Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1023. Phóng thích Ma Pháp!




“Số lượng chính xác của đại quân vong linh không rõ ràng lắm nhưng trực quan ước tính có hàng trăm nghìn, người đứng sau lưng là Finncrane!”
Ngân không hề giấu giếm điều gì, hắn nói tất cả.
“Ngươi nói cái gì? Người điều khiển đại quân vong linh này là Finncrane!”
Coway bên cạnh nghe vậy không khỏi lớn tiếng.
Ngoại trừ Nim vẫn còn có vẻ vô tâm vô phế, Seele và Bối Nhĩ nghe đến cái tên Finncrane cũng có vẻ hơi nặng nề.
“Lão gia tử, Finncrane là một người cực kỳ nguy hiểm. Hai mươi năm trước, hắn suýt chút nữa đã tự tay hủy diệt một vương quốc!”
“Trước đây có một đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ đã bao vây trấn áp hắn, nhưng hắn dựa vào đại quân vong linh trong tay đã ba lần liên tiếp đánh bại đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ đã bao vây hắn!” “Nếu năm đó không phải giáo đình ra tay làm hắn bị thương nặng, làm cho hắn yên lặng nhiều như vậy năm ba lần, chỉ sợ còn không biết hắn vô pháp vô thiên tới cỡ nào!”
Coway nói.
“Ngươi sao thế? Đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ cũng không thể đối phó hắn vậy mà ngươi kêu cho chúng ta đối phó hắn sao!”
Hoàng Đông Kiệt ánh mắt không chút để nhìn Ngân.
“Lão tiên sinh, lão gia tử, Finncrane đã không còn ở đỉnh cao năm đó, hơn nữa ta sẽ không để cho các ngươi đối đầu trực diện với hắn!”
“Ta chỉ hy vọng các ngươi giúp chúng ta. Thành Thông Hối có hai trăm ngàn cư dân. Với sự phòng thủ hiện tại của thành Thông Hối, thành căn bản không thể cầm cự được một giờ!” “Nguyên nhân chủ yếu là vong linh trong đại quân có rất nhiều cốt binh cấp cao, những cốt binh cấp cao đó là khó đối phó nhất!”
“Thành Thông Hố ta chỉ có bảy cho đoàn đoàn mạo hiểm Bạch Kim thường trú, nhưng đối mặt với những chiến côt binh cấp cao đó thì vẫn như muối bỏ biển!”
“Mong lão gia tử các ngươi có thể đứng ra lãnh đạo nhóm mạo hiểm giả chống lại đại quân vong linh. Chỉ cần cầm cự đến bình minh, sẽ có viện binh chúng ta tới!”
“Việc này không làm miễn phí. Đây là nhiệm vụ tập thể được công hội giao phó. Tiền thưởng và điểm thưởng sẽ được tính dựa trên sự đóng góp của từng cá nhân!”
Ngân tràn ngập mong đợi nhìn Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt không nói gì, có vẻ đang suy nghĩ.
“Lão gia tử, chúng ta...!”
Ngân tưởng ông lão không đồng ý nên định tiếp tục thuyết phục nhưng ông lão đã giơ tay ngăn cản.
“Nếu chúng ta giải quyết được Finncrane và cứu được mọi người trong thành, chúng ta có đủ điểm thăng cấp lên đoàn mạo hiểm Vinh Diệu không?”
Hoàng Đông Kiệt hỏi.
“Đủ. Nếu vẫn chưa đủ ta sẽ dùng thẩm quyền của mình để nộp đơn lên cấp trên!”
Ngân không chắc đoàn mạo hiểm Phá Hiểu có thể giải quyết được Finncrane hay không, nhưng chỉ cần đoàn mạo hiểm Phá Hiểu chịu ở lại giúp đỡ thì bọn họ vẫn còn hy vọng cầm cự.
“Xuất phát!”
Hoàng Đông Kiệt không chút do dự, mang theo bọn người Coway lên ma thảm bay về phía tường thành.
“Hội trưởng, bọn họ có trực tiếp ngồi thảm bay ra khỏi thành Thông Hối hay không?”
Một hộ vệ phía sau Ngân nghi ngờ nói.
“Ánh mắt của bọn họ nói cho ta biết bọn họ sẽ không làm vậy!”
Trên tường thành thành Thông Hối.
“Giữ cổng thành, giữ chặt, đừng để bọn chúng xông vào!”
“Mau lên, bọn chúng tới rồi, ném đá nhanh lên!”
“Cốt quái điểu biết phun lửa đó lại bay trở lại. Ma pháp sư đâu, mau phát động ma pháp bắt lấy bọn chúng!”
Quân hộ thành trên tường thành cùng mạo hiểm giả đánh giết đẫm máu, ai cũng không dám phớt lờ để cho đại quân vong linh dày đặc tấn công đi lên.
“Khụ khụ, bọn chúng đông quá, hơn nữa những bộ xương này còn có thể tự mình chữa trị. Khụ khụ, mới vừa đánh tan một bộ, chúng lại tự tập hợp lại!”
Hoàng Đông Kiệt và nhóm của hắn đã lên đến đỉnh tường thành, thấy cốt binh dày đặc không sợ chết phía dưới tràn lên khiến cho người ta kinh hãi.
Một chùm tia sáng tử vong đột nhiên bay tới từ đại quân vong linh.
“Ầm!”
Một góc tường thành bị chùm tia sáng tử vong làm cho sụp đổ.
Kỵ sĩ vong linh ngửi thấy hơi thở của người sống lao về phía góc tường sụp đổ...
“Xong rồi!”
Rất nhiều người nhìn thấy một góc tường thành sụp đổ, cốt binh dày đặc từ khe hở tràn ra, rất nhiều quân hộ thành cùng mạo hiểm giả đều cảm thấy tuyệt vọng.
“Keng!”
Đột nhiên một bóng người từ trên trời rơi xuống, dùng sức lực của chính mình chặn lại khe hở, bất kỳ cốt binh nào tiến lên đều không thể chống đỡ được thanh kiếm của hắn.
Bọn chúng biến thành những mảnh xương rải rác lăn xuống.
“Là Kỵ sĩ Đại Địa. Chính là Kỵ sĩ Đại Địa đến đây để giúp chúng ta!”
Mặc dù người là một người khuyết tật một tay, nhưng chỉ cần hắn là một kỵ sĩ Đại Địa, hắn có thể mang lại tin tưởng cho quân hộ thành cùng các mạo hiểm giả khác.
Một chùm tia sáng tử vong khác được phóng ra.
Coway ánh mắt kiên quyết, hắn sải bước về phía trước chém một nhát, trực tiếp phá hủy chùm tia sáng tử vong phá hủy tường thành.
Trước khi quân hộ thành và các mạo hiểm giả khác hoan hô Coway, nhiều chùm tia sáng tử vong khác phóng lại.
Bối Nhĩ thấy vậy cũng nhảy ra khỏi thảm bay, ma lực dâng trào, một bức tường đất dày được dựng lên.
Tường đất của Bối Nhĩ còn quá mỏng manh, bị chùm tia sáng tử vong đập vỡ, cuối cùng Hoàng Đông Kiệt đã ra tay mới triệt tiêu được nhiều chùm tia sáng tử vong.
Lúc này dường như cốt binh đã biết trong trận doanh của con người có cao nhân, bọn chúng không còn bình tĩnh mà bắt đầu chạy trốn, lao về phía tường thành.
Chúng bao gồm những cốt binh cấp cao, những cốt binh lớn tập hợp lại thành bộ xương hình thú kỳ lạ, tốc độ chúng rất nhanh, đặc biệt là những bộ xương hình dã thú, có thể nhảy tới vài mét. Trong chớp mắt bọn chúng liền vọt tới đội ngũ trước mặt.
“Phóng thích ma pháp, mau!”
Trên tường thành, quân hộ thành cùng mạo hiểm giả tự nhiên sẽ không để cho đại quân vong linh xông lên, các loại ma pháp phóng thích tới đại quân cốt binh dày đặc.
Nhưng hiệu quả thật không đành lòng nhìn thẳng, đám cốt binh rải rác vừa lăn lộn trên mặt đất liền tập hợp lại lao về phía trước.
Hoàng Đông Kiệt thấy đến Coway và Bối Nhĩ cũng không thể chịu được tác động như vậy chứ đừng nói đến những người khác, hắn cũng không chuẩn bị để xem diễn.
Hắn đứng dậy, tay chỉ lên bầu trời, đột nhiên mây đen dầy đặc bao phủ, hắn vừa hạ ngón tay xuống, vô số sấm sét đã giáng xuống.
Hết chương 1023.

Bạn cần đăng nhập để bình luận