Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 814. Thấy ngu chưa, dị năng của ta luôn ở đây!




Thấy Mạt Nhật hưng phấn như vậy, Yamaguchi Masaru lặng lẽ lấy cuộn tranh từ chiếc nhẫn di bảo ra, trên bức vẽ chỉ có một sinh vật.
“Xuất hiện đi, Thần Minh!”
Một ánh sáng chói lóa lướt qua, một sinh vật to lớn xuất hiện ở hiện trường.
Nó có tám đầu trông giống rồng nhưng không phải rồng, trông giống rắn nhưng không phải rắn, vừa xuất hiện, một cảm giác áp bức lạnh lẽo bao trùm khắp nơi.
Hiện tượng thiên văn thay đổi, mây đen dâng lên, một trận mưa lặng lẽ trút xuống.
Đó là mưa axit, mưa axit rơi xuống trái đất, khiến ngay cả đại địa có tính bao dung rất mạnh cũng xuất hiện những hố bị ăn mòn.
Hiện trường cũng không phải người bình thường, cơn mưa axit đe dọa tính mạng của người dân bình thường đã bị tràng khí chất hoặc linh năng của bọn người Berset chặn lại.
“Yamata no Orochi!?” (*)
(*)Rắn khổng lồ tám đầu trong thần thoại nhật bản.
“Ồ, lại là cái quỷ này!”
“Bắc Liệt các ngươi sùng bái thứ ma quái như vậy sao? Nói thế nào đây? Ta chợt cảm thấy ngươi thức tỉnh được một năng lực cường đại như vậy trên người ngươi hoàn toàn lãng phí!”
Hoàng Đông Kiệt cảm thấy Yamaguchi Masaru thật sự đang lãng phí năng lực của mình, vẽ mọi thứ biến thành thật, vẽ chiến hạm hủy diệt ngôi sao hoặc vẽ hố đen đều tốt hơn thế này.
Nhưng nghĩ lại, Yamaguchi Masaru không phải là hắn, tinh thần lực cùng linh năng của hắn cách xa mình quá xa, rất có thể hắn không thể đạt tới trình độ đó.
“Hừm, ngươi biết cái gì? Ta đã phải mất tâm huyết cả đời mới tạo ra được nó!”
“Để khiến cho nó hoàn hảo hơn, ta đã giảm mối liên hệ của nó với ta đến mức tối đa. Bây giờ nó gần như tồn tại độc lập!”
“Ngay cả khi ta chết, nó vẫn có thể hấp thụ không khí của trái đất, không khí ô nhiễm và tất cả các loại năng lượng tự do trong không khí để tồn tại!”
Yamaguchi Masaru ghét nhất bị người khác nghi ngờ tác phẩm của hắn, mặc kệ là ai hắn cũng sẽ trả đũa.
“Thật sao?”
Hoàng Đông Kiệt vừa dứt lời, ngón trỏ chỉ vào một đầu của Yamata no Orochi, một luồng ánh sáng rực rỡ xẹt qua.
Một trong những cái đầu của Yamata no Orochi ngay lập tức bị chùm tia xuyên qua biến thành mực.
Nhưng điều kỳ lạ là mực không hề vương vãi trên mặt đất mà ngưng tụ trên phần đầu bị chặt đứt không tiêu tan, trong một giây mực xoắn lại và biến thành một cái đầu.
“Haha, Mạt Nhật, ngươi thấy chưa? Nó là sinh vật không thể giết được!”
Yamaguchi Masaru mỉm cười tự hào.
“Gầm!”
Yamata no Orochi vẫn phần nào nằm dưới sự kiểm soát của Yamaguchi Masaru, nhưng sau khi bị Hoàng Đông Kiệt tấn công, sự kiểm soát đó lại càng yếu đi.
Không có sự điều khiển của Yamaguchi Masaru, cả tám cái đầu của nó đều nhìn Hoàng Đông Kiệt.
Tám cái miệng khổng lồ há ra những chùm sáng hủy diệt, những cột nước băng giá, những cột lửa, những trụ sấm sét...lần lượt phun về phía Hoàng Đông Kiệt.
“Thời Gian Tạm Dừng!”
“Tinh Thần Trùng Kích!”
“Long Viêm Nộ!”
Bọn người Berset ra tay, không cho Mạt Nhật cơ hội né tránh đòn tấn công của Yamata no Orochi, bọn họ từng người một dùng năng lực của mình để hạn chế Mạt Nhật.
Hoàng Đông Kiệt liếc nhìn bọn người Berset, dang hai tay sang trái và phải, một chiếc lồng chân nguyên phòng hộ thật lớn xuất hiện.
Chiếc lồng chân nguyên phòng hộ vừa xuất hiện càng bị nhiều cột năng lượng tấn công.
Sấm sét cuồng nộ, băng tuyết, lửa thiêu đốt khắp bầu trời, độc tính hủ bại, vị trí Hoàng Đông Kiệt là nơi giao thoa của đủ loại năng lượng hủy diệt.
Khói bụi tan đi, Hoàng Đông Kiệt không tổn hao gì bồng bềnh ở đó, chiếc lồng chân nguyên phòng hộ bao bọc lấy hắn vẫn tròn trịa như vậy.
“Ta không biết Yamata no Orochi của ngươi có thể chặt được hay không!”
Ngón trỏ và ngón giữa Hoàng Đông Kiệt chạm vào nhau, ngưng tụ ra một thanh kiếm chân nguyên cao một thước hai, hắn nhấc chân lao về phía Yamata no Orochi.
Trong phút chốc, Hoàng Đông Kiệt đã đến gần, hai cái đầu của Yamata no Orochi bị chặt đứt. “Còn không mau hỗ trợ!”
Yamaguchi Masaru thấy đòn tấn công của Yamata no Orochi không có tác dụng gì với Mạt Nhật, nhất thời cảm thấy Mạt Nhật cường đại đến mức khiến người ta ớn lạnh.
Hắn không lo lắng cho Yamata no Orochi, ngay cả khi tám cái đầu của Yamata no Orochi bị chặt, Yamata no Orochi sẽ không chết, nhưng nó sẽ hồi phục rất chậm.
Hắn cần sự giúp đỡ của Yamata no Orochi để tiêu hao lực lượng của Mạt Nhật, vừa hét lên với bọn người Berset, hắn còn lấy ra một số lượng lớn bức họa và triệu tập nhiều loại quái thú lao về phía Hoàng Đông Kiệt.
Ba tên Berset cũng di chuyển hòa vào nhóm quái vật và tiến về phía Mạt Nhật.
“Cứ sử dụng công kích tinh thần với ta, thật cảm thấy công kích tinh thần có tác dụng với ta sao?”
Hoàng Đông Kiệt chém bảy cái đầu của con Yamata no Orochi như chém trái cây. Hắn vừa định chém cái đầu cuối cùng thì lại bị công kích tinh thần của con rối số 2 của Thi Đồ đánh tới.
Điều này khiến Hoàng Đông Kiệt dừng bước, quay đầu nhìn về phía con rối số 2.
Đôi mắt hắn nheo lại, tinh thần lực của hắn dâng trào năng lượng lao về phía con rối số 2.
Con rối số 2 cứng người, tiến vào trong quan tài sắt đen không nhúc nhích.
“Cái gì!”
Con rối số 2 bị hỏng, Thi Đồ không khỏi hoảng sợ trong lòng.
“Cẩn thận, không tiếp xúc mà vẫn khiến cho con rối số 2 của ta bị hỏng. Chắc chắn hắn có một dị bảo đặc biệt có thể bắn ngược thương tổn!”
Thi Đồ cảm thấy dù Mạt Nhật dựa vào cảnh giới võ đạo sử xuất tinh thần lực, dưới trường hợp dị năng tự thân bị hạn chế, tinh thần lực sử dụng cũng chắc chắn không mạnh bằng con rối số 2. Hắn không khỏi hoài nghi trên người Mạt Nhật có dị bảo đặc biệt khác.
“Ngươi nói nhiều quá!”
Sắc mặt Thi Đồ cứng đờ, hắn đã trúng một kiếm, là một kiếm Mạt Nhật cách không chém tới. Kiếm khí khổng lồ cắt đứt con quái vật trước mặt, kiếm khí biệt nhắm vào hắn khiến hắn không thể né tránh và bị kiếm khí cắt đứt.
Chờ hắn khôi phục lại, chân trái của con rối số 3 đã biến mất.
Hết chương 814.

Bạn cần đăng nhập để bình luận