Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1445: Nghiện bắt nạt người!

Chương 1445: Nghiện bắt nạt người!Chương 1445: Nghiện bắt nạt người!
Liễu Dung nghe vậy thì thương cảm, nàng đương nhiên biết câu chuyện tình yêu của Vương gia và vương phi, đúng là không có so sánh thì không có tổn thương.
Nghĩ đến nam nhân mà nàng đã trao thân gửi phận lại đem nàng ra bán vì cờ bạc, ngoài đau buồn thì nàng còn có thể làm gì.
"Không phải ai cũng có thể tu luyện Thiên Ma Bi Hoan thành công, hơn nữa ngươi còn tu luyện loại bí tịch ma công khuyết thiếu này. Ngươi có thể thành công, ngoài những cảm xúc cực đoan và phức tạp, ngươi còn có vận may mà người thường không có!"
"Nhưng mà ngươi không sống được lâu!"
Hoàng Đông Kiệt nói.
"Tiền bối, có thể có đầy đủ Thiên Ma Bi Hoan Phú hoàn chỉnh không?”
Liễu Dung nghĩ đến người xuất hiện ở đây chính là lão cổ của Ma Giáo, biết đâu lão thực sự có Thiên Ma Bi Hoan Phú bản hoàn chỉnh.
Hoàng Đông Kiệt đương nhiên có, loại Thiên Ma Bi Hoan Phú cấp độ này hắn chỉ cần nhìn một cái là không chỉ có thể bổ sung đầy đủ mà còn có thể tăng cường.
Hoàng Đông Kiệt nghe xong liền biết Liễu Dung khẩu thị tâm phi, nếu thực sự muốn giết hắn thì trước khi cốt truyện bắt đầu, nàng đã không chết, hiện tại nàng chỉ muốn lừa Thiên Ma Bi Hoan Phú hoàn chỉnh.
"Giết hắn ít nhất ngươi có thể đột phá đến Tiên Thiên hậu kỳ hoặc Tiên Thiên đỉnh phong, nhờ đó mà sống thêm mười mấy năm!"
"Ta muốn giữ hắn lại đến phút cuối mới giết, chỉ cần ta đạt đến Tiên Thiên đỉnh phong, giết hắn ta nhất định có thể đột phá đến Tông Sư chí cường!"
Hoàng Đông Kiệt xem Thiên Ma Bi Hoan Phú xong đương nhiên biết Thiên Ma Bi Hoan Phú còn có cách này để giúp người ta đột phá.
"Mặc dù muốn đột phá đến cảnh giới Tông Sư thì phải có Thiên Ma Bi Hoan Phú hoàn chỉnh, nhưng sống thêm vài năm thì ai mà không muốn!"
"Vì vậy ta cần Thiên Ma Bi Hoan Phú hoàn chỉnh, mong tiền bối thành toàn!"
"Ngoài Thiên Ma Bi Hoan Phú hoàn chỉnh có thể thay đổi tình trạng của ngươi, còn có một cách khác, đó là giết chết người khiến cho ngươi có những cảm xúc cực đoan!"
Liễu Dung biết Tông Sư chí cường sẽ không vô cớ kiên nhẫn trò chuyện với nàng lâu như vậy, Tông Sư chí cường này chắc chắn có ý đồ gì đó, tiếp theo chính là khâu đàm phán điều kiện."Ngươi trông cũng được!"
Hoàng Đông Kiệt cười nói.
"Tiên bối muốn gì?"
"Bổn tọa có Thiên Ma Bi Hoan Phú hoàn chỉnh, nhưng tại sao bổn tọa phải thành toàn cho ngươi?"
Nhưng Tông Sư chí cường nào phải muốn đột phá là đột phá được.
Chuyện này khiến nàng tâm như tro tàn, bị Tông Sư chí cường để mắt đến, trừ khi nàng chết, nếu không nàng không thể chống lại Tông Sư chí cường.
Còn một cách nữa là nàng cũng có thể đột phá đến Tông Sư chí cường, khi đó mới có tư cách phản kháng.
Liễu Dung nghe vậy sắc mặt lập tức tái nhợt, nàng biết lão cổ này đã để mắt đến nàng.
"Bổn tọa có một sở thích không tốt, đó là thích sư đồ luyến, vì vậy bổn tọa định nhận ngươi làm đồ đệt"
"Chuẩn bị bút lông và giấy, bổn tọa sẽ đọc lại Thiên Ma Bi Hoan Phú hoàn chỉnh, ngươi viết!" Liễu Dung đang nhẫn nhịn, thuận theo ý của Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị giấy bút.
"Nếu ngươi muốn nhiều người như vậy chôn cùng ngươi, ngươi có thể tự sát!"
"Chuyện này không do ngươi quyết định, nếu ngươi dám chết, bổn tọa sẽ tìm ra người thân của ngươi, tìm ra tất cả những người có liên quan đến ngươi, giết sạch!"
Liễu Dung ngẩng đầu nhìn xung quanh, nghiến răng nghiến lợi nói.
Liễu Dung nghe vậy thì sắc mặt giấy giụa, hồi lâu nàng mới buông nắm đấm đang siết chặt."Đúng, chính là cảm xúc không cam lòng này, cùng với ý nghĩ điên cuồng muốn giết chết bổn tọa mà không phát ra, chỉ có như vậy, ngươi mới có thể tu luyện Thiên Ma Bi Hoan Phú nhanh hơn!"
Hoàng Đông Kiệt nổi hứng thú xấu xa, liền không kiềm chế được, chỉ muốn đùa giỡn một chút."Nếu ta không đồng ý thì sao?"
Hoàng Đông Kiệt thấy thê tử đã chuẩn bị xong, liền lặng lẽ đọc lại Thiên Ma Bi Hoan Phú đã bổ sung đầy đủ.
Đây là đầy đủ Thiên Ma Bi Hoan Phú, Hoàng Đông Kiệt không có ý tăng mạnh.
Chính là sợ hãi thê tử mình trở nên mạnh mẽ quá nhanh, nếu con trai có chỗ dựa vững chắc là mẹ nó, sau này còn hố nó như thế nào?
Trong ba năm nữa, Liễu Dung có thiên phú đến mấy thì Tiên Thiên hậu kỳ cũng là cao nhất rồi, có thể Tiên Thiên Hậu Kỳ cũng không đến.
Hoàng Đông Kiệt đọc xong, ngòi bút Liễu Dung cũng dừng lại.
Sau khi Liễu Dung viết xong đã thuộc lòng, nhưng vẫn cất đi những gì đã viết, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm xung quanh, không nói lời nào.
"Đồ nhi, còn không mau kêu một tiếng sư phụ!"
Hoàng Đông Kiệt cười toe toét nói.
"Sư phụ, không phải ngươi nên hiện thân rồi à?"
Liễu Dung hét lên một tiếng sư phụ không chút cảm xúc, thần kinh căng thẳng, chân khí đã ở âm thầm vận chuyển.
Chỉ cần người được gọi là sư phụ này xuất hiện và làm điều gì gây bất lợi cho nàng, nàng sẽ chống cự đến cùng, cho dù biết chống cự cũng vô ích...
"Nóng lòng muốn cho sư phụ hiện thân, ngươi sẵn sàng đóng vai sư đồ luyến với sư phụ, cùng sư phụ chơi trò ám muội rồi sao?"
"Hay là đơn thuần muốn nhìn diện mạo của sư phụ, để sau này có thể thu thập tin tức của sư phụ, xác định thân phận thật sự của ta, chuẩn bị sau này thí sư?"
Hoàng Đông Kiệt mỉm cười nói.
"Ngươi nói đùa rồi, dù ta có năng lực đến đâu cũng không dám có ý nghĩ đại bất kính như vậy!" "Chỉ là ngươi thu ta làm đồ đệ, nào có đồ đệ không biết sư phụ dung mạo như thế nào?"
Liễu Dung biết rằng lão cổ Ma Giáo này trong xương cốt toát lên sự kiêu ngạo và tà ác, sự kiêu ngạo bất khuất giống như không sợ bất kỳ ai làm hại hắn.
Bất kể suy nghĩ thực sự của Liễu Dung là gì, lão cổ Ma Giáo này dám nói trắng trợn như vậy, Liễu Dung cũng không sợ.
Nếu lão cổ Ma Giáo này muốn giết nàng, đã sớm giết nàng rồi, không cần phải nói thẳng thắn như vậy, rõ ràng lão cổ Ma Giáo này đang thách thức lòng người, mà sự tự tin của hắn chính là thực lực của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận