Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1058. Một người mà các ngươi cũng sợ!




“Hừ, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi...!”
Eugenio Ojerozo nghe vậy không khỏi cười khẩy, hắn là kỵ sĩ Không Trung, là ma pháp sư cấp chín, trên người có nhiều ma pháp như vậy, làm sao có thể bị trúng độc.
Ngay khi hắn định chế nhạo Coway, vẻ mặt hắn đột nhiên thay đổi.
Chết tiệt, hắn trung độc thật rồi.
Cảm giác thân thể khó chịu tràn đến, hắn hoài nghi nhìn Coway không biết mình đã bị trúng chiêu như thế nào.
Lão gia tử, độc phấn ngươi chế ra khá hiệu quả, nhưng tại sao lại không gây tử vong?
Coway trong lòng thở dài một hơi, lão gia tử không chỉ cho bọn hắn lực đan dược tăng cường thực lực, còn cho bọn hắn một ít thuốc độc.
Chỉ là lão gia tử không cho bọn họ thuốc độc chết người, sợ bọn họ dựa quá nhiều vào thuốc độc, thuốc độc suy cho cùng chỉ là vật ngoài thân, tự thân cường đại mới là cường đại thực sự.
Coway biết này thuốc độc không nguy hiểm đến tính mạng, cho hắn không nhiều thời gian lắm, giây tiếp theo, hắn bùng nổ lao về phía Eugenio Ojerozo.
Eugenio Ojerozo không biết đó là loại độc gì, sợ chất độc đó sẽ giết chết mình, hắn lo lắng đến mức phát động ma pháp để loại bỏ chất độc trong cơ thể.
Thấy Coway lao tới, hắn không dám để Coway lại gần mình, vì có thể âm thầm đầu độc hắn, nếu trên người Coway có thêm một loại độc chết người nữa thì không phải hắn gặp nguy hiểm sao? Hắn ngưng tụ một quả cầu sét khổng lồ trong tay bắn về phía Coway.
Coway nhìn thấy cơ hội như vậy làm sao có thể bỏ qua, hắn dùng kiếm che ở trước mặt và tùy ý để quả cầu sét đánh bay hắn.
Eugenio Ojerozo thấy Coway cố tình để quả cầu sét hạ gục, không biết Coway muốn làm gì nhưng Coway đã bay rất xa.
Vừa rơi xuống đất, vài cú nhảy liền biến mất trước mặt hắn.

Eugenio Ojerozo muốn theo đuổi hắn, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của bản thân, vì an toàn hắn từ bỏ chuyện đuổi theo Coway.
“May quá, không phải độc dược trí mạng!”
Sau khi uống vài lọ thuốc ma pháp và sử dụng các đạo cụ ma pháp đặc biệt để kiểm tra tình trạng của mình, hắn mới dám yên lòng.
“Hừ, vận khí của ngươi lần này tốt, ta không tin ngày vấn trảm ngươi sẽ không tới!”
Làm chuyện vô ích một hồi, Eugenio Ojerozo hùng hùng hổ hổ bỏ đi.
Phủ đại hoàng tử.
Đại hoàng tử Hull Lioux đang cùng một người ngồi chung một bàn uống cà phê nói chuyện phiếm.
Những người có thể ngồi cùng bàn với đại hoàng tử đều là vương công đại thần hoặc là những người đặc biệt.
“Eugenio Ojerozo là người của nhị hoàng tử, nhưng nhị hoàng tử vận khí không tốt lắm. Người cũng đã xuất hiện trước mặt Eugenio Ojerozo, Eugenio Ojerozo còn để người ta bỏ chạy!” Giscuzzi không câu nệ như những người khác trước mặt đại hoàng tử, hắn làm việc nói chuyện đều rất nhẹ nhàng.
Hắn không có thân phận đặc biệt, hắn chỉ là đoàn trưởng của một đoàn mạo hiểm.
Đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền!
Một đoàn mạo hiểm cấp Truyền Kỳ mà thôi!
“Em trai ngu ngốc của ta bây giờ chắc đang tức giận lắm. Cơ hội bắt được công chúa Diane cứ như vậy vụt khỏi tay hắn!”
Đại hoàng tử Hull Lioux uống cà phê, tâm tình vui vẻ nói.
“Chúng ta tra được người này tên là Coway. Hắn là người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu!”
“Lúc này hắn đang bị thương nặng. Hắn chỉ có hai nơi để trốn. Một là cùng thủ hạ của mình bảo vệ công chúa Diane, hai là trốn bên trong đoàn mạo hiểm Phá Hiểu!”
“Thực lực Eugenio Ojerozo rất mạnh. Vết thương của Coway có lẽ nghiêm trọng hơn tưởng tượng. Dựa trên trực giác của ta, khả năng cao là hắn sẽ trốn vào đoàn mạo hiểm Phá Hiểu để dưỡng thương!”
Giscuzzi phân tích.
“Nếu bắt được Coway này, chúng ta không cần đợi đến ngày vấn trảm cũng có thể biết tung tích của công chúa Diane và bắt được nàng!”

Miệng đại hoàng tử Hull Lioux cong lên.
“Đoàn mạo hiểm Phá Hiểu cũng không đơn giản!”
Giscuzzi đang nhắc nhở đại hoàng tử, hắn tin đại hoàng tử đã đọc được thông tin về đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
“Tất nhiên là ta đã nghe nói về những gì bọn họ đã làm ở vương quốc Agar và vương quốc Ilu. Ta nghe nói đoàn trưởng của họ rất mạnh!”
“Nếu không có những người đồng đội già yếu, bệnh tật và tàn tật bám trụ chân sau của hắn thì hắn đã thăng cấp lên đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ từ lâu!”
“Nhưng hắn chỉ có một mình. Chẳng lẽ các ngươi cũng sợ?”
Giscuzzi nghe thế thì hiểu đại hoàng tử muốn giao việc này cho bọn họ.
“Mặc dù chỉ có một người, nhưng một ông già sắp chết liều mạng rất đáng sợ. Ta không muốn vì vậy mà mất đi một hai đồng đội!”
Giscuzzi nghe tin đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu cường thế giết chết pháp sư vong linh Finncrane, hắn đã phải ghi nhớ đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
Một người có thể đột phá một đội quân cốt binh dày đặc và giết chết pháp sư vong linh, cho dù hắn có gặp ông lão này hắn cũng không dám khinh suất.
“Cũng không phải bảo ngươi đánh nhua với đoàn mạo hiểm Phá Hiểu. Ta cũng rất coi trọng ông lão của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đó!”
“Ta muốn các ngươi đi xem liệu có thể mượn sức đoàn mạo hiểm Phá Hiểu để ta sử dụng hay không!”
“Nếu không thể thì hãy tuân theo quy tắc của đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền các ngươi mà làm!” “Về mặt thực lực, nếu ngươi nghĩ các ngươi có thể xử lý được họ thì cứ yêu cầu họ giao Coway ra!”
“Nếu không được thì ngươi là đoàn trưởng, ngươi xem tình hình mà làm!”
Đại hoàng tử Hull Lioux giao quyền lựa chọn cho Giscuzzi.
“Bây giờ ta hơi ghen tị với các cô gái trong đoàn mạo hiểm Tường Vi. Bọn họ chuyện gì cũng giữ thái độ trung lập, không tham gia vào cuộc tranh giành quyền lực, sống cuộc đời bình thản hạnh phúc.
Đại hoàng tử Hull Lioux nghe Giscuzzi oán giận, hắn chỉ cười mà không đáp.
“Vậy ta sẽ đi một chuyến. Ta khá có hứng thú với ông già đó!”
Giscuzzi đứng dậy rời đi.
Hết chương 1058.

Bạn cần đăng nhập để bình luận