích của ma chưởng bị tiêu tán.
Chuyện này khiến cho hai đương sự Hoàng Thiên Khải và Nhậm Vân Nhi sửng sốt, khán giả xung quanh thấy cảnh tượng này cũng vô cùng khó hiểu, công kích của Ngô Kỳ Thiên sao lại không còn nữa?
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, chỉ có ánh mắt Ngô Kỳ Thiên trừng to, giống như thấy một cảnh không thể tưởng tượng nổi.
“Ngươi, ngươi là Đại Tông Sư!”
“Chuyện này sao có thể!”
Ngô Kỳ Thiên gầm lên giận dữ, nắm chặt nắm đấm, hắn thật sự không muốn tin Hoàng Đông Kiệt là Đại Tông Sư.
Nhưng hắn nhìn rất rõ ràng, công kích của hắn bị chân nguyên của Hoàng Đông Kiệt làm cho tiêu tán.
Đó là chân nguyên, hắn không có nhìn lầm, đó là chân nguyên mà Đại Tông Sư mới có.
Hoàng Đông Kiệt không phải là nửa bước Đại Tông Sư, hắn là cường giả Đại Tông Sư chân chính!
Nghe thấy Ngô Kỳ Thiên rống giận, tất cả mọi người trợn to mắt nhìn Hoàng Đông Kiệt, muốn xác định lời nói kinh thiên động địa của Ngô Kỳ Thiên có phải là thật hay không.
Ngay cả Hoàng Thiên Khải cũng ngơ ngác nhìn phụ vương của hắn, phụ vương thật đúng như Ngô Kỳ Thiên nói, là Đại Tông Sư cao cao tại thượng.
“Nhìn cái gì, có gì mà hoài nghi, giọng của hắn cũng đã xác nhận vi phụ là Đại Tông Sư, chẳng lẽ còn giả hay sao?”
Hoàng Đông Kiệt thấy nhi tử út giương ánh mắt ngơ ngác thì cười khẽ nói.
Kinh khủng!
Kinh khủng!
Kinh khủng!
Hắn thừa nhận rồi!
Đông Võ Vương đã thừa nhận.
Hắn thừa nhận hắn là Đại Tông Sư, bỗng nhiên tất cả mọi người ở hiện trường sôi trào.
Nhìn qua cổ kim, kỷ lục đột phá sớm nhất đến Đại Tông Sư là người hơn một trăm ba mươi tuổi, Đông Võ Vương chưa tới sáu mươi tuổi đã đột phá đến Đại Tông Sư, đây là cái quỷ gì.
Dù bọn họ không thể tin được nhưng đây là sự thật, không chỉ được Ngô Kỳ Thiên chắc chắn, ngay cả bản thân Đông Võ Vương cũng thừa nhận.
Cái này vốn dĩ không làm giả được, Đông Võ Vương thật sự là Đại Tông Sư.
Quái vật!
Đây là tiếng nói chung của tất cả mọi người ở hiện trường!
Nghĩ đến Đông Võ Vương còn có một danh hiệu thiên cổ đệ nhất mưu thánh, bọn họ cảm thấy Đông Võ Vương càng không phải là người.
Một người có vũ lực tối cao lại còn thêm thông minh phi thường, sao ông trời có thể cho phép người hoàn mỹ như vậy tồn tại trên đời chứ?
“Đại ...Đại Tông Sư, phụ vương, phụ vương, ngươi thật đúng là một đại quái vật.”
“Ôi đau!”
Hồi lâu, Hoàng Thiên Khải mới bình phục nội tâm chấn động và khiếp sợ. Nghĩ đến phụ vương là Đại Tông Sư, mạng nhỏ của bọn họ cuối cùng cũng được bảo vệ nên không khỏi lộ ra nụ cười thả lỏng, người vừa thả lỏng thì nói chuyện cũng không để ý kiêng kị.
Vừa nói phụ vương là đại quái vật, phụ vương cốc lên đầu hắn một cái đau đến rớt nước mắt. “Đừng ở chỗ này chướng mắt ta, cút xa ta một chút!”
Hoàng Đông Kiệt vung tay áo lên, Hoàng Thiên Khải và Nhậm Vân Nhi còn đang sững sờ bay ra phía sau.
“Phụ vương, cố lên, đánh chết hắn!”

Cũng có lẽ có chân nguyên làm đệm, hai người Hoàng Thiên Khải rơi xuống đất rất nhẹ nhàng, không bị ngã xuống đất, Hoàng Thiên Khải lo lắng, lớn tiếng gọi phụ vương đánh Ngô Kỳ Thiên thật mạnh.
Về phần phụ vương hắn có thể thua hay không, hắn chưa từng nghĩ tới, thật sự là phụ vương làm hắn chấn động quá nhiều, hắn cảm giác những thứ mà hắn thấy được vĩnh viễn chỉ là phần nổi tảng băng trôi của phụ vương.
Phụ vương như vậy không có lý gì sẽ thua!
“Còn nằm ở đó làm gì, còn không mau cút xa một chút!”
Hoàng Đông Kiệt không để ý tới tiếng kêu của nhi tử út phía sau, nhìn hơn mười cường giả Tông Sư còn sống ở hiện trường, kêu bọn họ cút xa.
“Đa, đa tạ!”
Hơn mười cường giả Tông Sư từ trạng thái khiếp sợ hoàn hồn lại, nghe được lời nói của Hoàng Đông Kiệt, bọn họ sửng sốt, cảm giác khí tức Ngô Kỳ Thiên tập trung trên người bọn họ đã không còn, tất cả đều kinh hỉ đứng lên, cảm tạ vạn phần với Hoàng Đông Kiệt xong mới chậm rãi rời khỏi hiện trường.
Ngô Kỳ Thiên không ngăn cản, lúc này ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Hoàng Đông Kiệt, vốn dĩ không có tâm tư để ý tới những người khác.
“Biết không, ngươi là người đầu tiên khiến cho ta cảm thấy sợ hãi, bất kể là thiên phú hay là tài năng đều không ai bì kịp, ngươi như vậy, ta muốn không sợ cũng không được.”
Ngô Kỳ Thiên nhìn Hoàng Đông Kiệt, trong lòng hắn đã đưa ra một quyết định, chính là không thể để Hoàng Đông Kiệt sống sót rời khỏi nơi này.
Thiên phú của Hoàng Đông Kiệt quá đáng sợ, chưa đến sáu mươi tuổi đã đột phá đến Đại Tông Sư, nếu như cho Đông Võ Vương cơ hội sống sót, Đông Võ Vương đột phá đến Thiên Nhân cũng không phải là không có khả năng.
Vì đại nghiệp Thánh giáo, hôm nay Đông Võ Vương phải chết ở đây.
“Còn cần phải nói gì nữa, đến đây!”
Hai chân Hoàng Đông Kiệt chậm rãi rời khỏi mặt đất, toàn bộ thân thể bay lên không trung, cách mặt đất ba bốn thước lạnh lùng kiêu ngạo nhìn xuống Ngô Kỳ Thiên.
Đại Tông Sư đã có được năng lực bay lên không trung và lướt đi trong thời gian ngắn, chỉ là làm như vậy hao tổn chân nguyên khó có thể tưởng tượng, không có Đại Tông Sư nào thích hao tổn chân nguyên của mình như vậy.
Ngô Kỳ Thiên cảm thấy Hoàng Đông Kiệt đang khiêu khích hắn, thân thể cũng bay lên trời. Tuy rằng làm như vậy sẽ hao tổn chân nguyên rất lớn nhưng hắn tuyệt đối sẽ không để đối thủ xem thường hắn...
Hết chương 251.

Bạn cần đăng nhập để bình luận