Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 510. Nhân loại ngươi xem thường ai đấy?




“Dị loại! Đáng chết, Trảm Yêu Ti rốt cuộc còn có bao nhiêu trợ thủ?”
Mạnh Thường mắt thấy sắp bắt được Mị Nương, chợt nhảy ra một dị loại ngăn cản hắn, tâm tình hắn càng thêm không tốt.
“Lý lão, chuyện này...”
Chúng trảm yêu sứ thấy dị loại bị hai nữ nhân cực đẹp ngăn lại, không biết sự thật nên hỏi Lý Nhiên Thiên.”
“Đây là do Lục gia mời tới!”
Chúng trảm yêu sứ nghe xong không khỏi bội phục Lục gia có năng lượng như vậy.
“Chung huynh, đột nhiên ta rất muốn ăn cơm mềm, ngươi thấy ta có thể không?”
Lâm Thiên Dương thấy phụ tử Lục gia đều được đãi ngộ như vậy, hắn chợt có ý định ăn cơm mềm trong đầu.
“Cơm mềm là thứ ngươi có thể ăn sao, nhìn xem người đứng sau lưng ngươi là ai? Một đống hòa thượng hung thần ác sát, thử hỏi yêu tinh nào dám tới gần ngươi?”
Chung Bình Phàm không khách khí phá vỡ ý niệm trong đầu của Lâm Thiên Dương .
“Ta vẫn có thể làm vậy, dựa vào khuôn mặt của ta, ta cảm thấy...”
Chung Bình Phàm không để ý tới Lâm Thiên Dương phát bệnh, tiếp tục quan sát chiến cuộc...
“Ngươi là ai và tại sao trước giờ ta chưa bao giờ nghe nói về ngươi?”
Mạnh Thường nhìn chằm chằm Bạch Liên Ngọc, kinh thành cất giấu một yêu loại đặc thù khác còn chưa tính, bây giờ lại xuất hiện thêm một dị loại nữa, đây có còn là kinh thành mà hắn biết hay không?
“Ta đến kinh thành rất khiêm tốn, ngươi chưa từng nghe đến ta cũng rất bình thường.”
Bạch Liên Ngọc cũng cảm thấy khó giải quyết, bây giờ nàng có thể kéo dài một phút thì một phút.
“Tại sao lại giúp đỡ nhân loại?”
“Ngươi quản ta sao?!”
Mạnh Thường nghe vậy hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra.
Một giây sau hắn bạo phát, yêu vực thâm trầm của hắn giống như biển rộng đột nhiên khuếch tán.
Yêu vực bất thình lình khiến cho da đầu của người trong hiện trường trong nháy mắt tê dại, không hiểu sao sự sợ hãi tràn đầy trong lòng của mỗi người, mỗi lần ở lại thêm một giây là bọn họ lại cảm giác trái tim mình muốn nhảy ra ngoài.
“Nhanh chóng ngăn chặn hắn!”
Lục Trạch thấy yêu vực dị loại còn đang mở rộng ra bên ngoài, hắn nóng nảy.
Đám người có tu vi như hắn đều sắp bị đè không thở nổi, nếu yêu vực này bao phủ qua dân chúng kinh thành, dân chúng sẽ bị dọa vỡ mật mà chết, sẽ bị ảo giác phát điên, tự sát.

Bạch Liên Ngọc biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, cũng không do dự thả yêu vực của mình áp yêu vực của Mạnh Thường xuống, ý đồ ngăn chặn yêu vực của Mạnh Thường mở rộng.
Chỉ là yêu vực của nàng tác dụng có hạn, yêu vực của Mạnh Thường còn đang không ngừng mở rộng.
“Lôi đình nhất kích!”
“Chỉ nhân đính thiên!”
Cuối cùng nam nhân thợ rèn và thợ làm giấy đã đến.
Người làm giấy Hầu Thiên Nghĩa thả người giấy của hắn ra bên ngoài, những người giấy này lại trấn áp yêu vực hữu hình vô ảnh ép Mạnh Thường dừng lại.
Thợ rèn Lôi Chấn Thiên cũng không biết từ đâu xuất hiện, đập một búa vào đầu Mạnh Thường. Búa của Lôi Chấn Thiên bị Mạnh Thường một tay cầm lấy, Chấn Thiên lập tức hoảng sợ.
Mạnh Thường mặc kệ Lôi Chấn Thiên tâm tình gì, bắt lấy búa ném ra cùng lôi Chấn Thiên. Dù sao Lôi Chấn Thiên cũng là cường giả tam phẩm, lật một cái ổn định thân thể trên không trung. Bọn người Lục Trạch thấy cường giả Ti bộ cuối cùng cũng chạy tới đều thở phào nhẹ nhõm.
“Bàng môn tả đạo, chả trách có thể dừng lại yêu vực mở rộng của ta.”
Mạnh Thường thấy yêu vực của mình bị người giấy dùng tay ấn dừng lại, không khỏi liếc mắt nhìn thợ làm giấy Hầu Thiên Nghĩa một cái.
“Lão Hầu, hắn rất phiền phức, hắn không phải là nhân vật bình thường mà chúng ta từng gặp trước đây.”
Lôi Chấn Thiên rất nghiêm túc, bị đối phương một tay bắt lấy búa là một đả kích lớn đối với bản thân hắn.
“Còn cần ngươi nói sao, những người giấy của ta vừa tiếp xúc với yêu vực của hắn đã truyền đến cảm giác thiêu đốt, có thể khiến cho người giấy ta có cảm giác này, hắn sao có thể là nhân vật bình thường.”
Hầu Thiên Nghĩa ngưng trọng nhìn Mạnh Thường.
“Là ta quá nương tay mới để các ngươi kéo dài liên miên như vậy.”
Mạnh Thường thấy thật phiền, hắn thật sự thấy quá phiền.
Hắn không còn nương tay nữa, toàn bộ lực lượng hoàn toàn bộc phát.
Lực lượng yêu quỷ mãnh liệt phun ra từ trên người hắn giống như sóng thần.
Trảm yêu sứ tu vi nhỏ yếu ở hiện trường chịu không nổi cảm giác áp bách như vậy, hết người này đến người khác ngã xuống đất ngất xỉu.
Người giấy ngăn trở yêu vực của Mạnh Thường mở rộng cũng lần lượt bốc cháy, sợ tới mức Hầu Thiên Nghĩa lấy người giấy cao cấp ra mới miễn cưỡng ngăn trở yêu vực mở rộng.
“Trụy thiên nhất chuy!”
Lôi Chấn Thiên cũng không dám nhẹ tay, dốc toàn lực nện một chùy tới Mạnh Thường.
“Keng!”
Một kích mạnh đột phá lực lượng yêu quỷ bảo vệ ngoài cơ thể Mạnh Thường, đánh trúng ngực hắn, đẩy hắn lui vài bước.
Mạnh Thường thản nhiên liếc nhìn ngực mình, giễu cợt Lôi Chấn Thiên, dường như như cười nói Lôi Chấn Thiên: Chỉ có vậy thôi sao?
Hầu Thiên Nghĩa thấy công kích vật lý thuần túy của Lôi Chấn Thiên vô dụng, hắn cũng không nương tay nữa, lượng lớn người giấy được hắn thả về phía Mạnh Thường.
Mạnh Thường không muốn bị những thứ bàng môn tả đạo gì đó tới gần, muốn dùng cốt hỏa thiêu rụi những người giấy tới gần hắn, kết quả những người giấy này không tổn hao gì xuyên qua cốt hỏa của hắn đến gần hắn, bắt lấy lực yêu quỷ bên ngoài của hắn giống như muốn cướp đoạt yêu quỷ lực của hắn.
“Nhân loại, ngươi xem thường ai đấy?!”
Mạnh Thường quát một tiếng, hai tay khép không gian hai bên lại, tất cả người giấy kéo lực lượng của hắn đều bị hắn nhét vào lòng bàn tay toàn bộ, bị hai tay hắn chà xát vài cái, toàn bộ người giấy bị hắn chà xát thành tro tàn.
“Cùng nhau lên!”
Lôi Chấn Thiên, Hầu Thiên Nghĩa, Bạch Liên Ngọc cùng Mị Nương thấy Mạnh Thường cường đại đến mức này cũng không đơn độc tấn công nữa, lựa chọn liên thủ tấn công.
Nhưng Mạnh Thường dù sao cũng là yêu vương cấp hai, vẫn là dị loại người thường không thể lý giải nên bọn Lôi Chấn Thiên vẫn luôn ở thế hạ phong.
Mị Nương là người đầu tiên rời khỏi sàn đấu, kiên trì đến bây giờ đã sớm là cực hạn của nàng rồi.
Hết chương 510.

Bạn cần đăng nhập để bình luận