Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 474. Vì tình yêu mà đến




“Dao Dao tiểu thư khách sáo rồi, Đồ Sơn luôn là bạn tốt của Tiên Hạc nhất tộc ta, bây giờ Đồ Sơn gặp nạn, chúng ta không có lý do gì không đến.”
“Chỉ là ta có một vấn đề, lời hứa Đồ Sơn đưa ra có hiệu lực hay không, có phải người xuất lực lớn nhất có thể lựa chọn tùy ý một trong ba tỷ muội các ngươi thông gia hay không?
Thái Hạc nói xong, ánh mắt cũng không khách khí, nóng bỏng quét qua người Đồ Sơn Dao Dao.
“Đương nhiên có hiệu lực, bất kể là ai giúp Đồ Sơn chúng ta giải trừ nguy cơ lần này, mặc kệ lựa chọn ai trong ba tỷ muội chúng ta, chúng ta đều sẽ nhận.”
Tuy Đồ Sơn Dao Dao chán ghét ánh mắt Thái Hạc, nhưng vì Đồ Sơn nàng vẫn kiềm chế. “Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi!”
Hoàng Đông Kiệt không để ý tới chuyện khác, vẫn ăn uống như theo ý mình.
Hoàng Đông Kiệt đang ăn, chợt phát hiện hiện trường có một kiếm khách lạc lõng.
Đây là nhân loại, hơn năm mươi tuổi, trông trẻ hơn một chút so với những người trung niên khác nhưng trên mặt lại có một bộ râu quai nón.
Điều khiến Hoàng Đông Kiệt lưu ý không phải là sự cao ngạo lạnh lùng của kiếm khách trung niên này mà là thực lực của hắn.
Thực lực của hắn rất mạnh, thuộc loại giả heo ăn thịt hổ.
Có thể nói, chỉ cần hắn xuất kiếm ra, yêu quái ở hiện trường sẽ không chịu nổi một kiếm của hắn.
Bao gồm cả tỷ muội Đồ Sơn Dao Dao và tộc trưởng Tiên Hạc nhất tộc vừa mới có mặt.
Ngay cả yêu vương cũng không chịu nổi một kiếm của hắn, hắn chính là người cực kỳ cường đại!
Người mạnh như vậy đi tới hiện trường, khiêm tốn lại dung tục ở góc tự coi mình là người qua đường, giống như xung quanh tất cả đều không liên quan đến hắn.
Hoàng Đông Kiệt nổi lên chút tò mò với nhân loại này.
Có điều Hoàng Đông Kiệt không có suy diễn, vì như vậy quá nhàm chán. Ăn no uống đủ, Hoàng Đông Kiệt lau tay vỗ mông tiến lên.
“Huynh đài, vậy mà lại vì tình yêu mà đến!
Kiếm khách trung niên giương mắt nhìn lại, thấy Hoàng Đông Kiệt là một con rùa yêu ba bốn trăm năm đạo hạnh thì không để ý tới, thật sự rất kiêu ngạo.
“Huynh đài, người đến Đồ Sơn hỗ trợ đều có mục đích riêng, nhưng đại đa số đều là nhằm vào mỹ nhân.”
“Nhìn xem, cường giả nhân loại tới rất ít, nhưng ánh mắt bọn họ đều hận không thể tàn nhẫn ăn hết hai tỷ muội Đồ Sơn Dao Dao.”
“Huynh đài không giống với bọn hắn, huynh đài ở trong yến hội vẫn lạc lõng, tầm mắt cũng không dừng lại trên người hai tỷ muội Đồ Sơn Dao Dao một khắc nào.”
“Nếu huynh đài vì thứ khác mà đến, ta không cảm thấy Đồ Sơn có cái gì có thể đả động ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt cười tủm tỉm nói.
“Không phải ngươi cũng giống ta sao, đi tới yến hội chỉ cần ăn uống, không kết giao với yêu quái khác, cũng không thể hiện bản thân trước mặt mỹ nhân Đồ Sơn, chẳng phải ngươi cũng phải là một con yêu khác biệt sao?”
Kiếm khách trung niên không ngờ rùa yêu này lại quan sát hắn, còn quan sát rất tỉ mỉ như vậy, hắn thật không ngờ.
“Ây da, ta còn tưởng rằng ngươi xa cách, nhưng không ngờ dưới vẻ mặt xa cách của ngươi, ngươi lại cẩn thận nắm bắt tin tức tại hiện trường như vậy.”
Hoàng Đông Kiệt dường như nhìn thấy đồng loại, càng cảm thấy hứng thú với kiếm khách trung niên.
“Hiện trường nhiều yêu quái cường đại như vậy, ngươi không đi kết giao với bọn họ đi, vì sao phải đến giao tiếp với người qua đường bình thường như ta?”
Kiếm khách trung niên thật khiêm tốn, bất kể là giọng nói hay là thái độ, hắn thật sự coi mình là người qua đường bình thường không có gì lạ.
“Đối với yêu quái mà nói, kết giao với yêu quái cường đại khác quả thật có ích, nhưng ta không giống với những yêu quái khác.”
“Ta kết giao với ai còn phải xem tâm tình, theo ta thấy, yêu hay người ở hiện trường, ngoại trừ ngươi có chút thú vị ra, những thứ khác đều không xứng nói chuyện với ta.”
Hoàng Đông Kiệt thờ ơ nói.
“Rùa yêu ngươi thật kỳ lạ, ngươi không vì mỹ nhân mà đến, cũng không vì kết giao với yêu quái cường đại khác mà đến, vậy ngươi vì sao mà đến.”
Kiếm khách trung niên không biết Hoàng Đông Kiệt lấy đâu ra khẩu khí của lớn như vậy, nhưng hắn cũng mặc kệ rùa yêu này tự tin từ đâu đến.
Điều khiến cho hắn hứng thú chính là ánh mắt rùa yêu này thật tinh tường, ở nơi quần yêu hội tụ này duy chỉ có rùa yêu này phát hiện hắn đặc biệt.
“Nơi này có ăn uống miễn phí, không vào ăn một bữa chẳng phải là đáng tiếc sao.”
Kiếm khách trung niên nghe vậy không khỏi liếc hoàng Đông Kiệt một cái, đây là người đồng đạo nha.
“Nhị tỷ, thật đúng là có tên khốn kiếp ăn chực không muốn xuất lực trà trộn vào.”
“Quá đáng nhất chính là hai tên du thủ du thực rùa yêu cùng muộn tao kiếm khách kia nói chuyện của bọn họ như đang ở chỗ không người.”
“Rất không coi ai ra gì, nhị tỷ, có muốn đuổi hai tên du thủ du thực đi hay không.”
Đồ Sơn Thiến Thiến từ nhỏ thính lực đã mạnh mẽ, hơn nữa sau khi tu luyện công pháp tăng trưởng thính lực, thính lực của nàng cơ hồ có thể nghe lén trên dưới Đồ Sơn.
Vì phòng ngừa yến hội có gian tế địch phái tới trà trộn vào, thính lực Đồ Sơn Thiến Thiến vẫn tập trung vào tất cả những lời nói trong yến hội.
Không tìm ra gian tế ngược lại lại tìm ra hai kẻ du thủ du thực.
“Không!”
“Chỉ cần không phải địch nhân phái tới thì người tới đều là khách.”
Đồ Sơn Dao Dao lơ đãng quét qua rùa yêu cùng kiếm khách một cái, phát hiện thực lực bình thường nên cũng không để ý nhiều.
Dạ Dung thấy thành chủ giả bộ non nớt lại bị người ta coi là người qua đường, bất đắc dĩ khẽ lắc đầu một cái, chẳng qua động tác của nàng bị Đồ Sơn Dao Dao quan sát thấy.
“Dạ thần y biết một trong hai người bọn họ sao?”
Đồ Sơn Dao Dao nhỏ giọng hỏi, người hoặc yêu có thể khiến cho Dạ thần y quen biết, thân phận chắc chắn không đơn giản như thấy bên ngoài.
“Không biết!”
Dạ Dung không chút suy nghĩ phủ định.
Đồ Sơn Dao Dao nội tâm căng thẳng, phủ định nhanh như vậy thì đúng là có quỷ.
“Thiến Thiến, chú ý nhiều hơn đến hai người bọn họ, hai người bọn họ hẳn là không đơn giản.”
Đồ Sơn Dao Dao lại một lần nữa nhìn rùa yêu cùng kiếm khách một cái, giấu Dạ thần y truyền âm với muội muội.
Tuy rằng không biết vì sao nhị tỷ kêu nàng lưu ý hai tên du thủ du thực này, nhưng Đồ Sơn Thiến Thiến vẫn để ý nghe hai tên du thủ du thực đó nói chuyện.
“Chúng ta cũng coi như quen biết, nói như thế nào cũng nên biết tên của nhau đi.”
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh hỏi.
Hết chương 474.

Bạn cần đăng nhập để bình luận