Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 341. Chủ ý




"Phụ thân, ta đã giết nhi tử của Thử Vương, có phải là sẽ gây nên phiền toái lớn cho nhà chúng ta hay không.” Lục Trạch có chút lo lắng nói.
"Vì tìm kiếm ảnh yêu đặc thù, hơn phân nửa Trảm Yêu Nhân của Trảm Yêu ty đều ở Thành Tây, dù cho lòng báo thù của Thử Vương Tiết Phàm có mạnh mẽ, hắn cũng không dám đi ra khỏi bãi phế tích lúc này."
"Khu vực mà chúng ta ở hiện tại có cấm văn do Phù Sư bày ra, hắn không vào được, chúng ta không cần sợ hắn ngồi canh chúng ta không ở nhà tổn thương người nhà của chúng ta."
"Hơn nữa vi phụ cũng không yếu, chỉ dựa vào một Thử Vương Tiết Phàm, vi phụ vẫn có niềm tin đẩy lùi hắn."
"Chỉ sợ hắn không nói võ đức, liên hợp với Cẩu Vương Chương Lang Vương vây công vi phụ."
Trên mặt của Lục Hải Nguyên không có một chút lo lắng, Trảm Yêu Nhân làm sao có thể không có bằng hữu tồn tại, thật sự bị bức ép, hắn vẫn sẽ liên hợp với rất nhiều bằng hữu trừ khử Thử Vương Tiết Phàm.
...
“Phụ thân, thù của chúng ta cùng Thử Vương Tiết Phàm đã kết, cho dù hiện tại hắn không dám ra khỏi bãi phế tích, nhưng chúng ta đề phòng hắn như vậy cũng không phải cách."
"Ta cảm thấy chúng ta trước tiên hạ thủ vi cường, có thể lợi dụng ảnh yêu đặc thù làm văn, đăng báo ảnh yêu đặc thù chưa từng xuất hiện ở bãi phế tích, lợi dụng tay của các đồng nghiệp trừ bỏ tam hại của bãi phế tích."
Lục Trạch chưa bao giờ cảm giác bản thân là người tốt, có thể lợi dụng ưu thế của mình trừ bỏ kẻ địch, loại chuyện này hắn không phải là chưa từng làm qua.
"Không được, thời điểm khác còn dễ nói, nhưng lần này không được, ảnh yêu đặc thù là cây gai trong lòng cao tầng của Trảm Yêu ty, nếu như chúng ta lợi dụng đồng nghiệp mưu cầu chuyện của mình, một khi vụ án xảy ra, Trảm Yêu ty lại không có đất cho chúng ta dung thân."
Lục Hải Nguyên lắc đầu từ chối đề nghị của con trai.
Lục Trạch nghe vậy cảm thấy có lý, liền không nhắc đến chuyện này nữa. Tam hại của bãi phế tích đã tụ tập ở cùng một chỗ!
"Ta phải trả thù, ta phải làm thịt Trảm Yêu Nhân đã giết nhi tử của ta."
Thử Vương Tiết Phàm phẫn nộ, ánh mắt phát sinh hồng mang huyết tinh nhìn Cẩu Vương cùng Chương Lang Vương nói.
"Chuột huynh, xin bình tĩnh, hiện tại Thành Tây không biết có bao nhiêu Trảm Yêu Nhân tồn tại, ở bãi phế tích, địa bàn của chúng ta, chúng ta có thể dựa vào bầy chó, Chương Lang triều, Thử triều không sợ Kim Bài Trảm Yêu Nhân."
"Nhưng một khi chúng ta ra khỏi bãi phế tích, một Kim Bài Trảm Yêu Nhân có thể diệt ba người chúng ta."
"Huống hồ còn có ảnh yêu đặc thù tồn tại, hắn chính là thấy yêu liền ăn, hiện tại tiểu tử Kinh Nhạc kia là thủ hạ của hắn, chúng ta đều biết tiểu tử Kinh Nhạc kia thế lực lớn đến thế nào."
"Có thể nói ngoại trừ bãi phế tích ra, nhất cử nhất động của toàn bộ Thành Tây đều dưới sự giám sát của Kinh Nhạc."
"Quan hệ giữa chúng ta và Kinh Nhạc cũng không tốt, nếu như chúng ta ra khỏi bãi phế tích, Kinh Nhạc đem vị trí của chúng ta báo cho ảnh yêu đặc thù biết, thứ chờ đợi chúng ta chỉ có một con đường chết."
Cẩu Vương Cửu Đồ biết Thành Tây thời khắc này ngưu quỷ xà thần gì cũng có, để cẩu thả mà sống, hắn vẫn khuyên nhủ Thử Vương Tiết Phàm không được kích động.
Mặc dù bọn hắn là quan hệ đồng minh, nhưng nếu như Thử Vương Tiết Phàm lôi hắn ra khỏi bãi phế tích, hắn thà rằng lựa chọn phản bội đồng minh, cũng không muốn ra khỏi bãi phế tích...
"Ta đã rất bình tĩnh, nếu không ta đã sớm dẫn dắt Thử triều lao ra khỏi bãi phế tích rồi."
“Thù của nhi tử ta phải báo, Trảm Yêu Nhân tên là Lục Trạch kia phải chết. Ta biết bây giờ Thành Tây ngưu quỷ xà thần gì cũng có, ta cũng biết hiện tại ra khỏi bãi phế tích là không lý trí."
"Cho nên ta muốn đưa Lục Trạch vào, nhưng Lục Trạch dù sao cũng là Trảm
Yêu Nhân, giết hắn đi nhất định sẽ khiến Trảm Yêu ty tức giận, ta hi vọng đến lúc đó các ngươi cho ta sự trợ giúp nhất định."
"Bãi phế tích dù sao cũng là địa bàn của chúng ta, Trảm Yêu ty sẽ không vì một Đồng Bài Trảm Yêu Nhân mà lãng phí tinh lực đối phó chúng ta. Đối với bọn hắn mà nói, tìm ra ảnh yêu đặc thù mới là nhiệm vụ khẩn cấp của bọn hắn."
Thử Vương Tiết Phàm cũng biết đức hạnh của Cẩu Vương cùng Chương Lang Vương, bảo bọn hắn ra khỏi bãi phế tích giúp hắn gần như không có khả năng, vì thế, có thể tranh thủ một ít trợ giúp, thì tận lực tranh thủ một ít trợ giúp.
"Chúng ta là quan hệ đồng minh, ở bãi phế tích cho ngươi một ít trợ giúp không thành vấn đề, nhưng ngươi làm sao đưa Trảm Yêu Nhân tên là Lục Trạch kia tới?"
Chỉ cần không ra khỏi bãi phế tích, Chương Lang vương Cùng Cực cũng không thèm để ý tới Thử Vương Tiết Phàm báo thù thế nào, e ngại quan hệ đồng minh, cho Thử Vương Tiết Phàm một ít trợ giúp cũng không phải là vấn đề gì.
Nhưng một khi chuyện vượt quá khống chế, hắn phải vứt bỏ Thử Vương Tiết Phàm, tuyệt đối sẽ không do dự, bãi phế tích thiếu một Thử Vương, tin rằng hắn sống càng dễ chịu hơn.
"Ta ở chợ đen tốn cái giá rất lớn biết được, Trảm Yêu Nhân tên Lục Trạch kia ở đường Quý Nhân, trong nhà có lão cha Ngân Bài Trảm Yêu Nhân nửa về hưu, một người thê tử bình thường cùng hai đứa bé."
"Chỉ cần chúng ta bắt thê tử cùng hai đứa bé của hắn tới bãi phế tích, còn lo hắn không đến ư?"
Thử Vương Tiết Phàm ánh mắt tràn đầy hung ý nói.
“Đường Quý Nhân? Mảnh đất kia chính là có cấm văn do Phù Sư bày ra, chúng ta có thể không vào được, làm sao bắt thê tử hài tử của hắn?"
Cẩu Vương Cửu Đồ nhìn thấy dáng vẻ trong lòng đã có dự tính của Thử Vương Tiết Phàm, liền biết Thử Vương Tiết Phàm ước chừng đã có chủ ý rồi.
"Cấm văn mà Phù Sư bày ra chỉ nhằm vào yêu, đối với tiểu động vật thông thường không ảnh hưởng chút nào, dưới tay ta chính là không bao giờ thiếu chuột bình thường, ta sẽ bảo chuột bình thường đến đường Quý Nhân, đem nền móng cấm văn do Phù Sư lưu lại gặm huỷ."
"Nền móng cấm văn bị gặm hủy, cấm văn đương nhiên cũng sẽ bị phá hoại, đến lúc đó muốn bắt thê tử hài tử của hắn còn không dễ dàng ư?"
Thử Vương Tiết Phàm nói ra chủ ý trong lòng.
"Con chuột mất đi yêu lực khống chế, chỉ biết dựa vào bản năng hành sự, ngươi chắc chắn con chuột phái đi phố Quý Nhân sẽ thành thật gặm nền móng cấm văn chứ?"
Cẩu Vương Cửu Đồ lơ đãng hỏi.
Hết chương 341.

Bạn cần đăng nhập để bình luận