Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 566. Còn hai chiêu!




Nhân Tiên cảnh!
Hắn thật sự là Nhân Tiên cảnh!
Lúc này mồ hôi sau lưng của đám người Ma Chủ cũng tứa ra, sự tồn tại vượt quá nhất phẩm, đều định cách thành cường giả Tiên Nhân cảnh.
Bọn họ vốn tưởng rằng ở thời đại cường giả nhất phẩm giảm âm thanh không để lại dấu vết, bọn họ có thể xưng vương xưng bá. Điều duy nhất có thể khiến cho bọn họ sợ hãi chính là cường giả nhất phẩm hoặc là Yêu Vương cấp ba.
Nhưng bây giờ, cường giả nhất phẩm còn chưa hiện ra, lại hiện ra quái vật còn cao hơn một tầng so với cường giả nhất phẩm. Quái vật này còn là hoàng đế!
Ma Chủ đột nhiên cảm thấy hắn tạo phản chính là một bi kịch.
Bắc Minh chân nhân cùng Pháp Trí đại sư có loại cảm giác không nói rõ được đối với hoàng đế.
Trước đây bọn hắn cũng đã gặp hoàng đế mấy lần, tâm tư của Hoàng Đế này rất rộng, thích trao quyền lực cho cấp dưới.
Nhất là đối với Lý Chí Đào uỷ quyền là lớn nhất, mặc dù nói Lý Chí Đào cũng có huyết mạch hoàng tộc, nhưng uỷ quyền như vậy cho Lý Chí Đào chắc chắn là mạo hiểm.
Trước đây bọn hắn cho rằng hoàng đế hiểu chuyện, biết định vị của bản thân là làm linh vật, biết bản thân quản lý triều đình không được, uỷ quyền để người tài ba quản lý.
Bây giờ nhìn thấy hoàng đế căn bản không hề sợ người dưới trướng có dị tâm hay không! Cường giả Nhân Tiên cảnh, hỏi ai dám có dị tâm chứ?
Cường giả nhất phẩm có thể không nhìn quân đội, càng chưa nói cường giả Tiên Nhân cảnh trong truyền thuyết.
Nghĩ đến cường giả nhất phẩm của Đạo môn và Phật môn đều ra ngoài rồi, còn lại mạnh nhất chỉ có nhị phẩm, đang nhìn xem triều đình bên này, ngay cả cường giả Tiên Nhân trong truyền thuyết cũng hiện ra rồi.
Bắc Minh chân nhân cùng Pháp Trí đại sư trong lòng tê dại.

"Còn do dự cái gì nữa, cùng tiến lên, nếu không các ngươi ngay cả tư cách để cho ta nóng người cũng không có."
Lý Trường An vốn tưởng rằng Vạn Ma Điện sẽ mời ra cường giả nhất phẩm làm con át chủ bài, hắn mới rời khỏi kinh thành tới Đoạn Đạo Quan xem thử, ai ngờ rằng hắn nghĩ nhiều rồi, Vạn Ma Điện đã mời hai cường giả nhị phẩm.
Hắn rất thất vọng, nhưng người ta cũng tới rồi, nói thể nào cũng phải ra ngoài chém một người.
"Có thể thả ta rời đi hay không, ta không phải người của Vạn Ma Điện."
"Tuy nói ta là Vạn Ma Điện mời tới, nhưng cho đến bây giờ, ta vẫn không có thương tổn đến người của triều đình."
Hoa hoà thượng không phải kẻ ngốc, cường giả nhất phẩm hắn còn chưa từng đánh qua, càng chưa nói cường giả Tiên Nhân cảnh trong truyền thuyết, đánh với hoàng đế, chẳng khác nào là tặng đầu người.
"Hoa hoà thượng, ngươi bây giờ vẫn chưa thương tổn đến người của triều đình, nhưng đừng quên ngươi là người trong Tà đạo, tội phạm bị triều đình truy nã, trước đây người cũng từng giết qua không ít người của triều đình."
"Sao ngươi có thể chỉ nhớ hiện tại, mà quên chuyện trước đây đã từng làm."
Trưởng lão Phật môn đương nhiên sẽ không để cho kẻ phản bội Phật Môn Hoa hoà thượng kia cứ như vậy mà thoát thân, không khỏi mượn cơ hội này để hoàng để trừ khử Hoa hoà thượng.
Vừa nghe xong, Hoa hoà thượng tối sầm mặt lại, hắn hối hận vừa rồi vì sao không giết chết mấy trưởng lão Phật Môn này đi. Hiện tại trưởng lão Phật môn cũng nói ra rồi, hoàng đế làm sao còn có thể buông tha cho hắn chứ?
"Ta đầu hàng!"
Người trấn quan Ngô Bạch nghĩ đến bản thân làm điều ác không tính là nhiều lắm, chịu thua triều đình một chút, hoặc là bày tỏ có ý hiệu lực cho triều đình, tin rằng hắn nhiều nhất là bị triều đình nghiêm phạt một chút thì không sao.
"Ngô Bạch, ngươi..."
Lời của người trấn quan Ngô Bạch khiến cho sắc mặt của Ma Chủ nhất thời trầm xuống, bớt đi một trợ thủ, bọn họ lại càng nguy hiểm hơn, hắn đương nhiên không hy vọng Ngô Bạch cứ như vậy mà đầu hàng.
"Ngươi cũng phải chết!"
Lý Trường An giọng điệu bình thản trả lời Ngô Bạch.
"Vì sao?"
Ngô Bạch gấp rồi, khó hiểu hỏi.

"Tạo phản là tử tội, ngươi xuất hiện ở nơi này trợ giúp Vạn Ma Điện, vậy ngươi chính là đồng đảng, định ngươi một cái tội tạo phản có vấn đề gì chứ?"
"Hơn nữa ta là hoàng để, ta xử ngươi tội chết, ngươi phải chết."
"Muốn sống, ngươi phải cùng bọn hắn tận tình phản kháng đến cùng, ta hứng thú rồi, nói không chừng ngươi sẽ may mắn sống sót."
Lý Trường An muốn chém người, nhưng cũng không muốn chém người gỗ đứng bất động, hắn muốn chém con cừu con nhảy nhót. Mệnh tốt, có thể sẽ may mắn sống sót, mệnh không tốt, vậy thì chỉ trách mệnh không tốt, hắn khó khăn lắm mới tới Đoạn Đạo Quan một chuyến, nói cái gì cũng phải làm nóng người một chút.
"Đến đây đi, ta sẽ không ỷ vào cảnh giới cao mà khi dễ các ngươi, ta sẽ nhường các ngươi ba chiêu, qua ba chiêu, sinh tử là do thiên mệnh."
Lý Chí Đào giơ tay lên, mỉm cười ngoắc ngoắc ngón tay với đám người Ma Chủ, ý bảo bọn hắn nhanh lên.
Ma Chủ cùng Hoa hoà thượng bọn họ liếc nhìn nhau, biết bọn họ không có sự lựa chọn, chỉ có thể nhắm mắt lại.
"Huyết Phật phệ Thiên Ấn"
"Độ Thế Quan Tuyệt"
"Ma Tâm Vấn Thế"
Ma Chủ bọn họ không dám có một chút bảo lưu, sử dụng ra toàn bộ thực lực đánh về phía Lý Trường An. Thanh thế mênh mông cuồn cuộn, mỗi một đạo công kích đều vô cùng tinh chuẩn đánh vào trên người Lý Trường An.
Chỉ là thân thể của Lý Trường An ngay cả rung động một cái cũng không có, kiếm trí ngoài thân của Lý Trường An đã hoá giải tất cả công kích, đám người Ma Chủ đều trợn tròn mắt, thế thì còn đánh thế nào nữa, người khác đứng bất động, bọn họ toàn lực đánh lén cũng không phá được phòng, cái này còn đánh gì nữa.
"Còn hai chiêu!"
Lý Trường An nhắc nhở đám người.
Vừa nghe thấy lời nhắc nhở của hoàng đế, đám người Ma Chủ sắc mặt khó coi muốn chết.
"Làm sao đây, không phá được phòng của hắn, chúng ta căn bản không làm gì được hắn, các ngươi có cách nào phá kiếm trí của hắn hay không."
Ma Chủ truyền âm hỏi những người khác.
Hết chương 566.

Bạn cần đăng nhập để bình luận