Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 398. Linh dược Thương Thành!




“Ông chủ, hoa bách đạo linh này bán như thế nào?”
“Trên thẻ có giá cả, tự xem đi!”
“Cái gì, chín mươi chín đồng bạc, cái này, cái này cũng đắt quá!”
Con yêu nào đó nhìn bảy đồng bạc trên tay mình, lưu luyến nhìn hoa bách đạo linh giá chín mươi chín đồng bạc.
“Cái này gọi là đắt sao, các ngươi thật đúng là thân ở trong phúc không biết phúc, bây giờ Thiên Yêu thành vừa mới mở cửa với bên ngoài, khắp nơi đều là cơ hội kinh doanh.”
“Thừa dịp Thiên Yêu thành bây giờ còn thiếu rất nhiều vật tư trống, các ngươi không lợi dụng vật tư lấp đầy chỗ trống Thiên Yêu thành đổi tiền tệ, chờ tương lai vật tư Thiên Yêu thành nhiều rồi....”
“...Các ngươi còn cạnh tranh được với người sau này sao?”
Ông chủ cửa hàng bất thình lình nói.
“Đúng, ta thật sự là quá ngốc, Thiên Yêu thành có được cơ duyên vô cùng, vì sao nta gốc nghếch nhường cơ duyên cho người khác.”
“Của ta, đều là của ta, chỉ cần ta kiếm đủ tiền, ta muốn ăn bao nhiêu thiên tài địa bảo cũng không thành vấn đề.”
“Chờ ta, ta sẽ sớm trở lại.”
Trong quần yêu có một bộ phận yêu quái tìm được cơ hội kinh doanh lập tức khởi hành... Giai đoạn đầu hắn không nắm bắt cơ hội kiếm được một khoản lớn, chờ tương lai những yêu quái khác phát hiện cơ hội kinh doanh, sẽ có nhiều người làm nhiều, sức cạnh tranh mạnh mẽ, làm ăn cũng không dễ nữa.
Dê yêu thấy hiện trường có không ít yêu rời đi, hắn cũng nóng lòng, bây giờ lông dê còn đáng giá, hắn phải nhanh chóng trở về thảo nguyên quê hương thu hoạch một lượng lớn lông dê bình thường tới đổi tiền. Trước khi những dê yêu khác làm cho lông dê vô giá trị thì phải nhanh chóng kiếm tiền, bằng không chờ tương lai vật tư bành trướng, cơ hội như vậy sẽ không còn.
Dê yêu đầu tiên đi đổi điểm mang một nửa lông dê còn sót lại trong không gian cũng đổi, dùng hơn bảy mươi đồng bạc mua một gốc hà lộ linh căn mới rời khỏi Thiên Yêu thành. Trước khi rời khỏi Thiên Yêu thành, hắn cho bát ca ba đồng tiền đồng, vì sao cho thêm một đồng, bởi vì đạo lí đối nhân xử thế.
“Cái này không công bằng, yêu rời đi đa số thuộc về yêu quần cư, bọn họ có đồng bọn có chủng đàn, bọn họ kiếm tiền dễ dàng hơn nhiều.”
“Chúng ta đều là tán yêu, không nói ở bên ngoài khó có thể tìm tài nguyên đến Thiên Yêu thành đổi, dù đi ra ngoài chúng ta cũng phải cụp đuôi làm yêu, chẳng lẽ chúng ta không xứng sống ở Thiên Yêu thành sao?”
Đám tán yêu nhìn nhau, đều có cảm giác đồng bệnh tương liên, cảm thấy ông trời đối với bọn họ rất bất công.
“Các ngươi thật ngu ngốc, có rất nhiều phương pháp kiếm tiền, không nhất định cần tài nguyên!”
“Bây giờ Thiên Yêu thành còn rất khó khăn, cần năng lực của các ngành nghề nhiều lắm, các ngươi không đi thử làm sao biết không được.”
“Thật sự không được, các ngươi cũng có thể làm hướng dẫn viên kiếm chút tiền tiêu vặt giống như ta.”
Bát ca nhìn không quen với thái độ bi quan của đám tán yêu, khai đạo cho bọn họ.
“Đúng, Thiên Yêu thành bây giờ mọi thứ còn rất khó khăn, chắc chắn cần nhân thủ, phương diện khác của ta không được, ta có thể lấy khí lực làm khổ lao cũng được.”
“Cuộc sống ở đây quá tốt, không giống như bên ngoài cá lớn nuốt cá bé, hỗn loạn, không có trật tự, ta muốn ở lại, ta muốn sống ở đây.”
“Kiếm tiền, ta nhất định phải kiếm được tiền, không có tiền thì mua nhà như thế nào, không có nhà, làm sao an cư ở Thiên Yêu thành.”
Quần yêu cũng không ở linh dược thương thành, bắt đầu tìm kiếm thủ đoạn mưu sinh ở Thiên Yêu thành.
Một con nhện yêu đi tới xưởng dệt vải, do dự một lát, nàng đi vào.
“Ông chủ, có tuyển dụng không?”
“Ngươi là yêu gì vậy?”
“Nhện.”
“Cái gì, nhện, nhanh, nhanh mời vào, phường dệt vải của ta cần yêu có năng lực như ngươi, mạo muội hỏi một câu, ngươi dệt được bao nhiêu mạng nhện?”
Ông chủ xưởng dệt vải cũng sợ vắt khô nhện yêu, trước tiên hỏi năng suất cực hạn của nhện yêu.
“Ta cũng không biết.”
“Vậy thì thí nghiệm một chút!”
Rất nhanh có kết quả, ông chủ xưởng dệt vải hưng phấn nhìn nhện yêu sắc mặt tái nhợt.
“Một ngày hai mươi đồng bạc có làm hay không?”
“Làm.”
Nhện yêu nghe được tiền công cao như vậy, còn được trả lương mỗi ngày, đối với tán yêu như nàng thì có lý gì không đồng ý.
Tằm yêu, chó yêu, gà yêu, đủ loại yêu đều gia nhập Thiên Yêu thành, vì sự phát triển của Thiên Yêu thành mà cống hiến...
Theo giao dịch lưu thông, tin tức trong thành cũng lan rộng ra.
Trong thành không có áp bức, không có kẻ mạnh ăn kẻ yếu như thường thấy bên ngoài, chỉ có trật tự mà thôi.
Không thể bàn cãi nhất chính là trong thành thật sự có vô số thiên tài địa bảo, có lẽ là thiên tài địa bảo quá hấp dẫn yêu, khiến cho Thiên Yêu thành biến thành thiên đường khao khát trong mắt rất nhiều yêu quái.
Đương nhiên, một ít yêu thiếu cảm giác an toàn, hoặc là nghe nói rất nhiều yêu tiến vào trong Thiên Yêu thành không đi ra, sợ Thiên Yêu thành là vì bắt giữ yêu quái khác mà tuyên truyền tin tức giả.
Dù có yêu đứng ra giải thích, yêu tiến vào Thiên Yêu thành không ra thật ra là bị cuộc sống của Thiên Yêu thành hấp dẫn, ở lại Thiên Yêu thành mưu sinh nhưng hiệu quả của giải thích này cũng không khiến cho yêu quái bên ngoài tin tưởng bao nhiêu.
Thậm chí còn có một số lời đồn công kích Thiên Yêu thành xuất hiện.
Nếu như cố ý điều tra sẽ phát hiện những lời đồn đãi này đều là truyền ra từ chỗ các yêu vương, chính là vì củng cố sự thống trị của bọn họ.
Yêu vương các nơi đều sợ yêu quái dưới tay đều bị Thiên Yêu thành cuỗm đi, khiến cho bọn họ trở thành kẻ cô đơn.
Về phần có yêu vương muốn gia nhập Thiên Yêu thành hay không, đáp án là không có!
Mỗi một vị yêu vương đều là bá chủ một phương, không nói lòng kiêu ngạo sẽ không để bọn họ cúi đầu trước yêu vương khác, theo luật bất thành văn vương bất kiến vương, trừ phi bất đắc dĩ.
Hết chương 398.

Bạn cần đăng nhập để bình luận