Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 373. Chỗ lớn thì dĩ nhiên yêu cũng nhiều hơn




Khả Nhi im lặng nằm sấp trên ghế đá, cái đuôi mèo ở bên cạnh ghế đá khẽ vung không ngừng, ánh mắt lẳng lặng nhìn Lục Thế Viễn tu luyện mà không có chút sốt ruột.
Những ngày sau đó, Khả Nhi đều thỉnh thoảng tới cửa lẳng lặng nhìn Lục Thế Viễn tu luyện, dáng vẻ hiền phụ canh giữ dưỡng phu nhỏ.
Hoàng Đông Kiệt trở nên rất khiêm tốn, từ khi yêu ma quỷ quái ở kinh thành bị triều đình thanh tẩy, Hoàng Đông Kiệt rất ít khi ra ngoài.
Một là số lượng yêu ma kinh thành giảm bớt, khiến cho Hoàng Đông Kiệt tìm rất phiền toái, hai là Hoàng Đông Kiệt trở nên kém chọn hơn rất nhiều, cũng không có khẩu vị với tiểu yêu tiểu quỷ.
Cũng may Hoàng Đông Kiệt có khẩu phần cố định, đó chính là yêu ngục.
Cách một khoảng thời gian, chờ yêu ngục giam giữ một lượng yêu ma quỷ quái nhất định, Hoàng Đông Kiệt đều sẽ lén chạy tới yêu ngục ăn chực.
Có đồ ăn miễn phí, trạch yêu Hoàng Đông Kiệt coi như đã định.
Có điều Hoàng Đông Kiệt thân trạch ở kinh thành, nhưng trái tim hắn đã chạy ra bên ngoài. Lúc đại thanh tẩy kinh thành, có rất nhiều yêu nhát gan thoát khỏi kinh thành, không ít yêu thoát khỏi kinh thành trên người đều có tọa độ Hoàng Đông Kiệt lén để lại.
Hoàng Đông Kiệt thông qua tọa độ từ trên người mấy yêu tinh quan sát tình hình bên ngoài. “Ta là một con tiểu bát ca, bay nha bay nha bay nha, không ai biết nhà ta ở đâu.”
Một con yêu bát ca thành tinh đang vui vẻ hát ở trên không trung, hắn chính là một con yêu từ kinh thành chạy ra.
Nó vẫn luôn muốn xuống phía nam tìm một ngôi nhà, ai ngờ phương hướng cảm giác của nó không tốt, bây giờ nó cũng không biết mình có phải đang bay về phía nam hay không.
Có điều nó cũng không thèm để ý, bay đến đâu thì ở đó, chỉ cần nó bằng lòng, nơi đâu cũng là nhà.
Vì thế, nó bay không mục đích như vậy hơn nửa tháng, hơn nửa tháng này nó cũng chịu hết khổ sở.
Nó bị ưng yêu đuổi theo, bị thợ săn dùng tiễn bắn, mấu chốt là nó còn bị sét đánh.
“Bây giờ ta hối hận rồi, ta cũng không nên trốn khỏi kinh thành, ngoại giới quá tàn khốc, đại yêu ăn tiểu yêu, cá lớn nuốt cá bé, mới hơn nửa tháng, ta đã bị đại yêu đuổi theo bảy lần.” “Thật muốn trở về kinh thành, nhưng bây giờ ta cũng không biết mình đang ở đâu, hơn nữa vị trong cơ thể ta cũng sẽ không cho ta trở về.”
Bát ca thật muốn khóc, nó biết trong cơ thể nó ẩn giấu một yêu vương, chính là vì yêu vương này, bảy đại yêu nhìn nó nhỏ yếu muốn ăn nó, kết quả ngược lại bị vị yêu vương này ăn mất. “Tôn thượng, ngươi đặt toạ độ cho ta một điểm đến đi, cứ để cho ta bay loạn khắp nơi như vậy, chính ta cũng không biết mình đi đâu.”
Bát ca có ý định nói chuyện với vị yêu vương kia, nhưng vị tồn tại đó không để ý tới nó. “Thôi đi, có yêu vương ở đây, an toàn của ta hẳn là không có vấn đề gì, dĩ nhiên như thế, vậy ta tùy tiện lang thang cũng được.”
Nghĩ thông suốt điểm này, bát ca cũng mặc kệ, cứ bay lượn không mục đích như vậy.
Lại nửa tháng trôi qua, bát ca thấy được sơn mạch vô tận.
“Đây là sơn mạch quỷ gì, ta bay hai ngày hai đêm còn chưa bay ra, sơn mạch quỷ này đến tột cùng lớn bao nhiêu.”
“Thôi đi, đi tìm một con yêu nào đó hỏi một chút.”
Có yêu vương bảo hộ, tìm yêu hỏi một câu cũng không có vấn đề gì. Nếu có yêu gây bất lợi cho hắn, sẽ đánh thức yêu vương trong cơ thể nó, đến lúc đó yêu vương sẽ giết chết tất cả yêu gây bất lợi đối với nó .
Rất nhanh, bát ca thấy một con chim sẻ yêu, vội vàng đuổi theo.
“Tiểu huynh đệ, ngươi cũng đi tham gia ngũ tộc liên minh sao, nếu như vậy, xin hãy dẫn theo ta, hình như ta bị lạc đường.”
Chim sẻ yêu thấy bát ca thì vui mừng, không đợi bát ca mở miệng, hắn mở miệng trước.
“Liên minh ngũ tộc?”
Bát ca hơi bối rối, hắn còn muốn tìm yêu hỏi đường, không ngờ đối phương cũng lạc đường.
“Hở, tiểu huynh đệ, chẳng lẽ ngươi không phải là yêu quái của Vạn Cổ quần sơn sao?”
Thấy bát ca mờ mịt, chim sẻ yêu đoán bát ca cũng là người ngoài tới.
“Đúng vậy, ta là người ngoài tới, vừa định tìm yêu hỏi đường, ai ngờ ngươi cũng vậy.”
Bát ca có biết nó đang đi tới chỗ nào đâu, thì ra chỗ quỷ quái này gọi là Vạn Cổ quần sơn. “Thì ra là như thế, xem ra phải tìm yêu khác hỏi một chút.”
Chim sẻ yêu nghe vậy chuẩn bị đi tìm yêu khác hỏi một chút.
Bát ca thấy thế vội vàng đi theo, thuận tiện hỏi một chút liên minh ngũ tộc là gì, dãy núi Vạn Cổ này tình hình như thế nào.
Trong mấy yêu, Hoàng Đông Kiệt tương đối lưu ý bát ca nhiều hơn một chút, lúc này tự nhiên quang minh chính đại nghe lén.
“Thật không biết trưởng bối trong tộc của ngươi dạy ngươi như thế nào, trưởng bối ngươi chẳng lẽ không nói cho ngươi biết yêu giới vô cùng tàn khốc sao?”
“Đụng phải yêu xa lạ nhất định phải rời xa, nhất là đụng phải yêu cường đại hơn mình rất nhiều.”
“Ta bây giờ cường đại hơn ngươi không ít, ngươi không thể dựa vào ta gần như vậy.”
“Cũng may ngươi đụng phải ta, nếu là yêu ma khác, hoặc là sứ ma ở Vạn Cổ quần sơn thì bây giờ chắc ngươi chỉ còn lại nhúm xương trắng.”
Bát ca nghe xong xấu hổ cười cười, quả thật cũng vì chuyện này mà nó thường xuyên bị yêu cường đại hơn nó đuổi giết không ít lần.
Mới đầu nó còn thật cẩn thận, nhưng vì vị yêu vương trong cơ thể, nó thả lỏng hơn rất nhiều, làm việc cũng tùy tiện hơn.
“Thụ giáo, sau này ta nhất định sẽ nghe lời đại ca ngươi, rời xa những yêu quái xa lạ cường đại hơn ta.”
Bát ca trưng dáng vẻ được dạy dỗ gọi chim sẻ yêu một tiếng đại ca.
“Ngươi là bát ca, ta là chim sẻ, tuy rằng giống khác nhau, nhưng đều là chim, ngươi gọi ta một tiếng đại ca, ta đồng ý.”
“Đi, vừa đi vừa nói.”
Chim sẻ yêu dẫn bát ca đi tìm yêu khác đồng thời tiếp tục nói.
“Vạn Cổ quần sơn đã tồn tại từ lâu, vị trí địa lý cũng cực kỳ đặc thù, phía đông giáp thiên tuyệt sa mạc, phía bắc giáp sơn cốc vô tận, phía nam giáp biển, phía tây giáp nơi sinh sống của nhân loại.”
“Không chỉ có vị trí đặc thù, Vạn Cổ quần sơn cũng rất lớn, có nhân loại mấy châu lớn như vậy, cụ thể ta cũng không biết có mấy châu lớn.”
“Chỗ lớn thì dĩ nhiên yêu cũng nhiều hơn!”

Hết chương 373.

Bạn cần đăng nhập để bình luận