Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 443. Bắt đầu rồi!




“Quan tài yêu? Chả trách mỗi lần cương thi trốn xuống dưới đất biến mất nhanh như vậy, thì ra là có quan tài yêu ở dưới đất tiếp ứng.”
Lục Trạch nhận được tin tình báo Quan Tài Đen, cảm xúc vẫn rất ngưng trọng.
“Có cách nào để dẫn dụ Quan Tài Đen ra không?”
Mị Nương là địa đầu xà ở thành nam, Lục Trạch cảm thấy Mị Nương hẳn là có biện pháp dẫn dụ Quan Tài Đen ra.
“Quan Tài Đen rất cẩu, có việc cũng là cương thi, không việc cũng là cương thi, điều này cũng dẫn đến việc chúng ta không nắm rõ thực lực cụ thể của Quan Tài Đen.”
“Có điều Quan Tài Đen sắp độ kiếp, thực lực hcủa ẳn cũng đã tới cấp bậc yêu vương.”
Mị Nương nói.
“Cảm ơn ngươi.”
Lục Trạch nhận được tin tình báo xứng đáng, chuẩn bị cáo từ rời đi, hắn sợ ở lại, đôi mắt luôn không khống chế được sẽ di chuyển về phía Mị Nương.
“Một câu cảm ơn tưởng đã xong rồi à?”
Rõ ràng Mị Nương không muốn cứ mặc kệ Lục Trạch rời đi như vậy.
“Vì vậy, ngươi muốn...”
“Hơn nửa đêm đột nhiên đến quấy rầy ta, ta sẽ mất ngủ nghiêm trọng, cho nên ngươi phải dỗ ta ngủ, chờ ta ngủ ngươi mới có thể rời đi.”
“Bây giờ ngươi kể cho ta chuyện xưa trước khi đi ngủ, không cần kể cái khác, kể cho ta Hồng Lâu Mộng, sách cũng đã chuẩn bị tốt cho ngươi.”
Mị Nương đặt cuốn sách có tên Hồng Lâu Mộng vào tay Lục Trạch, còn nàng thì nằm trên giường chờ Lục Trạch kể cho nàng nghe chuyện trước khi đi ngủ.
Lục Trạch suy nghĩ một chút, vẫn quyết định cảm tạ thông tin tình báo của Mị Nương, kể chuyện xưa trước cho nàng trước khi ngủ, Lục Trạch phát hiện đôi mắt Mị Nương vẫn nhìn hắn thì nội tâm hắn hơi chột dạ.
Dù sao ánh mắt quyến rũ như vậy, không phải người bình thường nào cũng có thể chống đỡ được.
“Sao ngươi vẫn chưa ngủ?”
Nói gần một canh giờ rưỡi, thấy Mị Nương còn chưa ngủ, Lục Trạch nóng nảy.
Ở trong hoa lâu thời gian dài như vậy, ở bên ngoài thành viên tiểu đội của hắn chờ đợi tâm tình như thế nào không quan trọng, chỉ sợ là thành viên tiểu đội không cẩn thận nói ra chuyện hắn ở hoa lâu lâu như vậy.
Vậy cuộc sống sau này của hắn toi rồi.
“Ngươi quản ta sao, mau kể đi, ta không ngủ thì ngươi không được đi.”
Lục Trạch bất đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục kể tiếp.
Không biết qua bao lâu, rốt cục Mị Nương cũng ngủ say.
Lục Trạch nhìn Mị Nương nghiêng mặt ngủ dáng vẻ tao nhã, giơ tay muốn gạt lọn tóc của Mị Nương qua một bên.
Khi sắp chạm phải, thân thể Lục Trạch chấn động, sau đó hắn dừng lại, quay người dùng sức nhéo cánh tay của mình.
“Lục Trạch, ngươi cũng không thể phạm sai lầm, nhân yêu khác biệt!”
Lục Trạch âm thầm cảnh cáo mình một chút, nhẹ nhàng đứng lên rời khỏi cửa phòng. Khoảnh khắc cửa phòng đóng lại, Mị Nương đã ngủ say lại mở mắt ra.
“Nam nhân thối, xem ra trái tim của ngươi cũng không phải kiên định như vậy.”
Khóe miệng Mị Nương nhếch lên một nụ cười khẽ, sau đó nàng mang theo tâm tình ngọt ngào chìm vào giấc ngủ.
Lục Trạch mang tình báo về, Trảm Yêu Ti bắt đầu chuẩn bị đối phó với Quan Tài Đen.
Một đêm nọ, có rất nhiều trảm yêu sứ dựa theo kế hoạch bắt đầu hành động.
“Cũng không biết quan tài yêu có bị lừa hay không.”
Ở vòng vây bên ngoài, Lục Thế Viễn và Chung Bình Phàm thân là ngân bài trảm yêu sứ dựa theo kế hoạch mà phòng ngừa người ngoài tiến vào phạm vi cạm bẫy.
Phần tử hiếu đấu Lâm Thiên Dương thấy không thể tham dự chiến đấu, trong lòng luôn ngứa ngáy.
“Đây là tin tức do vận mệnh chi nữ đưa ra, quan tài yêu nhất định sẽ xuất hiện ở đó, chỉ cần nó vừa xuất hiện, chính thống lĩnh cùng kim bài trảm yêu sứ nhất định có thể bắt được nó.” Chung Bình Phàm vẫn là thái độ cẩu thả như trước, không có chút căng thẳng nói.
“Lục huynh, phụ thân ngươi là lão giang hồ, ngươi hẳn là có lòng tin với phụ thân ngươi.” Thấy cảm xúc lo lắng của Lục Thế Viễn, Chung Bình Phàm biết Lục Thế Viễn đang lo lắng cho cha mình.
“Ầm!”
Không đợi Lục Thế Viễn trả lời, phía sau vang lên tiếng động thật lớn khiến cho bọn Lục Thế Viễn ý thức được quan tài yêu đã bị lừa.
“Bắt đầu rồi, lập tức cảnh giác, phòng ngừa quan tài yêu chạy trốn, đồng thời cũng phòng ngừa thế lực bên ngoài can thiệp.”
Các tiểu đội trưởng ở bên ngoài thấy thế vội vàng bảo thủ hạ lấy lại tinh thần, phòng ngừa lỡ như có chuyện gì đó phát sinh.
Khốn Yêu trận.
“Con bà nó, phòng ngự này cũng quá mạnh, ngoại trừ lôi pháp có chút tác dụng ra, những công kích khác hầu như không có hiệu quả.”
Phương Thiên Việt quấn lấy cương thi chém, chém đến tay hắn cũng hơi tê dại, mới chém vỡ một lớp da bên ngoài của cương thi, thấy bảo kiếm bị tổn hại, hắn tức giận mắng to.
“Trước tiên phong tỏa hành động của nó.”
Lý Nhiên Thiên thấy con cương thi trước mắt này khó chơi như vậy, biết trong thời gian ngắn rất khó tiêu diệt nó, lấy xích sắt bí văn ra chuẩn bị vây khốn cương thi.
Ba người Lý Nhiên Thiên phối hợp rất tốt, mỗi người túm một đầu xích sắt rất nhanh sau đó dùng sợi xích sắt trói cương thi lại.
Chỉ là cương thi nào dễ dàng bị chế ngự như vậy, mặc cho ba người Lý Nhiên Thiên túm lấy xích sắt ở các hướng khác nhau vẫn không có cách nào khống chế được cương thi giãy dụa chuyển động.
“Rống!”
“Rống!”
Đúng lúc này, hai đầu cương thi chợt nhảy ra đánh úp ba người Lý Nhiên Thiên.
“Lên!”
Bọn người Tô Hạo Hoa ẩn nấp trong bóng tối thấy hai cương thi nhảy ra cũng không trốn nữa, hợp lực bao vây tấn công hai cương thi đó.
“Quan Tài Đen, đi ra đây, ta biết ngươi chắc chắn đang ở gần đây!”
Tô Hạo Hoa thấy đám kim bài trảm yêu sứ quấn lấy ba cương thi, hô lên với bốn phía. “Ầm!”
Mặt đất hơi chấn động, một bộ quan tài đen thật lớn chậm rãi hiện ra từ mặt đất.
Quan Tài Đen lăng không xoay vài vòng hóa thành một nam tử tóc đỏ với vẻ ngoài tà ác. “Làm sao các ngươi biết hành tung của ta?”
Quan Tài Đen ánh mắt ngưng trọng nhìn đoàn người Tô Hạo Hoa hỏi.
“Hừ, ngươi làm nhiều việc ác, còn không ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói!”
Tô Hạo Hoa không trả lời Quan Tài Đen, giọng điệu rất không khách khí bức Quan Tài Đen đầu hàng.
“Thúc thủ chịu trói, sau đó có phải sẽ bị các ngươi nhốt trong yêu ngục hay không, chờ đợi yêu vương đặc thù ở thành tây tới ăn tươi nuốt sống.”
“Ta nói cho các ngươi biết, đừng xem thường yêu, muốn dùng Khốn Yêu trận vây khốn ta, đúng là nằm mơ giữa ban ngày, các ngươi chưa từng thấy ta động thủ đúng không?”
Một giây sau, Quan Tài Đen tản ra một lượng lớn yêu khí màu đen phóng lên trời.
Hết chương 443.

Bạn cần đăng nhập để bình luận