Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 813. Mạnh đến phi lý!




“Ngươi là quái vật!”
Kudo Hidebe hoàn toàn mất bình tĩnh, trên khuôn mặt hắn toàn là cảm xúc đã thấy một con quái vật.
Làm sao mà con người có thể chịu được nhiệt độ bề mặt của mặt trời?
Nhưng Mạt Nhật trước mặt không những chặn lại mà còn hấp thụ năng lượng mặt trời, đây thực sự là điều mà con người có thể làm sao?
Hắn thấy hào quang trên cơ thể Mạt Nhật ngày càng mạnh hơn do hấp thụ năng lượng của mặt trời.
Kudo Hidebe sinh ra tâm lý sợ hãi đã dứt khoát dừng đại chiêu lại, một quyền đấm vào đầu Mạt Nhật.
Hoàng Đông Kiệt giơ tay nắm lấy nắm đấm của Kudo Hidebe.
Trên nắm tay Kudo Hidebe có ngọn lửa, trên nắm tay Hoàng Đông Kiệt cũng có ngọn lửa màu bạch kim.
Không chỉ vậy, chân nguyên đỏ thẫm bao bọc trên người Hoàng Đông Kiệt đang chảy ra ngọn lửa bạch kim, trong ngọn lửa bạch kim còn mang theo chút sấm sét lóng lánh.
Cảnh này còn khí phái hơn Siêu Xayda bùng nổ.
“Như thế nào, nóng nảy rồi sao!”
“Hay là ngươi sợ ta!”
Hoàng Đông Kiệt thoải mái bắt được nắm đấm của Kudo Hidebe, hắn nhẹ nhàng nói.
Giọng điệu như vậy ngay lập tức khiến Kudo Hidebe thẹn quá thành giận.
Hắn là ai, hắn là Hỏa Thần, ở Bắc Liệt dưới một người trên vạn người, hắn làm sao có thể sợ hãi?
Tính khí hung bạo nổi lên, hắn thẹn quá thành giận đến mức nổi gân xanh trên cổ.
“Mạt Nhật!”
Kudo Hidebe gầm gừ chữ Mạt Nhật, ngọn lửa hung hãn lại phun ra từ người hắn, mái tóc đỏ rực bắt đầu tung bay trong gió.
Tay kia nắm chặt mạnh mẽ lao về phía Hoàng Đông Kiệt.
Nắm đấm của Kudo Hidebe cũng bị tay kia Hoàng Đông Kiệt tiếp được.
Kudo Hidebe thấy cả hai nắm đấm đều bị Mạt Nhật bắt được, hắn dùng sức trên chân đẩy Mạt Nhật ra nhưng hắn nhận ra mình hoàn toàn không đẩy được Mạt Nhật.
Thấy đẩy không được, Kudo Hidebe nghiêng đầu ra sau đánh vào đầu Mạt Nhật.
Đầu bị trúng một kích, thân thể Hoàng Đông Kiệt không hề bị một chút chấn động nào, thay vào đó là một vệt máu xuất hiện trên trán Kudo Hidebe.
“A, sao ngươi lại chảy máu!”
Hoàng Đông Kiệt mỉa mai hỏi.
“Đồ khốn!”
Kudo Hidebe cũng không ngờ đầu Mạt Nhật lại cứng đến thế, sau một kích đó, thân thể Mạt Nhật không hề run rẩy, ngược lại đầu hắn hơi choáng váng.
Tức giận, hắn đá vào dưới chân Mạt Nhật.
Chỉ là chân của Hoàng Đông Kiệt nhanh hơn hắn, đá thẳng vào bụng hắn khiến hắn bay về phía sau cày thành một rãnh dài trên lớp đất cacbon chưa tàn lửa.
Kudo Hidebe phun ra một ngụm máu, khi hắn dừng lại đã nửa quỳ trên mặt đất, lòng bàn tay chống đỡ mặt đất run rẩy.
Dù không muốn thừa nhận nhưng hắn đã bị Mạt Nhật đánh cho hoài nghi nhân sinh.

Ba tên Berset quay lại hiện trường, thấy Mạt Nhật đứng đó bình an vô sự, quần áo của hắn cũng không hề hư hại gì.
Ngược lại, Kudo Hidebe chật vật không chịu nổi nửa quỳ ở đó, cảnh tượng này vượt xa dự kiến của bọn họ.
Đó là nhiệt độ cực kỳ cao trên bề mặt mặt trời, Mạt Nhật bị hạn chế dị năng nói đến cùng cũng chỉ là một con người.
Cảnh giới võ đạo có mạnh mẽ hơn thì cơ thể cũng không thể lột xác thành thần, thân thể phàm trần làm sao có thể chịu được nhiệt độ cao như vậy?
“Hỏa Thần, chuyện gì thế này? Ở dưới đại chiêu của ngươi, chúng ta đều phải tránh khỏi mũi nhọn. Hắn không bị thương không nói, sao tình cảnh còn nghịch chuyển thành như vậy?”
Thi Đồ cảm xúc nặng nề hỏi Kudo Hidebe.
“Hắn tu luyện công pháp rất biến thái, thuộc tính chân nguyên của hắn nói chuyển hóa lập tức chuyển hóa, không chỉ có thể hấp thu năng lượng mặt trời nuôi cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn mà còn có thể bắt chước nguyên tố lửa.”
Kudo Hidebe tự biết chính mình không phải là đối thủ của Mạt Nhật, nếu hôm nay Mạt Nhật không bị giết thì sau này bọn họ sẽ không có cơ hội!
Lúc này hắn chỉ có thể dựa vào bọn người Berset.
“Cái gì, thuộc tính chân nguyên của hắn còn có thể chuyển hóa sao?”
Bọn họ nghe Mạt Nhật có thể chuyển hóa thuộc tính chân nguyên tự thân, sắc mặt bọn người Berset lahp tức khó coi.
“Dị năng của hắn bị hạn chế rồi mà còn khó đối phó như vậy. Nếu để cho dị năng của hắn phục hồi, chẳng phải chúng ta ngay cả năng lực chống đỡ hắn cũng không có!”
Lời này vừa nói ra, những người còn lại đều tỏ vẻ kiên định, hôm nay bất luận thế nào Mạt Nhật cũng phải chết.
“Tìm cách lấy một sợi tóc hoặc một giọt máu từ hắn cho ta!”
Thi Đồ thấy Mạt Nhật đáng sợ như vậy thì không dám nương tay, con rối số 3 của hắn có ba năng lực: bù nhìn chết thay, bù nhìn nguyền rủa và bù nhìn hiến tế.
Chỉ cần lấy được một sợi tóc hay một giọt máu từ Mạt Nhật là có thể dùng nguyền rủa đừng nói để giết Mạt Nhật.
Có thể thấy bốn người đều bị thương và tiêu hao, trái lại quần áo trên người Mạt Nhật một chút nếp nhăn cũng không có, càng đừng nói tổn hại.

So ra có cảm giác như không phải bọn họ vây giết Mạt Nhật mà là một mình Mạt Nhật đang đơn phương bắt nạt bốn người bọn họ.
“Nếu như có cơ hội đó, còn không bằng các ngươi giúp ta hạn chế động tác của hắn, làm cho ta chạm vào thân thể hắn, cướp đoạt tất cả thời gian của hắn.”
Berset đối với việc cướp đoạt thời gian của Mạt Nhật nhớ mãi không quên.
“Vậy chúng ta sẽ giúp ngươi trước. Nếu không thể, chúng ta sẽ tìm cách lấy một sợi tóc hoặc một giọt máu của hắn!”
Mục đích đều là vì giết chết Mạt Nhật, bọn họ rất nhanh thống nhất ý kiến.
“Ngươi muốn giật tóc ta sao, chậc chậc, các ngươi cũng quá đáng quá rồi. Ta không muốn làm một đại ma vương đầu bóng lưỡng!”
“Ai da, sát khí còn mạnh hơn trước. Xem ra các ngươi đã chuẩn bị đánh cược mọi thứ!”
“Vậy thì đến đây đi, tận tình lấy lòng ta đi!”
Hết chương 813.

Bạn cần đăng nhập để bình luận