Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1332

Chương 1332: Cuộc chiến sinh
tồn
"Hai người bọn họ cứ giao cho chúng ta."
Nim và Korenzod chuẩn bị ở lại đối phó
với Luân Nạp và Coway, để Niggan
Gouladrehou dẫn theo Dũng Giả cùng
Chuyển Sinh Giả đi đối phó với Ma
Vương.
Niggan Gouladrehou gật đầu, liền dẫn
Dũng Giả cùng Chuyển Sinh Giả xông về
hướng Ma Vương điện.
Chỉ là điều khiến cho bọn họ cảm thấy kỳ
quái chính là Luân Nạp và Coway không
hề ngăn cản bọn họ, cứ để mặc bọn họ
xông vào.
"Hống"
Đợi Niggan Gouladrehou bọn họ xông
vào Ma Vương điện, Cốt Cách Long Vương cùng Thiên Sứ trụy lạc mà Luân Nạp triệu hoán liền rít gào về hướng Nim cùng Korenzod.
Ở chỗ sâu trong Ma Vương điện "Các ngươi đã tới rồi"
Hoàng Đông Kiệt nhìn đám người Niggan Gouladrehou trước điện, giọng nói vang vọng ở trong Ma Vương điện.
Niggan Gouladrehou nhìn thấy Ma Vương cô đơn một mình ngồi ở bên trên Khô Lâu Vương Tọa, trên người cuốn băng vải, tử khí nông đậm quấn vòng quanh, thoạt nhìn thật sự bị thương tích không thể xóa nhòa.
Nhưng cho dù như thế, mười một người tới không ai dám khinh thường hắn, bởi vì trên người hắn ngoại trừ tử khí nông nặc ra, còn có khí tức khủng bố hắc ám, không lành.
"Ục" Mạc An Sinh là lần đầu tiên đối mặt với Ma Vương sau khi đến thế giới này, cảm giác được cảm giác áp bách khủng bố do Ma Vương mang tới, hắn căng thẳng vẫn là không nhịn được nuốt nước miếng một cái.
"Động thủ"
Niggan Gouladrehou lúc này liếc mắt nhìn Thời Minh Hổ, bảo hắn trực tiếp động thủ.
Thời Minh Hổ không có một chút do dự, lúc này xuất ra từng quả cầu, đó là Thần khí, Thời Minh Hổ trực tiếp khởi động Thần khí. Hoàng Đông Kiệt có thời gian ngăn cản hành vi của Thời Minh Hổ, nhưng hắn không có ngăn cản, lẳng lặng nhìn Thời Minh Hổ khởi động Thần khí. Chỉ thấy Thần khí bộc phát ra quang mang bao phủ toàn bộ Ma Vương điện ở bên trong. Một giây tiếp theo, toàn bộ Ma Vương điện đều biến mất, Luân Nạp và Coway quay đầu liếc nhìn Ma Vương điện đã biến mất, không có cử động nào khác, tiếp tục dây dưa cùng Nim bọn họ.
Hư Giới vô biên vô hạn, Ma Vương điện ở trong Hư Giới bị lực lượng không rõ phân giải chia lìa, cho đến khi Ma Vương điện trở thành phế liệu phiêu bạt ở trong hư không không rõ, thoạt nhìn giống như rác rưởi của vũ trụ.
Niggan Gouladrehou bọn họ dẫn Hoàng Đông Kiệt vào thế giới này, một là sợ đánh phá thế giới bên ngoài thành mảnh nhỏ, hai là vì để đề phòng lỡ như.
Nếu như bọn họ thất bại, bọn họ sẽ lợi dụng không gian này phong ấn Ma Vương ở nơi đây.
"Bạ"
"Bạ" "Ba"
"Không sai, không hổ là người được ông trời chiếu cố, trong thời gian ngắn, không chỉ từng người một đột phá đến cấp bậc Thần cấp, còn có mấy người đạt đến Thần cấp điểm tới hạn."
"Đặc biệt là ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ kém hơn một chút so với những dị loại Dũng Giả cùng Chuyển Sinh Giả kia, không ngờ rằng ngươi dựa vào thanh kiếm trong tay kia mà nâng cao nhiều như vậy, thực lực đã ngang hàng với Thái Dương Chủ Thần Thời Minh Hổ."
"Thế nào, nhi tử của ta, có huyết mạch của ta, có phải thường bởi vì huyết mạch của mình cao quý mà cảm thấy tự hào hay không?”
Hoàng Đông Kiệt vẫn ngồi ở bên trên Khô Lâu Vương Tọa trêu đùa nói.
"Ngươi không phải phụ thân của ta, phụ thân ta đã chết rồi, ngươi chỉ là quái vật kế thừa lực lượng của cha ta."
"Ta tuyệt đối không cho phép một quái vật lợi dụng lực lượng của cha ta làm xăng làm bậy, cũng không cho phép ngươi tiếp tục làm vấy bẩn danh tiếng của cha ta."
"Hôm nay ta sẽ đánh bại ngươi, để cho phụ thân ta triệt để được yên nghỉ." Niggan Gouladrehou dùng Thánh Kiếm chỉ về hướng Hoàng Đông Kiệt, nói.
"Kiệt kiệt kiệt."
Bỗng nhiên Hoàng Đông Kiệt hơi cúi đầu che mặt, phát ra nụ cười quái dị khiến người ta tê dại.
"Các ngươi quá ngây thơ rồi, các ngươi không hoài nghỉ tất cả những chuyện này đều là ta sắp xếp ư?"
Niggan Gouladrehou bọn họ vừa nghe vậy, chân mày nhất thời nhíu một cái. Một giây kế tiếp, bọn họ rốt cuộc đã biết vì sao Ma Vương lại nói như vậy.
Chỉ thấy Ma Vương đứng lên, ma khí ngập trời trực tiếp phóng ra ngoài, rất nhiều lớp băng gạt trên người hắn trực tiếp nổ thành mảnh vỡ, lộ ra cơ thể không chút tổn hao nào của hắn.
"Ngươi, ngươi."
Thời Minh Hổ bọn họ nhìn thấy trên người Ma Vương không phát hiện chút tổn hao nào, tất cả đều chìm vào trong kinh ngạc.
"Đúng đúng, chính là loại cảm giác này, †a chính là thích nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy kinh ngạc của các ngươi."
"Không ngờ tới đúng chứ, người dẫn các ngươi nhập cuộc là ta."
Hoàng Đông Kiệt dương dương đắc ý cười nói.
"Làm sao có thể, đây chính là Chúa Tể, ngươi làm sao có thể một chút thương thế đều không cớ?"
Thời Minh Hổ khó có thể tin nổi hỏi.
"Làm sao có thể không hề hứng gì cả, đối mặt với Chúa Tể, ta thực sự là bị thương thế không thể xóa nhòa, nhưng trong lúc ta dưỡng thương, ta phát hiện Korenzod không đúng."
"Vừa điều tra, không ngờ rằng hắn đã hợp tác cùng các ngươi."
"Ta dứt khoát tương kế tựu kế, cố ý biểu hiện ra ta cần một khoảng thời gian nữa thì thương thế mới chuyển biến tốt được, thực ra ta chỉ cần ba bốn ngày là có thể triệt để khôi phục."
"Giả vờ đến hiện tại, là vì chờ các ngươi, các ngươi cũng không khiến ta thất vọng, mới mấy ngày các ngươi đã đưa tới cửa." Hoàng Đông Kiệt cần mẫn nói.
Niggan Gouladrehou bọn họ vừa nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.
Vốn dĩ bản thân Ma Vương đã bị trọng thương, cơ hội bọn họ giành thắng lợi vô cùng lớn, ai ngờ Ma Vương đã sớm khôi phục thương thế không nói, còn bởi vì thôn phệ mấy Chủ Thần mà trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Tiếp theo đây đâu chỉ là khổ chiến, quả thật là cuộc chiến sinh tồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận