Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 362. Thực lực của Yêu Vương




“Tìm thấy ngươi rồi!”
Tang Đế nhắm vào một gian phòng, há miệng rít gào phun một ngụm ám lưu lạnh.
Phòng ốc nháy mắt biến mất, tại chỗ còn xuất hiện hang sâu thật lớn bốc lên khí đen, có điều kẻ đánh lén cũng bị bức ra ngoài.
Kẻ đánh lén là một cô nương, một cô nương rất đẹp, vẻ đẹp động lòng người như Tây Thi, thần tiên ngọc cốt như Vương Chiêu Quân, ánh mắt lúng liếng như Điêu Thuyền, thiên kiều bách mị như Dương Ngọc Hoàn.
“Sao ký sinh yêu của thành nam lại chạy tới đây?”
Qua mạng lưới tình báo của Bì Bì Thử, Hoàng Đông Kiệt nhận ra thân phận của cô nương cực kỳ xinh đẹp này.
“Chênh lệch quá lớn, vẫn nên rút trước mới được.”
Cô nương xinh đẹp cũng biết mình và yêu vương có chênh lệch rất lớn bèn chuẩn bị chạy trốn.
“Ầm”
Tang Đế nhìn ra ý đồ của kẻ đánh lén, yêu lực khổng lồ hình thành mấy lưỡi dao vòng cung khổng lồ cắt qua kẻ đánh lén.
Cũng có lẽ yêu lực của Tang Đế quá mạnh, một giây sau vài lưỡi dao vòng cung khổng lồ hình thành, chém kẻ đánh lén mấy hiệp.
“Chạy sao? Yêu loại đặc thù thật sự rất phiền toái!”
Thấy kẻ đánh lén hóa thành từng cánh hoa theo gió rơi xuống đất, Tang Đế nhướng mày, hắn biết kẻ đánh lén đã bỏ chạy.
Nếu như hắn toàn lực truy sát kẻ đánh lén thì nàng muốn chạy cũng chạy không thoát, nhưng đại địch của hắn không phải là kẻ đánh lén mà là yêu vương cùng cấp bậc trước mắt hắn. “Người đánh lén vừa rồi không chỉ tập kích ta, cũng tập kích ngươi, ngươi đưa Cửu Hồn Thảo cho ta làm thù lao, ta giúp ngươi giết chết nàng.”
Tang Đế nhìn Hoàng Đông Kiệt nói.
“Nàng không quan trọng, trong mắt ta, ngươi còn ngon hơn.”
“Yêu vực của ngươi cũng chưa mượt, chứng tỏ ngươi vừa mới trở thành yêu vương không bao lâu.”
“Ta nên nói thế nào với ngươi cho tốt đây, thân thể rắn nhỏ cũng vọng tưởng nuốt voi, ai cho ngươi dũng khí đó?”
“Ta là một thụ yêu khóc tang hơn tám trăm năm đạo hạnh, vì sinh trưởng ở nơi xui xẻo loạn táng cương như vậy, ta trời sinh càng khủng bố và cường đại hơn một vài yêu vương khác.” “Hơn nữa lúc trước ta ở yêu ngục thôn phệ rất nhiều yêu ma quỷ quái, khiến cho đạo hạnh của ta lúc này đã được gần một ngàn năm.”
“Nếu như không phải sợ tẩu hỏa nhập ma, hoặc là thiên kiếp một ngàn năm tới quá mạnh, ta đã sớm cuồng ăn tăng vọt để trở thành tồn tại khủng bố nhất thế gian.”
“Ngươi một người mới nho nhỏ bảy trăm năm đạo hạnh cũng vọng tưởng thôn phệ ta, ngươi quả thực là đang muốn chết!”
Ánh mắt Tang Đế vô cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng đen rắn hổ mang chúa trước mắt, trong mắt hắn, Hoàng Đông Kiệt đã là người chết rồi.
“Ha ha ha!”
Hoàng Đông Kiệt đột nhiên nở nụ cười.
“Ngươi cười cái gì?”
Tang Đế nhướng mày, tiếng cười của địch nhân không chỉ là khinh thường mà còn đang khiêu khích hắn, hắn rất khó chịu.
“Ta là yêu loại đặc thù!”
Nghe xong đồng tử Tang Đế co rút lại, yêu loại đặc thù trong yêu giới vạn người có một, trình độ khó chơi như nào thế nhân đều biết, chứ đừng nói là trở thành yêu loại đặc thù cấp độ yêu vương.
Trong trí nhớ của hắn, yêu loại đặc thù cấp bậc yêu vương đã tồn tại hơn vạn năm trước.
Mặt khác, ta cũng là một con yêu có truyền thừa hoàn chỉnh.”
Không chờ Tang Đế phản ứng lại, lời nói của Hoàng Đông Kiệt khiến cho thân thể hắn chấn động.
Thân phận yêu loại đặc thù đã đánh cho Tang Đế sai không thể kịp, nghe được yêu loại đặc thù vẫn là yêu có truyền thừa hoàn chỉnh, Tang Đế tê dại!
Hắn thật tê dại!
Trên thế gian tám chín mươi phần trăm đều là dã yêu quái, dã yêu quái thì có truyền thừa gì. Đừng bao giờ đụng tới yêu đồng cấp có được truyền thừa, pháp thuật, bí thuật, thiên phú, thủ đoạn bảo mệnh có thể đánh chết dã yêu quái đồng cấp khác.
Tang Đế không quên hắn cũng là một con dã yêu quái, tuy rằng hắn dùng thủ đoạn không vinh quang học được không ít pháp thuật từ yêu quái khác, nhưng đụng phải yêu có truyền thừa, thủ đoạn của hắn không nhất định hơn được thủ đoạn công kích của yêu quái có truyền thừa.
Huống chi, hắn vẫn đang đối mặt với một yêu loại đặc thù đã trở thành yêu vương.
Yêu loại đặc thù, yêu vương, lại có truyền thừa hoàn chỉnh, Tang Đế muốn không chết cũng không được.
“Thật không muốn va chạm với tên dị chủng như ngươi, nhưng ta nhất định phải có Cửu Hồn Thảo!”
Tang Đế nhìn chằm chằm Hoàng Đông Kiệt rất lâu, tuy rằng nội tâm của hắn không muốn chém giết với Hoàng Đông Kiệt đặc thù dị chủng nhưng hắn cực kỳ rõ ràng tình trạng thân thể của hắn, không chiếm được Cửu Hồn Thảo thì khả năng hắn sẽ mất khống chế.
Vì thế, hắn quyết định mạo hiểm đối kháng với Hoàng Đông Kiệt!
Một khi bất lợi hắn có thể chạy trốn, nhưng một khi hắn có năng lực áp chế yêu loại đặc thù thì Cửu Hồn Thảo sẽ là của hắn.
Hoàng Đông Kiệt không nói gì, yêu lực vô cùng nồng đậm không che lấp mà tràn ra ngoài, khiến cho yêu vực bản thân Hoàng Đông Kiệt đột nhiên khuếch trương, áp chế yêu vực của Tang Đế không ngừng lui về phía sau.
“Cái gì?”
Tang Đế cả kinh, hắn đoán sai rồi, đây không phải là yêu loại đặc thù vừa mới trở thành yêu vương, mà là một yêu vương gần ngàn năm đạo hạnh giống như hắn.
Có điều yêu lực của hắn rất tạp, còn yêu lực của yêu loại đặc thù này rất thuần khiết.
“Đáng ghét!”
Tang Đế buông tay đánh một cái, một phiên bản thực sự của thụ giới đã xuất hiện ngay tại chỗ, đột nhiên, toàn bộ diện tích phòng ốc ở thành tây bị thay thế bằng một thụ giới phá đất mà ra.
Điểm khác biệt là từng gốc cây phá đất mà ra đều không có lá cây, có cây có gai rậm rạp dị thường, cành cây khô vừa phá đất mà ra, liếc mắt nhìn lại, mấy cái gai rậm rạp không ngừng kéo dài, vươn cao lên trời không giới hạn, đột nhiên mục tiêu là bóp cổ bóng đen của rắn hổ mang chúa trên trời cao.
“Đây chính là thực lực của yêu vương!”
Lục Hải Nguyên nhìn bóng cây che khuất nửa bầu trời, che mất ánh sáng mặt trời, kinh hãi đến không nói nên lời.
Hết chương 362.

Bạn cần đăng nhập để bình luận