Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 442. Quan Tài Đen!




Đêm đó truy tung không có kết quả, còn có một thủ hạ chết vô ích, hoàng hậu vốn muốn giận chó đánh mèo lên Trảm Yêu Ti nhưng khi biết thủ hạ bị người thuyết thư giết chết thì cũng trầm mặc.
Sau đó sự tình không giải quyết được như Lục Thế Viễn nói.
Sự kiện cương thi càng ngày càng khốc liệt, dẫn đến áp lực của Trảm Yêu Ti tăng lên rất nhiều
“Các ngươi chờ ta ở đây nha!”
Đi tới trước cửa Xuân Mãn lâu, Lục Trạch nhìn các cô nương đang vẫy vẫy khách, vẻ mặt hắn do dự một chút.
Nhưng hắn rất nhanh hạ quyết tâm để thủ hạ ở bên ngoài chờ hắn, hắn một mình dứt khoát đi vào.
“Chúng ta sẽ có thể đợi cả đêm không?”
Nhìn đầu lĩnh đi vào, một số thủ hạ tràn đầy hâm mộ.
“Đầu lĩnh không phải đến tìm vui, đầu lĩnh đi vào thăm dò tình báo, đừng mang ý niệm bẩn thỉu của ngươi áp đặt lên đầu lĩnh, đầu lĩnh không phải loại người đó.”
Có thủ hạ bất bình nói.
“Đúng vậy, ngươi nói đúng, có điều ta lại hy vọng đầu có thể ở bên trong qua đêm.”
“Nam nhân, hiểu được đều hiểu...”
Xuân Mãn lâu.
“Đây không phải là Lục đại nhân sao, cơn gió gì đã thổi Lục đại nhân vào Xuân Mãn lâu chúng ta, các cô nương còn không mau tới hầu hạ Lục đại nhân đi!”
Ma ma Hoa tỷ của Xuân Mãn lâu thấy Lục Trạch đi vào, vẻ mặt tươi cười nghênh đón. “Hoa khôi của ngươi có ở đây không?”
Lục Trạch vội vàng giơ tay ngăn cản những nữ tử phong nguyệt khác tới gần hắn, đi thẳng vào vấn đề, nói ra mục đích của mình.
“Người khác hỏi như vậy thì không dễ nói, nhưng Lục đại nhân ngài hỏi thì có ngay.”
“Lục đại nhân, xin ngài đến đây!”
Khách hàng xung quanh thấy Hoa tỷ dễ dàng mang người đến hoa khôi như vậy thì dĩ nhiên bất mãn.
Nhưng khi bọn hắn cẩn thận nhìn Lục Trạch, thấy trang phục và tấm biển thắt lưng của Lục Trạch, trong lòng bọn họ vừa nổi lên bất mãn cũng bị dập tắt ngay lập tức.
Kim bài trảm yêu nhân đấy, chọc không nổi đâu!
Từ sau khi trải qua trận thế rung chuyển do yêu vương gây ra, loại người này được đề cao địa vị, quyền lực cũng trở nên lớn hơn, tình hình đặc biệt còn có quyền lực tiên trảm hậu tấu. Bọn họ đến tìm vui nhưng cũng sẽ không ngốc đến mức trêu chọc người không nên trêu chọc.
Đi tới trước cửa phòng hoa khôi, Lục Trạch đầu tiên rối rắm một chút, cuối cùng vẫn giơ tay gõ cửa.
“Vào đi!”
Nhận được phản ứng, Lục Trạch đẩy cửa đi vào.
“Tử quỷ, rốt cục ngươi cũng chịu đến thăm nô gia.”
Mị Nương kiều diễm mỹ lệ đang vuốt ve trước bàn cầm, dùng mắt thiên kiều bá mị nhìn Lục Trạch, dường như Lục Trạch là loại người phụ bạc.
“Mị Nương, ta là người đã có gia thất, xin có thái độ đoan chính đối với ta một chút.”
Mị Nương ăn mặc rất ít, thân hình ẩn hiện rất trêu người, Lục Trạch cũng không dám nhìn thẳng vào Mị Nương.”
“Lục đại nhân của ta cũng biết mình là người có gia thất, vậy vì sao khi đó lại đến trêu chọc ta?”
Ánh mắt Mị Nương u oán nhìn Lục Trạch.
“Ta không có trêu chọc ngươi, lúc trước đầu óc ta bị nóng mới cứu ngươi.”
Lục Trạch nhớ lại mấy năm trước thì bắt đầu đau đầu.
Mấy năm trước, không biết Âm Ty dùng phương pháp gì phát hiện Mị Nương là yêu loại đặc thù, còn phát hiện năng lực đặc thù của Mị Nương cực kỳ kinh khủng như thế.
Mị Nương là ký sinh yêu, phấn hoa có thể khiến cho cơ thể nhân loại sinh ra hạt giống mai phục, có thể nói trong cơ thể có vô số người ở kinh thành có hạt giống phấn hoa của Mị Nương.
Sinh tử của những người này đều nằm trong một ý niệm của Mị Nương.
Chính vì điều này, Trảm Yêu Ti biết rõ Mị Nương là loại yêu đặc thù, biết rõ Mị Nương thích giết chết nam nhân vô tình vô nghĩa, vứt bỏ vợ bỏ con cũng bất đắc dĩ mở một con mắt nhắm một con mắt.
Trảm Yêu Ti bị hạn chế ở đây, nhưng Âm Ty e sợ thiên hạ không loạn lại không có băn khoăn này.
Bọn hắn càng muốn lợi dụng Mị Nương gây ra cuộc đại rung chuyển kinh thành mới, thậm chí muốn hủy diệt kinh thành.
Vì thế, Âm Ty bắt đầu đuổi bắt Mị Nương.
Có một lần Mị Nương gặp nguy hiểm, thật trùng hợp không khéo lại được Lục Trạch cứu, chuyện xưa giữa hai người bọn họ cũng bắt đầu từ đó.
Cũng vì có Lục Trạch can thiệp, Mị Nương cơ hồ rất ít khi ra ngoài ra tay với nam nhân vô tình vô nghĩa, vứt bỏ thê tử vứt bỏ con cái.
“Cứu lại không chịu trách nhiệm, ngươi cứu ta làm chi?”
Mị Nương dùng tính tình nữ hài tử u oán nói.
“Được rồi, không nói ngươi nữa, vừa nói một phát là ngươi chắc chắn lại nói mình là trảm yêu nhân, cái gì ngươi là yêu ta là người, nhân yêu khác biệt, moi ra một đống đạo lý lớn.” “Ta nói không lại ngươi, bây giờ ngươi có thể nói ra mục đích ngươi tới tìm ta.”
Mị Nương hiểu rõ tính cách của Lục Trạch, muốn hắn buông tha một ít nguyên tắc rất khó, mà nàng lại cứ không thích nam nhân vứt bỏ vợ bỏ con, điểm này khiến cho nàng rất mâu thuẫn.
Không muốn suy nghĩ nhiều, vì thế nàng hỏi Lục Trạch Trước mục đích hắn đến tìm nàng. “Ta muốn biết sau lưng cương thi rốt cuộc là lai, sau lưng nó có phải còn có đối thủ khó chơi hơn hay không.”
Lục Trạch cũng không quanh co, hỏi ngay.
“Sao ngươi chắc chắn là ta biết nó đến từ đâu?”
“Nó ở phía nam thành, ngươi cũng ở phía nam thành, hơn nữa ngươi còn là một trong những người quản lý chợ đen dưới lòng đất, ta không tin ngươi không biết lai đường của cương thi đó.”
Lục Trạch nghiêm túc nhìn Mị Nương, chờ đợi Mị Nương trả lời.
“Cương thi đó quả thật không phải bản thể, hoặc là nói cương thi đó cũng không phải nguồn gốc.”
“Nguồn gốc của sự kiện cương thi là một bộ quan tài dị gian của Thành Yêu, chúng ta gọi nó là Quan Tài Đen.”
“Cương thi chỉ là quân cờ của Quan Tài Đen, dù các ngươi trừ bỏ cương thi, Quan Tài Đen cũng có thể tùy tiện nuốt một người sống hoặc tử thi vào trong quan tài, chuyển hóa ra cương thi sức mạnh có thể so sánh với cương thi vương.”
“Theo ta biết, Quan Tài Đen một lần có thể chuyển hóa ra ba cương thi, cho nên sau này khi đối mặt với cương thi, nhất định phải đề phòng hai cương thi ẩn nấp trong bóng tối.”
“Cần chú ý nhất chính là thi độc!”
“Thi độc cương thi do Quan Tài Đen chuyển hóa ra đặc biệt bá đạo, một khi trúng chiêu thì cửu tử nhất sinh.”
Mị Nương nói hết những gì nàng biết cho Lục Trạch.
Hết chương 442.

Bạn cần đăng nhập để bình luận