Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 183. Biến mất không dấu vết




“Lúc trước không phải các người hỏi ta, ta an bài Phan Vũ Trác làm gì sao?”
“Bây giờ có thể nói cho các ngươi biết, bây giờ Phan Vũ Trác đang ở trong thành Cao Hồng phủ, kế sách phá thành có liên quan đến hắn.”
Hoàng Đông Kiệt cắn hạt dưa nói.
“Vương gia, ngươi...Ngươi từ một khắc đối phó Thiên Thần quân, cũng đã an bài đến mức này!” Ba người Trương Hải Hoa đều dùng ánh mắt kinh hãi vô cùng nhìn Hoàng Đông Kiệt, vừa bắt đầu đã bố trí đến trình độ này, đây còn là người sao.
“Chỉ là thao tác bình thường, không cần phải làm ầm ĩ như vậy.”
“Vương gia, kế tiếp chúng ta sẽ làm gì?”
Ba người Trương Hải Hoa rất kích động, có đồng đội thần thánh như vậy thì làm gì còn có đạo lý thua trận?
Bọn họ đã không cần hỏi Đông Võ Vương cụ thể lương sách là gì vì bọn họ tin tưởng Đông Võ Vương, hỏi an bài kế tiếp là được.
“Chờ đã, tối nay nếu không có gì bất ngờ, Phan Vũ Trác có thể mang đáp án ta muốn về.”
Trong thành Cao Hồng phủ là một cứ điểm bí ẩn, cường giả và Bạch Lão trong quân Phan Vũ Trác mang đến đều ở đây.
“Trải qua thời gian điều tra bí mật, mục tiêu của chúng ta đã xác định được.”
“Đứng đầu tám đại thế gia là Tiêu gia, chính là mục tiêu của chúng ta đêm nay. Tiêu gia cất giấu tám cường giả Tông Sư, hơn ba mươi cao thủ Tiên Thiên.”
“Hành động lần này của chúng ta phải nhanh chóng, bí mật khống chế toàn bộ người phủ Tiêu gia, tuyệt đối không thể để bọn họ kinh động Thiên Thần giáo.”
Phan Vũ Trác nhìn cứ điểm thấy tất cả mọi người đều hiểu nhiệm vụ thì lẳng lặng chờ trời tối.
Rất nhanh trời đã tối, hắn dẫn chúng cường giả xuất phát về Tiêu phủ.
Lúc này Tiêu phủ dưới chân Bạch Lão có ba cường giả Tông Sư của Tiêu phủ nằm sóng soài, năm cường giả Tông Sư khác cũng bị người Bạch Lão mang đến khống chế.
Toàn bộ hạ nhân nữ quyến của Tiêu phủ đều bị người Phan Vũ Trác mang đến đánh ngất xỉu, kéo đến giữa sân tập trung trông coi.
Gia chủ Tiêu phủ là Tiêu Chương Viễn cũng bị khống chế áp giải đến đại viện ấn quỳ gối trước mặt đám người Phan Vũ Trác .
“Các người là ai? Tại sao lại bắt cả gia đình già trẻ chúng ta?”
Tiêu Chương Viễn hơi hoảng hốt, đám cường nhân này động tác quá nhanh, căn bản không cho hắn cơ hội thoát thân, vừa hiện thân đã khống chế người nhà của hắn trước.
Muốn phản kháng thì phát hiện bọn họ yếu ớt vô lực như vậy, đến khi phản ứng lại, toàn bộ Tiêu phủ đã bị đám người xâm nhập này khống chế...
“Tiêu gia chủ, thành thật khai báo, thông đạo ngầm thông ra ngoài thành ở đâu?”
Phan Vũ Trác cũng không lãng phí thời gian mà đi thẳng vào vấn đề bức hỏi lối đi ngầm ở đâu. “Ngươi...Các ngươi đang nói gì, cái thông đạo ngầm gì chứ, Tiêu gia chúng ta làm sao có thể có thông đạo ngầm đi ra ngoài thành.”
Tiêu Chương Viễn nghe xong ánh mắt khó tránh khỏi hiện lên chút dao động, tâm cũng bắt đầu rối loạn.
Đáng tiếc bề ngoài hắn ẩn giấu tốt nhưng vẫn bị đám người Phan Vũ Trác phát hiện ra.
Nghe được tim Tiêu Chương Viễn trong phút chốc đập nhanh hơn, đám người Phan Vũ Trác cuối cùng cũng an tâm.
Điều tra của bọn họ không sai, Tiêu phủ thật sự có một thông đạo ngầm bí mật đi ra ngoài thành. “Tiêu gia chủ, ngươi thật đúng không thấy quan tài không đổ lệ, nếu như chúng ta không điều tra rõ ràng, ngươi nghĩ chúng ta sẽ tìm tới Tiêu phủ các ngươi sao?”
“Cao Hồng phủ mấy chục năm rung chuyển không ngừng, cũng đổi chủ vài lần.”
“Mỗi một chủ nhân mới chiếm cứ Cao Hồng phủ, nhiệm vụ đầu tiên phổ biến là nhắm vào các gia đình quý tộc địa phương các ngươi, bởi vì các ngươi có tiền và lương thực.”
“Nhiều năm như vậy, rất nhiều thế gia đều bị từng vòng phản quân cướp bóc mà kết thúc hoặc biến mất, duy chỉ có Tiêu phủ các ngươi vẫn tồn tại trước mặt nhiều cường đạo phản quân như vậy.”
“Hơn nữa, trong điều tra của chúng ta, Tiêu phủ các ngươi có một lần trước khi nguy cơ đến, thành viên toàn phủ biến mất không dấu vết chỉ sau một đêm.”
“Ngươi nói cho ta biết, Tiêu phủ các ngươi ngoại trừ có một thông đạo ngầm bí mật đi ra ngoài thành, các ngươi còn có biện pháp gì để người trong phủ biến mất vô tung vô ảnh trong một đêm hả?”
“Tiêu gia chủ, thời gian quý báu, ngươi tốt nhất thành thật khai báo thông đạo ngầm ở đâu, bằng không đừng trách ta động đồ đao.”
Phan Vũ Trác chắc chắn rằng Tiêu phủ ẩn một thông đạo ngầm đi ra ngoài thành, không muốn lãng phí thời gian.
Tiên cơ chính là thời cơ chiến đấu, Đông Võ Vương cùng Trấn Võ quân còn đang chờ đợi tin tức của hắn.
“Các ngươi là người của Trấn Võ quân, là Đông Võ Vương phái các ngươi tới?”
Tiêu Chương Viễn thấy bọn người Phan Vũ Trác bức thiết như vậy, liên tưởng Trấn Võ quân ở ngay ngoài thành, trong khoảng thời gian này người cấp bách nhất công phá Cao Hồng phủ chính là Trấn Võ quân.
Nghĩ đến Trấn Võ quân có Đông Võ Vương là nhân vật truyền kỳ kinh thiên động địa tọa trấn, người phái ra những cường giả này có thể chính là Đông Võ Vương.
Cũng chỉ có Đông Võ Vương mới đoán được Tiêu phủ bọn họ có thông đạo ngầm đi ra ngoài thành, Đông Võ Vương muốn lợi dụng thông đạo ngầm vận chuyển binh lực, nội ứng ngoại hợp công phá cửa thành.
“Xem ra ta đoán không sai, các ngươi chính là người do Đông Võ Vương phái tới.”
“Không ngờ Tiêu phủ chúng ta lại may mắn trở thành một mắt xích trong mưu kế của Đông Võ Vương, có kết quả như vậy cũng không phải không thể tiếp nhận.”
“Ta phối hợp với các ngươi, vì nể mặt mũi Đông Võ Vương, ta nói cho ngươi biết thông đạo ngầm đi ra ngoài thành ở đâu.”
“Nhưng cũng hy vọng các ngươi sẽ không thương tổn gia đình ta, chúng ta chỉ cầu sinh tồn trong loạn thế, không có tâm làm loạn gì khác.”
“Hy vọng các ngươi nhìn vào điểm này mà không làm tổn thương gia đình ta.”
Tiêu Chương Viễn nhìn Phan Vũ Trác, hy vọng nhận được câu trả lời của Phan Vũ Trác .
“Tiêu gia các ngươi mấy năm nay cũng làm không ít chuyện xấu, có điều ngươi chịu phối hợp với chúng ta coi như cũng lập một công lao.”
“Tội ác của các ngươi sẽ được xem xét giảm nhẹ, có điều thẩm lí và phán quyết cuối cùng còn phải xem triều đình phán như thế nào.”
Phan Vũ Trác không nói quá đầy đủ, dù sao thế gia ăn người không nhả xương quá nhiều, người Tiêu phủ cũng làm không ít chuyện xấu.
Chuyện phán xét không thuộc quản lý của hắn, việc này còn phải để triều đình xử lý.
Hết chương 183.

Bạn cần đăng nhập để bình luận