Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 532. Ngăn cản hắn!




“Nhanh lên, ngăn cản hắn!”
Ngược lại, bọn Lý Chí Đào vội vàng sai người ngăn cản Âm Ty và Vạn Ma Điện, động tác của bọn họ nhanh nhưng vẫn để một bộ phận người của Âm Ty và Vạn Ma Điện xông vào trong động phủ tiên nhân.
“Thái ti, Âm Ty và Vạn Ma Điện trả giá lớn như vậy cũng phải tiến vào động phủ tiên nhân, động phủ tiên nhân này có lẽ không đơn giản đâu!”
“Chúng ta phải nhanh chóng đi vào mới được, nếu để bọn họ đạt được tiên nhân truyền thừa, hoặc là lấy được bảo bối và tin nhắn tiên nhân để lại thì chúng ta nguy hiểm lắm.”
Lục Trạch thấy người chết trên đỉnh núi đều là người của Âm Ty và Vạn Ma Điện, dùng cái giá lớn như vậy cũng phải ngăn cản bọn họ tới gần, chứng tỏ Âm Ty và Vạn Ma Điện biết tin tức về động phủ tiên nhân này.
Bên trong động phủ tiên nhân này chắc chắn có thứ Âm Ty và Vạn Ma Điện muốn, bằng không Âm Ty và Vạn Ma Điện sẽ không liều mạng ngăn cản bọn họ như vậy.
Thái ti Lý Chí Đào gật đầu, chỉ ra mấy cường giả trưởng lão viện cùng một nhóm trảm yêu sứ chuẩn bị tiến vào động phủ tiên nhân.
“Ngươi là phó thống lĩnh, ngươi phải ở lại bảo vệ động phủ tiên nhân, không cho người ngoài tiếp cận.”
Lục Trạch muốn đi theo tiến vào, kết quả bị thái ti Lý Chí Đào ngăn cản.
Lục Trạch suy nghĩ một chút, biết bên ngoài quả thật cần một chỉ huy nên đồng ý ở lại.
Nhìn đám Lý Chí Đào đi vào, Lục Trạch an bài người cảnh giác tình hình chung quanh. Một canh giờ đã trôi qua.
Hai canh giờ đã trôi qua.
Nửa ngày đã trôi qua.
Đám người Lý Chí Đào tiến vào trong động phủ không thấy động tĩnh không nói, ngay cả người của Âm Ty và Vạn Ma Điện tiến vào trong động phủ cũng không có một ai đi ra, người bên ngoài muốn không vội cũng không thể.
“Thần Thiên, không thể chờ được nữa, ta muốn đi vào bên trong xem tình hình gì, bên ngoài do ngươi phụ trách.”
“Nếu như hai canh giờ mà ta không ra, ngươi không cần phái người đi vào nữa. Ngươi lập tức hồi kinh nói chuyện nơi này cho lão tổ, để lão tổ quyết định.”
Lục Trạch thấy bọn Thái ti thật lâu không có
chút động tĩnh, nếu không phải xảy ra chuyện thì là bị nhốt trong động phủ, vì thế hắn quyết định dẫn một nhóm người đi vào bên trong xem một chút
“Để ta vào đi, ngươi là phó thống lĩnh, bên ngoài cần ngươi chỉ huy.”
Thần Thiên muốn thay Lục Trạch xuống xem xét tình hình.
“Ai chỉ huy cũng đều giống nhau, ta là phó thống lĩnh, ngươi phải nghe ta.”
Lục Trạch dùng thân phận phó thống lĩnh đè bẹp Thần Thiên, không cho Thần Thiên hành động thiếu suy nghĩ, hắn không cho Thần Thiên thời gian phản bác, quyết đoán dẫn một nhóm người đi vào.
Hai canh giờ trôi qua, không thấy Lục Trạch đi ra, Thần Thiên biết hỏng rồi.
“Các ngươi ở canh giữ đây, cấm tất cả mọi người tới gần nơi này.”
“Nếu như đụng phải người không phải là địch nhân, các ngươi cũng không nên ngốc đến mức dùng đầu đi va chạm, không cần ngăn cản hắn, cứ thả hắn vào.”
“Nhớ kỹ, sống mới là quan trọng nhất, một khi xuất hiện biến cố gì thì lập tức rút lui khỏi núi Đại Âm.”
Thần Thiên nghiêm túc dặn dò chúng trảm yêu sứ, ngự thường sứ cùng Trừ Ma Vệ xong, không ngừng vó ngựa chạy về kinh thành...
Kinh Thành, Lục gia.
“Vốn muốn yên lặng sống nửa năm nhưng các ngươi quá kém cỏi, hại ta không thể không đi một chuyến!”
Thần Thiên nói ra chuyện xảy ra ở núi Đại Âm, người Lục gia nóng nảy, bất đắc dĩ Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị xuất động, coi như trước khi rời khỏi kinh thành giúp Trảm Yêu Ti một lần cuối cùng.
“Tổ tông sống, an toàn của kinh thành...”
Lục Hải Nguyên sợ đây là kế điệu hổ ly sơn của địch nhân, tổ tông sống rời khỏi kinh thành thì kinh thành không tổ tông sống tọa trấn, nếu thế lực hắc ám thừa dịp xâm lấn kinh thành thì kinh thành sẽ loạn.
“Ta là bóng ma lớn nhất trong lòng yêu ma thiên hạ, trước khi ta chưa ngã xuống, bọn họ không dám có bất kỳ động tác nào đối với kinh thành, vì bọn họ cũng sợ sau đó ta trả thù.”
“Mặt khác, kinh thành có hai cường giả thực lực không kém, một người là người thuyết thư, một người là cường giả kiếm đạo không biết tên trong hoàng cung.”
“Tuy nói một người ở trong hoàng cung không ra, một người mặc kệ bách tính sống chết nhưng nếu kinh thành rơi vào tay giặc, tất sẽ quấy rầy bọn họ, đến lúc đó bọn họ muốn mặc kệ cũng không được.”
Hoàng Đông Kiệt đứng dậy chuẩn bị xuất phát.
“Tổ tông sống, có thể dẫn theo ta hay không?”
Lục Thế Viễn lo lắng tình hình của phụ thân hắn, muốn cùng tổ tông sống đến núi Đại Âm.
“Nếu như ta không giải quyết được vấn đề thì ngươi đi có ích lợi gì, ở nhà chờ tin tức đi.” Hoàng Đông Kiệt từ chối.
Nghe được tổ tông sống nói như vậy, Lục Thế Viễn chỉ có thể thành thật ở nhà.
“Tổ tông sống, làm phiền ngươi.”
Lục Hải Nguyên hai tay ôm quyền cúi đầu hơi hành lễ với tổ tông sống, những người khác thấy, cũng cùng Lục Hải Nguyên hành lễ với Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt không nói thêm gì, dẫn Thần Thiên xuất phát.
“Lão tổ, chúng ta tới yêu ngục làm gì?”
“Trước khi rời kinh, trước tiên xử lý yêu ma tích lũy bên trong yêu ngục một lần nữa, vì phòng ngừa ta không ở kinh thành, có người thả bọn chúng ra làm loạn.”
Có lẽ đây cũng lần cuối cùng ta hưởng thụ yêu quái bên trong yêu ngục!
Hoàng Đông Kiệt trong lòng không nói ra, dù cho hắn không cần bấm ngón tay tính toán, hắn cũng đại khái đoán được động phủ tiên nhân là một cái bẫy, một cái bẫy chuyên dùng đối phó hắn.
Dù sao sự tồn tại của hắn cũng cản trở rất nhiều người!
Thiết kế bẫy rập cần mồi nhử, trước khi hắn chưa tới núi Đại Âm, hẳn là Lục Trạch không nguy hiểm đến tính mạng, vì mồi sống mới có thể dẫn dụ hắn đến.
Biết bọn người Lục Trạch không nguy hiểm, Hoàng Đông Kiệt cũng không vội vàng chạy tới núi Đại Âm, trước tiên ăn hết yêu quái trong yêu ngục.
Hết chương 532.

Bạn cần đăng nhập để bình luận