Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 879. Chúng ta còn có lựa chọn sao!




Đến Thượng Quan trang viên rồi, Hoàng Đông Kiệt đêm đó đã ở Thượng Quan trang viên, hắn không ngủ cùng phòng với Thượng Quan Linh Lung, mà là ngủ ở phòng khách. Ngày hôm sau, tai nạn của gia tộc Tư Mã đã tới rồi.
Bởi vì nơi này là Đế Đô, sức phá hoại của Đại Tông Sư cho dù có mạnh mẽ, quốc gia hạn chế Đại Tông Sư không được xuất thủ lung tung, nhưng cường giả Tông Sư cùng Dị Năng Giả cấp A không thể nào nương tay.
Dẫn tới gia tộc Tư Mã ban ngày đều gặp phải vô số tổ đội cao thủ luân phiên ám sát.
Nhưng mà gia tộc Tư Mã dù sao cũng là một trong ngũ đại gia tộc siêu cấp ở Đế Đô, tất cả kẻ địch xâm phạm đều bị bọn họ đánh lui.
"Phụ thân, quốc gia mở một mắt, nhắm một mắt đối với người tiến công chúng ta, cái này không khác gì với vứt bỏ chúng ta."
"Nhật Luân Thủ Dạ Nhân cùng Nguyệt Luân Thủ Dạ Nhân mà chúng ta nhờ cậy cũng bị đả kích, tộc nhân phân tán ở các nơi hiện tại đều không liên lạc được."
"Rõ ràng bọn họ là lành ít dữ nhiều, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa."
"Phụ thân, ngươi nhanh đưa ra quyết định đi."
Tư Mã Thanh Ca hoảng rồi, người tiến công bọn họ đến từ toàn thế giới, dù cho gia tộc Tư Mã bọn họ nội tình thâm sâu, cũng không chống đỡ nổi sự cắn xé của ác lang toàn thế giới.
Hắn cảm thấy Đế Đô không thể ở nữa, nhất định phải lập tức rời khỏi Đế Đô mới được.

"Haizz, bảo tộc nhân chuẩn bị, chúng ta rút ra ngoại lực."
Tư Mã Kế Kiếm hít một hơi, hắn thật sự không muốn vứt bỏ cơ nghiệp lớn như vậy, nhưng sự trả thù đến từ Thần Y thực sự quá kinh khủng. Còn không rút lui, gia tộc Tư Mã bọn hắn đều sẽ bị đám ác lang này gặm không còn một mảnh.
"Tại sao là ngoại vực?"
Tư Mã Thanh Ca sửng sốt một chút, hắn cho rằng phụ thân sẽ để cho tộc nhân bí mật rút lui đến các quốc gia khác mai danh ẩn tích, hoặc là dời tộc đến Thanh Bình giới. Ai ngờ phụ thân lại quyết định đi ngoại vực, ngoại vực bị Mạt Nhật quét sạch một phần ba bản đồ, còn dùng vô số vụ nổ hạt nhân lau sạch.
Hai phần ba bản đồ còn lại, bức xạ hạt nhân vô cùng nghiêm trọng, tại sao phụ thân phải để tộc nhân đến ngoại vực gặp tai hoạ.
"Thần Y còn không chết, lời hứa của hắn vẫn sẽ còn hữu hiệu, chúng ta chạy trốn tới nơi nào cũng vô dụng."
"Ngoại vực mặc dù có bức xạ hạt nhân, nhưng ngoại vực dù sao cũng là giải đất mà toàn cầu không ai quản lí."
"Ngưu nhân sinh tồn bên trong rất nhiều, tam đại tà giáo toàn cầu, ngoại vực đã bao hàm hai cái, sở nghiên cứu tạo thần là bị Mạt Nhật diệt, nhưng tổ chức Phục Quang vẫn còn tồn tại."
Tư Mã Kế Kiếm ánh mắt âm trầm nói.

"Phụ thân, ý của ngươi là, lợi dụng tổ chức Phục Quang loại bỏ Thần Y."
Tư Mã Thanh Ca không phải kẻ ngốc, vừa nghe phụ thân nói như vậy, hắn lập tức hiểu ý.
"Thần Y không chết, chính là chúng ta chết, chúng ta không có lựa chọn." Tư Mã Kế Kiếm nói.
"Chúng ta có cách nào dẫn Thần Y ra ngoại vực chứ?"
Tư Mã Thanh Ca biết Thần Y chỉ cần ở Diệu Vũ quốc, sẽ không có ai làm gì được Thần Y, muốn diệt trừ Thần Y, phải dẫn Thần Y rời khỏi Diệu Vũ quốc mới được.
Nhưng Thần Y không phải kẻ ngốc, hắn làm sao có thể dễ dàng rời khỏi Diệu Vũ quốc.
"Thần Y mỗi một năm sẽ tặng miễn phí một tấm thẻ phục sinh ra ngoài, tấm thẻ phục sinh thứ nhất mà Thần Y tặng ra thật trùng hợp đã bị người của chúng ta đạt được."
"Chúng ta sẽ lợi dụng tấm thẻ phục sinh làm văn, tổ chức Quang Phục chắc chắn hứng thú đối với Thần Y, ta tin rằng bọn họ sẽ nguyện ý trợ giúp chúng ta."

Tư Mã Kế Kiếm nói xong, bảo tộc nhân treo đầu dê bán thịt chó, rút ra ngoại vực.
Hoàng Đông Kiệt ở gia tộc Thượng Quan sống cũng không tồi, người của gia tộc Thượng Quan đều rất biết điều, ngoài ăn cơm ra, những thời gian khác cũng không quấy rầy hắn và Thượng Quan Linh Lung liên hệ tình cảm.
"Còn có cái gì là ngươi không biết không?"
Thượng Quan Linh Lung để Hoa Bà bế hài tử phơi nắng thích ứng một chút, nàng thì lẳng lặng ngồi xuống nghe Hoàng Đông Kiệt đánh đàn dương cầm, nghe được tiếng đàn tuyệt vời này, nàng nói không nên lời.
Chìm đắm vào tiếng đàn mà đại sư cầm đạo vài chục năm cũng chưa chắc có thể đàn ra được này.
Người đàn ông này biết quá nhiều, ngoại trừ y đạo ra, tài nghệ, lượng tri thức ở những phương diện khác đều sắp hù dọa nàng. Nàng cũng hoài nghi còn có gì là người đàn ông này không biết.
"Cái này phải xem ngươi thích cái gì, ngươi thích, ta có thể đều biết."
Hoàng Đông Kiệt khẽ cười nói.
Thượng Quan Linh Lung vừa nghe xong, trong lòng có chút ấm áp, với địa vị danh vọng của Thần Y, hắn không cần đối tốt với nàng như vậy, thậm chí một câu nói, là có thể khiến cho nàng bị động tiếp nhận.

Nhưng hắn không dùng địa vị danh vọng của hắn dồn ép nàng, mà là nhân nhượng nàng, che chở nàng, tôn trọng nàng. Người đàn ông tốt như vậy, rất khó mà không khiến người khác động lòng.
"Trước đây ngươi là vì trải nghiệm cuộc sống mới cố ý làm ăn mày đúng chứ!" "Làm sao có thể, ai đang yên đang lành lại đi làm ăn mày."
"Nhưng học thức tài nghệ của ngươi, tên ăn mày không thể tiếp xúc đến tầng lớp này."
"Dị năng trị liệu của ta, có thể chữa trị, chọn đọc, sửa chữa ký ức của người khác, ký ức chọn đọc quá nhiều, ta đương nhiên cũng biết được nhiều."
Hoàng Đông Kiệt tung một lời nói dối nói.
"Vì sao đối tốt với ta như vậy, đơn thuần là bởi vì hài tử sao?" Thượng Quan Linh Lung cúi đầu, lại hỏi tiếp.
"Hài tử là một phần, mùi hương của cơ thể ngươi, sự xinh đẹp của ngươi, dáng vẻ ngốc nghếch của ngươi, luôn sẽ khiến cho người ta lưu luyến không quên. Thêm với ngươi là nữ nhân của ta, ta không đối tốt với ngươi, thì ai tốt với ngươi."
"Ngươi mới ngốc nghếch á!"

Thượng Quan Linh Lung lườm Hoàng Đông Kiệt một cái, nhưng trong ánh mắt của nàng không giấu được sự vui vẻ.
"Đi, chúng ta đi ngắm hoa!"
Hoàng Đông Kiệt chủ động nắm lấy tay của Thượng Quan Linh Lung, Thượng Quan Linh Lung thấy tay bị nắm chặt không kéo lại được, chỉ có thể chu cái miệng nhỏ nhắn mặc cho người đàn ông này nắm.
Nhưng mà trái tim của nàng cảm thấy rất là ngọt ngào...
Hết chương 879.

Bạn cần đăng nhập để bình luận