Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 712. Ngươi muốn chinh phục ta!!!




Hà Vĩnh Thần ở bên cạnh nghe thấy không có bất kỳ dị nghị nào, từ khi lên làm Thủ Dạ Nhân, hắn đã cõng không ít nồi.

"Hà đội trưởng, đối tượng ngươi theo đuổi là tình nhân cũ của Hoàng Đông Kiệt. Nói thế nào chứ, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, sau này chúng ta sẽ cần đến Hoàng Đông Kiệt, hy vọng ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ một chút."
Lời của Chu Long Tường, đổi lấy là sự im lặng của Hà Vĩnh Thần. "Ngươi đã từng tiếp xúc gần với hắn, có thể nhìn ra hắn là hạng người gì?"
Chu Long Tường biết Hà Vĩnh Thần sẽ suy nghĩ rõ ràng, liền không để ý tới hắn, ngược lại hỏi Tống Loan Loan.
"Không biết"
"Không biết?"
Chu Long Tường dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Tống Loan Loan.
"Hắn không giống như nam tử bình thường, ta không nhìn thấu hắn."
Tống Loan Loan nói.
"Nếu như có thể, khiến cho hắn thích ngươi, hoặc là các ngươi cứ ở bên nhau, nhân vật như vậy, chúng ta quá cần hắn."
"Đương nhiên, đây không phải là mệnh lệnh, cứ xem như ý nguyện cá nhân của ngươi."
Lần này đến phiên Tống Loan Loan trầm mặc.

Chu Long Tường nhìn thấy hai người trong phòng trầm mặc, cũng không làm khó bọn họ, vẫy tay để cho bọn họ ra ngoài.
Cao ốc Phục Hổ...
"Mẹ ngươi có lẽ là khôi phục rất tốt, Thẩm Mạn Ngọc cũng sẽ không để ngươi tìm đến ta, cho nên, ngươi tìm đến ta là vì chuyện gì."
Hoàng Đông Kiệt nhìn Tống Loan Loan trang điểm hết sức xinh đẹp trước mắt hỏi.
"Ngươi có phải hiếu kỳ ta lăn lộn ở trong làng giải trí hỗn loạn đến mức độ này, vì sao còn có thể giữ thân trong sạch hay không?"
Không, ta không hiếu kỳ! Đây là tiếng lòng của Hoàng Đông Kiệt.
"Bởi vì ta còn có một thân phận khác, chính là thành viên ngoài vòng của Thủ Dạ Nhân, nhờ tài nguyên của chính phủ, khiến cho ta tránh khỏi rất nhiều vấn đề, mới có ta của ngày hôm nay."
"Ta tìm Hoàng Tiên Sinh ngươi chữa bệnh cho mẫu thân ta, nhưng thật ra là ý của người bên trên, bọn họ muốn biết y thuật của Hoàng Tiên Sinh ngươi có thể làm tới trình độ nào."
"Ta cũng là cùng đường, lựa chọn tìm Hoàng Tiên Sinh ngươi tới đánh cuộc một lần."
"Bởi vì Hoàng Tiên Sinh ngươi quá quan trọng, người bên trên hy vọng ta có thể tiếp xúc với Hoàng Tiên Sinh ngươi, khiến cho Hoàng Tiên Sinh ngươi thích ta."

"Nhưng ta biết muốn khiến Hoàng Tiên Sinh ngươi thích ta quá khó khăn, ngược lại ta có khả năng thích ngược lại Hoàng Tiên Sinh ngươi, cho nên...” Tống Loan Loan vừa nói rõ ngọn ngành, vừa quan sát biểu cảm của Hoàng Đông Kiệt.
Chỉ là Hoàng Đông Kiệt quá hờ hững, khiến cho nàng quan sát không ra một chút tin tức hữu dụng nào.
"Đều nói nữ nhân tâm như mò kim đáy bể, khiến người ta không đoán ra, thật sự không sai."
"Hoàng Tiên Sinh, ngươi không tức giận sao?" Tống Loan Loan nháy đôi mắt xinh đẹp nói.
"Ta tức giận cái gì, ngươi không phải nói, ngươi là cùng đường mới lựa chọn đánh cuộc một lần, bất kể có ý của người bên trên hay không, nhưng ngươi lúc đó không có lựa chọn nào khác."
"Chủ ý của ngươi là cứu mẫu thân ngươi, người bên trên muốn thăm dò ta, thứ bọn họ có là cơ hội, có ngươi hay không cũng vậy cả."
Hoàng Đông Kiệt không sao cả nói.
"Ngươi thực sự là một nam nhân kỳ quái!"
"Ngươi lúc đó chẳng phải một nữ tử kỳ quái ư!"
Tống Loan Loan không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Hoàng Đông Kiệt. "Ta đẹp trai như vậy sao, đáng để ngươi không chớp mắt nhìn ta lâu như vậy."

“Đẹp, cũng dễ nhìn, ta đang suy nghĩ, ta phải làm thế nào mới có thể chế phục ngươi."
Hoàng Đông Kiệt sửng sốt một chút, hắn nghe được cái gì vậy, cô nàng này muốn chinh phục hắn, có phải là có bệnh hay không...
"Bên ngoài còn nhiều người đàn ông tốt mà, cần gì phải thiêu thân lao đầu vào lửa."
Ngón tay của Hoàng Đông Kiệt gõ nhẹ lên bàn, ánh mắt sâu thẳm như nước nhìn Tống Loan Loan, hắn có lòng tốt nhắc nhở Tống Loan Loan, hắn không phải là nam nhân tốt đẹp gì.
"Ta lăn lộn trong làng giải trí mấy năm, cũng hiểu được một đạo lý, tài hoa không phải toàn bộ, dáng dấp đẹp cũng không phải ai cũng cho ngươi sự nhượng bộ, ngược lại dụ dỗ một bầy lang sói bắt đầu tham niệm đối với ngươi."
"Một người phụ nữ muốn sống tốt, chung quy còn phải tìm một chỗ dựa."
"Ta không thể nào vĩnh viễn ở trong làng giải trí, ta sớm muộn cũng có ngày rời khỏi làng giải trí."
"Ở làng giải trí, có chính phủ bảo vệ, nhưng sau khi ta rời khỏi làng giải trí, không còn giá trị, chính phủ sẽ không bảo vệ ta như vậy nữa, ta phải tìm một chỗ dựa."
"Ngươi chính là chỗ dựa tốt nhất, ngươi trẻ tuổi như vậy đã có được y thuật này, tương lai chắc chắn có không ít người nịnh bợ ngươi."

"Hơn nữa Chu trưởng quan nói, ngươi có thể sở hữu tu vi Tiên Thiên, vậy tương lai ngươi ở phương diện võ đạo chắc chắn đi được xa hơn so với những người khác."
"Y thuật, võ đạo, ở thế hệ trẻ, hầu như có thể nói không ai có thể sánh bằng ngươi."
"Trước khi ngươi không có mép tóc, trước khi không có càng nhiều người hơn biết về sự tồn tại của ngươi, nếu như ta bỏ lỡ cơ hội lần này, ta nghĩ ta sẽ hối hận."
Hoàng Đông Kiệt lẳng lặng lắng nghe, có đại mỹ nhân như vậy khen hắn, nói thật, cũng là một loại hưởng thụ bay bổng.
"Trừ cái đó ra, ngươi không khiến cho ta phản cảm giống như nam nhân khác, ta không ghét ngươi, đó chính là đại biểu ta có thể chấp nhận."
"Thêm với ngươi đã cứu mẫu thân ta, phần ân tình này phải trả, tiểu nữ tử cái khác không có, chỉ có gương mặt này có thể trả, Hoàng Tiên Sinh, ngươi để ta lấy thân báo đáp thì thế nào."
Tống Loan Loan nói một lát lại bắt đầu không có nghiêm túc nữa.
"Nữ hài tử các ngươi thay đổi nhanh thật, một giây trước còn nói chinh phục ta, một giây tiếp theo liền chuẩn bị đóng gói bản thân tặng cho ta, rốt cuộc người nào là ngươi."
Hoàng Đông Kiệt cạn lời nói.
"Cái này phải xem ngươi thích thế nào, ngươi thích dáng vẻ như thế nào, ta đều có thể là dáng vẻ đó."
Lần này Tống Loan Loan tương đối to gan một chút, tiến lên ngồi xổm ở trước mặt Hoàng Đông Kiệt, hai tay ôm lấy cánh tay của Hoàng Đông Kiệt. Hoàng Đông Kiệt

không ngờ rằng nữ nhân này lại to gan như vậy, tính cách hay thay đổi không nói, ít nhiều khiến người ta không hiểu nổi.
Tống Loan Loan nhìn thấy bản thân thử tiếp cận không bị Hoàng Đông Kiệt hất ra, nàng liền mỉm cười, nàng biết Hoàng Đông Kiệt là từng bước tiếp nhận nàng rồi, đột nhiên thân thể của nàng rung lên, bởi vì Hoàng Đông Kiệt xoa cái đầu nhỏ của nàng một cái.
Hết chương 712.

Bạn cần đăng nhập để bình luận