Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1422: Muốn áp chế ta sao, năm mơ đi!

Chương 1422: Muốn áp chế ta sao, năm mơ đi!Chương 1422: Muốn áp chế ta sao, năm mơ đi!
Đại Lý Tự.
Địch Nhân Kiệt đang ngồi ở nhà, chuyện vui từ trên trời rơi xuống, mấy giây trước hắn vẫn đang suy nghĩ làm thế nào để bắt giữ đạo tặc Phi Khách về quy án, ai ngờ thuộc hạ đưa tới tin tức thi thể của đạo tặc Phi Khách bị vứt ở cổng Đại Lý Tự của bọn họ.
Vừa nghe tin, Địch Nhân Kiệt thấy rất bất ngờ, có thể đối phó với cường giả Tiên Thiên ở ngoại thành bằng cách đông người vây sát hoặc người cùng là cường giả Tiên Thiên giống hắn. Không cần nghĩ đến việc đông người vây sát, đây là ngoại thành, ngoại trừ hắn ra, ai mà tốn công sức dùng nhiều người như vậy để vây sát một cường giả Tiên Thiên nổi danh như vậy.
Cho dù có cũng không có thể thành công, đạo tặc Phi Khách khinh công rất cao, hắn nếu muốn trốn, dựa vào đám người thượng vàng hạ cám ngoại thành căn bản là không bắt được, vậy thì chỉ còn lại một khả năng, còn có một cường giả Tiên Thiên còn mạnh hơn đạo tặc Phi Khách.
Đối với chuyện này, Địch Nhân Kiệt không mừng mà còn lo, cường giả Tiên Thiên bình thường đều vào nội thành để hưởng thụ, nếu ngoại thành vẫn còn tồn tại cường giả Tiên Thiên thì chỉ có hai khả năng.
Một là hắn không màng danh lợi, hai là hắn ở lại ngoại thành vì một mục đích lớn hơn.
Địch Nhân Kiệt không sợ cái gì, chỉ sợ vế sau.
Chỉ thoáng chốc Địch Nhân Kiệt đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng hắn không chỉ ngồi đó mà đoán, hắn đứng dậy vội vàng kiểm tra thi thể của đạo tặc Phi Khách.
"Nhị thúc, hắn là Tiên Thiên sơ kỳ, hơn nữa khinh công của hắn rất cao, cường giả Tiên Thiên Trung Kỳ không thể giết chết hắn, người giết hắn chỉ có thể là cường giả Tiên Thiên hậu kỳ!"
Người của phân nhánh Đại Lý Tự thấy Địch Nhân Kiệt đến đều hành lễ nhường ra một lối đi.'Chuyện này... !"
Một đòn chí mạng, đạo tặc Phi Khách vậy mà bị một đòn giết chết.
Lúc Địch Nhân Kiệt kiểm tra thêm một bước nữa, sắc mặt của hắn trở nên hơi căng thẳng.
Lần đầu tiên thấy thi thể của đạo tặc Phi Khách, gương mặt của Địch Nhân Kiệt trở nên nghiêm nghị, từ trang phục bên ngoài mà đánh giá, đạo tặc Phi Khách không có nhiều dấu vết đánh nhau trước khi chết.
Địch Nhân Kiệt vội vàng gọi người đầu tiên tìm thấy thi thể của đạo tặc Phi Khách để hỏi thăm tình hình, kết quả hỏi không ra được gì, không biết là ai mang thi thể để ở đây.
Địch Nhân Kiệt đến cổng Đại Lý Tự, cháu trai Địch Thanh của hắn đã ở đó.
"Đừng có mỗi ngày đều nghĩ đến Ma Giáo, Ma Giáo còn e sợ thiên hạ không loạn, ngươi cho rằng bọn họ sẽ tốt bụng giúp chúng ta loại bỏ đạo tặc Phi Khách, còn đem thi thể của hắn đến cho chúng ta sao?"
"Nếu có, có phải hắn là Ma Giáo mà chúng ta đang tìm kiếm hay không?"
Địch Thanh thì thâm vào tai Nhị thúc.
"Ngoại thành không như nội thành, cường giả Tiên Thiên hậu kỳ chỉ có vài người, ngoại thành ít có tôn tại cường giả Tiên Thiên hậu kỳ!"
"Chẳng lẽ ngoại thành chúng ta thật sự có ẩn giấu một cường giả Tiên Thiên hậu kỳ?"
"Đây quả thật không giống như cách hành sự của Ma Giáo!"
"Nhưng hắn bị ai giết chết chứ, gân đây không có cường giả Tiên Thiên hậu kỳ vào kinh, những cường giả Tiên Thiên hậu kỳ nội thành lỗ mũi đều hướng lên trời, bọn họ sẽ không đến ngoại thành chúng ta làm những việc hiệp nghĩa như vậy!"
Địch Nhân Kiệt hỏi ngược lại. Địch Thanh hơi ngạc nhiên.
Địch Thanh đảo đảo mắt hỏi.
Địch Nhân Kiệt nói xong, sờ sờ cằm như đang suy nghĩ gì đó.
"Cho thấy trong lòng người này có tồn tại chính nghĩa!"
"Có điều hắn đã giúp chúng ta loại bỏ đạo tặc Phi Khách, còn mang thi thể của hắn đến tặng cho chúng tai"
"Nhị thúc, nếu trong lòng hắn có chính nghĩa, vậy chúng ta có nên tìm hắn để hắn giúp chúng ta đối phó với Ma Giáo không?”
"Có xuất hiện tung tích của Ma Giáo ở ngoại thành, cường giả Tiên Thiên hậu kỳ khác xuất hiện thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên!"
"Ngươi đang nghĩ gì vậy, hắn làm việc tốt không lưu danh có nghĩa là hắn không màng danh lợi, thuộc loại cao nhân lánh đời, ngươi dựa vào đâu nghĩ hắn sẽ giúp chúng ta hải"
"Có điều quả thật phải tìm ra hắn, ta phải gặp hắn để xác định xem hắn có mục đích khác ở ngoại thành hay không!"
Địch Nhân Kiệt cảm thấy ngoại thành không nên tồn tại một người lợi hại như vậy, mặc kệ hắn có uy hiếp ngoại thành hay không, vẫn phải tìm cho ra hắn.
"Công bố cái chết của đạo tặc Phi Khách ra ngoài, để dân chúng ngoại thành yên tâm ngủ an giấc!"
Lúc tin tức vê cái chết của đạo tặc Phi Khách ở ngoại thành lan truyền, vô số dân chúng võ tay hoan hô khen ngợi, vô số thế lực ngoài bị chấn động ra, còn hướng mắt về ngoại thành.
Người giang hồ nghe tin đạo tặc Phi Khách, một trong tam đại đạo tặc đương thời chết không minh bạch ở kinh thành, bọn họ ngoài bất ngờ ra còn vừa khao khát vừa kiêng kị kinh thành. Khao khát kinh thành phồn hoa, khao khát kinh thành nhiều kỳ ngộ.
Kiêng kị kinh thành hắc ám, kiêng kị kinh thành là nơi ăn thịt người không nhổ xương. Cường giả Tiên Thiên đều có tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, kết quả vừa đến kinh thành đã chết không minh bạch.
Giống như một giọt nước rơi xuống hồ nước tĩnh lặng, không hề có dao động, mặt hồ yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận