Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1162. Lấy đá đập lên chân mình




"Có phải là nàng hay không không quan trọng, thứ các ngươi cần chính là một người chịu tội thay. Có thể trở thành người chịu tội thay, thân phận đương nhiên không thể thấp được, vừa hay ta từ chỗ của một người bạn mua được một người chịu tội thay hoàn mỹ."
Loxleya nói xong, liền lấy một cái phong ấn thủy tinh ra.

"Bên trong phong ấn này là một Thân Vương Hấp Huyết Quỷ tên là Mizhenyas, thân phận của nàng đủ rồi, về phần thao tác thế nào, ta nghĩ các ngươi chắc hẳn còn hiểu rõ hơn so với chúng ta."
Loxleya tuỳ ý vứt phong ấn thủy tinh cho Đại Thần Quan Poruindel, như thể Mizhenyas chỉ là một vật phẩm, không hề quan trọng.
Hơn nữa Loxleya cũng không lo lắng Đại Thần Quan Poruindel không đồng ý, kết quả kém nhất cùng lắm thì đánh một trận.
Đại Thần Quan Poruindel nhìn phong ấn thủy tinh trong tay, ánh mắt dừng lại vài giây ở trên người của đám người Loxleya và Hoàng Đông Kiệt.
....
Cuối cùng giơ tay lên ra một cử chỉ, Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ nhìn thấy cử chỉ này, lần lượt thu quân nhảy đến trên thân Á Phi Long.
Đại Thần Quan Poruindel nhảy đến trên thân Á Phi Long, quay đầu muốn cảnh cáo đoàn mạo hiểm Phá Hiểu tốt nhất giống như trước, thành thật ở trấn Kerry.
Nhưng nghĩ tới lão nhân này lớn tuổi, sống không được bao nhiêu năm nữa, hắn cuối cùng không có lên tiếng cảnh cáo, mây nhạt gió nhẹ dẫn theo đội ngũ rời đi.
"Cảm tạ"

Hoàng Đông Kiệt không hỏi Loxleya tại sao phải giúp hắn, đáp tạ một tiếng, liền chiếm quyền chủ động. Nếu như Loxleya có nhu cầu, hắn sẽ chủ động nói.
"Không cần khách khí, chúng ta cũng là không quen nhìn sắc mặt của Giáo Đình, nếu như không phải bọn họ cường đại, chúng ta lại không phải là một mình, chúng ta sớm đã dùng chân đạp ở trên mặt bọn họ."
Hoàng Đông Kiệt không nói gì, lẳng lặng chờ đợi Loxleya bọn họ tiến vào chủ đề.
Loxleya cùng Cisse Modalen liếc nhau, lão nhân này thực sự là gừng càng già càng cay, toàn để cho bọn họ tới nói. Nhưng bọn họ không nói lại không được, bởi vì bọn họ nhìn ra nếu như bọn họ không nói, lão nhân này tuyệt đối sẽ yên lặng lại.
"Lão gia tử, ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều, chúng ta trợ giúp ngươi, kỳ thực cũng là đang trợ giúp bản thân chúng ta, dù sao chúng ta đều không phải là một mình, đều có ràng buộc cùng quan hệ nhân tế của bản thân."
"Nói trắng ra chính là muốn kết một thiện duyên với lão gia tử ngươi, hoặc có lẽ là kết quan hệ đồng minh."
Loxleya nói ra suy nghĩ của mình, nhưng hắn biết cứ như vậy mà kết quan hệ đồng minh gần như là không có khả năng, thiện duyên ngược lại thì có thể.
"Quan hệ đồng minh thì không cần đâu, chúng ta không thích can dự vào bất cứ hình thức đấu tranh thế lực nào, nhưng mà các ngươi trợ giúp chúng ta, ta ghi nhớ trong lòng."
"Sau này các ngươi có cần gì, có thể đến công hội Mạo Hiểm Giả ủy thác nhiệm vụ với chúng ta, chỉ cần không phải là nhiệm vụ đặc biệt mang tính nhắm vào, chúng ta bình thường sẽ không từ chối."
Hoàng Đông Kiệt gia tăng ngữ khí ở từ ‘tính nhằm vào’ này, nói bóng gió, các ngươi có thể ủy thác nhiệm vụ với chúng ta, nhưng có nhận hay không, toàn bộ phải xem ý của chúng ta.
Loxleya và Cisse Modalen đương nhiên nghe ra lời nói bóng gió của lão gia tử, bọn họ cười khiêm nhường, kết quả này cũng không tệ.
"Gần đây đại lục không được thái bình, có khả năng Ma Tộc hiện thế, bởi vì cái này, Giáo Đình không dám gây căng thẳng với những Dũng Giả như chúng ta, bọn họ cần chiến lực của Dũng Giả chúng ta."
"Có hai chúng ta ở đây, Giáo Đình cũng sẽ không tiếp tục gây sự với các ngươi nữa, nhưng mà có lẽ bọn họ cũng không hi vọng các ngươi thường chạy ra khỏi trấn Kerry."
Khi rời đi, Loxleya nhắc nhở Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt gật đầu, trong lòng lại không để ý chút nào, dù cho Ma Tộc lại lần nữa đánh tới, chỉ cần không quấy rầy đến hắn, thế giới này thích làm sao thì làm vậy.
Nhìn theo hai người Loxleya rời đi, Hoàng Đông Kiệt không có chờ lâu, phất tay dẫn theo các đồng đội trở về.
Trở lại trấn Kerry vài ngày, dù cho Luân Nạp bọn họ nghe được tai hoạ Hấp Huyết Quỷ là bị Giáo Đình dùng sức một mình bình ổn, bọn họ cười nhạt, nhưng không có làm chuyện dư thừa.
Nhưng mà bọn họ là không làm chuyện dư thừa, nhưng vẫn luôn có người khó chịu với Giáo Đình.
Thế là, một loại tin tức khác truyền ra, chân chính giải quyết Huyết Tổ chính là lão nhân kia của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, chứ không phải Giáo Đình.
Loại tin đồn này, trong mắt Giáo Đình căn bản không sao cả, với thực lực của bọn họ, loại tin tức này bọn họ rất nhanh đã có thể trấn áp xuống. Ai ngờ càng trấn áp, danh tiếng của loại tin tức này càng tươi tốt, cuối cùng hình thành trận chiến dư luận.
Phía Giáo Đình vô cùng tức giận, nhưng bọn hắn lại không có cách nào cả, phía sau chuyện này không chỉ có thế lực tà ác như hai vị Dũng Giả Loxleya, Quân Cách Mạng, Ma Nữ Giáo..., có thể nói thế lực không ưa Giáo Đình đều tham dự vào. Có cơ hội bôi nhọ hình tượng của Giáo Đình, bọn họ làm sao có thể bỏ qua. Có lẽ cũng bởi vì quá nhiều thế lực khó chịu với Giáo Đình, dẫn tới cuộc chiến dư luận vô cùng kịch liệt, khiến cho sức ảnh hưởng của Giáo Đình nhanh chóng giảm xuống. Điều này khiến cho Giáo Đình có một loại cảm giác lấy đá đập lên chân mình, vốn tưởng rằng cướp thành quả thắng lợi có thể kiếm được một làn sóng danh vọng lớn, hiện tại xuất hiện loại kết quả này, cũng khiến cho bọn họ buồn bực muốn chết.
Nhưng mà ngoại giới thế nào, đoàn mạo hiểm Phá Hiểu vẫn là đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, việc không liên quan đến mình, tránh thật xa.
"Đoàn trưởng, công chúa Anri lại phái người tới tặng quà."
Luân Nạp nhìn từng xe lễ vật ngoài cửa, đây đã là lần thứ mười hai công chúa Anri tặng quà.
Hết chương 1162.

Bạn cần đăng nhập để bình luận