Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 106. Tặng hoa tới cổng!




"Mọi người không cần hoảng sợ, Bá Đao Hội là nhắm về phía Quy Vân sơn trang chúng ta, sẽ không..."
Vương Thiên Đoan đứng ở đài cao ý bảo mọi người không nên hốt hoảng, nhưng lời của hắn mới nói phân nửa, đột nhiên sắc mặt của hắn đại biến, vội vã tránh ra khỏi chỗ.
Bởi vì hắn nhìn thấy một cái vật thể khổng lồ đang bay về phía hắn. Chỗ mà Vương Thiên Đoan tránh ra trong nháy mắt bị vật thể khổng lồ đập bụi đất cuốn lên, đại địa đều hơi chấn động, bụi bặm tán đi.
Một cỗ quan tài Hoàng Kim khổng lồ mấy ngàn cân khảm sâu vào trong đất phơi bày ở trước mặt mọi người. Đây là có người tặng quan tài tới.
Ở chỗ mấy trăm mét, ném một cỗ quan tài hoàng kim khổng lồ mấy ngàn cân tới, là vị ngưu nhân nào của Bá Đao Hội làm, khí lực này quả thực phi nhân.
Nhìn thấy quan tài khổng lồ, sắc mặt của Vương Thiên Đoan không dễ nhìn, ngay cả huynh đệ Hoàng Thiên Trấn sắc mặt cũng trầm xuống, trong bữa tiệc mừng thọ trăm tuổi của người khác tặng quan tài, thù này sâu đến thế nào chứ?
"Khá lắm, là vàng ròng, cái này cũng không chỉ mấy ngàn cân, Bá Đao Hội thật là có tiền..."
Hoàng Đông Kiệt liếc nhìn quan tài, liền đoán được quan tài là làm từ vàng ròng.
Rầm rầm!
Đây là âm thanh phòng ốc cùng tường đá bị người ta dùng bạo lực đánh sập.
Đám người ở đại viện đều nhìn về phía trước, bụi đất tung bay ngập trời, bọn họ biết người của Bá Đao Hội đang quét ngang toàn bộ chướng ngại vật đi tới nơi đây.
Đám người Vương Nguyên Vinh cũng không ngăn cản, hạ lệnh để cho võ giả của Quy Vân sơn trang đều tụ tập tới đây.
Tầng tầng tường đá bị đẩy ngã, mãi đến khi lớp tường đá cuối cùng sụp đổ, Đao Vương Chung Hùng Nguyên mang theo vô số người của Bá Đao Hội đằng đằng sát khí xuất hiện ở đại viện, trước mặt mọi người.
Người của Quy Vân sơn trang và rất nhiều khách mời nhìn thấy người của phía Bá Đao Hội đều hít một hơi thật sâu, số người này, cường giả này, Bá Đao Hội đã dốc toàn bộ ra.
Nhìn thấy người của Bá Đao Hội đằng đằng sát khí, trong lòng của rất nhiều khách mời đều rối loạn.
"Phi, nhiều người như vậy, ta giúp cái rắm, Bá Đao Hội dốc toàn bộ sức lực ra có quỷ mới đi trêu chọc."
"Không được, ta theo Quy Vân sơn trang thì một chút xíu tình cảm kia còn chưa đủ để ta mạo hiểm lớn như vậy, phải nghĩ cách thoát thân mới được."
"Trận thế này quá mạnh mẽ, xem ra hôm nay Quy Vân sơn trang là lành ít dữ nhiều rồi."
Rất nhiều khách mời trước đó có ý tưởng, khoảnh khắc nhìn thấy môn chúng của Bá Đao Hội dốc toàn bộ ra, bọn họ trong nháy mắt không hề để tâm đến ý tưởng trước đó.
Hai đại thế lực đỉnh cấp khai chiến, ai dám cam đoan bọn họ tham dự vào, sẽ sống sót ra ngoài chứ?
"Vương Nguyên Vinh, hôm nay là mừng thọ ngươi, người được coi là đối thủ cũ của ngươi, sao có thể không đến chúc mừng ngươi chứ, nhìn xem, lễ vật cũng chuẩn bị xong cho ngươi rồi?"
"Quan tài vàng ròng, lễ vật này người hài lòng chứ?"
Đao Vương Chung Hùng Nguyên nhìn chằm chằm vào Vương Nguyên Vinh, bên trong ánh mắt của hắn không có những người khác, chỉ có một mình Vương Nguyên Vinh.
"Ăn ngay nói thật, lễ vật mà ngươi tặng kia ta không thể nào thích được."
"Nhưng mà trên người ngươi có một vật ta rất yêu thích, nếu như ngươi có thể coi nó là lễ vật mà tặng cho ta, ta có thể sẽ hài lòng."
Vương Nguyên Vinh không mừng không giận, biểu cảm không có bất kỳ biến hóa nào, rất bình tĩnh trả lời Chung Hùng Nguyên.
“Ồ, trên người ta còn có thứ ngươi thích?"
"Dĩ nhiên, mạng chó của ngươi chính là thứ ta thích nhất, nếu như ngươi có thể tự sát, tặng nó cho ta, ta chắc chắn sẽ rất vui vẻ."
Vương Nguyên Vinh vẻ mặt tươi cười nói.
"Ha ha ha, Vương Nguyên Vinh, ngươi luôn lạc quan như vậy, nhưng đó chính là điểm ta ghét nhất ở ngươi."
"Ngươi lạc quan đúng không, chờ ta đem tất cả thành viên của Quy Vân sơn tàn sát hết từ trên xuống dưới, ta xem ngươi còn có thể thể cười được hay không."
"Ồ, nhưng ta không cảm thấy ngươi có thể làm được!"
Trên mặt của Vương Nguyên Vinh vẫn duy trì khuôn mặt tươi cười lạc quan, cũng không biết hắn giả vờ, hay là trong lòng hắn thật sự có tính toán.
"Vương Nguyên Vinh, ngươi cũng biết ta vì khai chiến lần này mà chuẩn bị bao lâu. Gần mười năm, nếu như ta không có nắm chắc thắng lợi, ngươi cảm thấy ta sẽ dốc toàn bộ lực lượng ư?"
Khuôn mặt tươi cười của Vương Nguyên Vinh dần dần thu liễm lại, hắn hiểu rõ đối thủ cũ của hắn hơn ai hết, dù cho hắn sớm đã có chuẩn bị, nhưng hắn không biết Chung Hùng Nguyên đã chuẩn bị bao nhiêu nhiêu bài.
Ánh mắt của hắn không lộ ra dấu vết, liếc hình vô số môn chúng của Bá Đao Hội đang đằng đằng sát khí một vòng, trong lòng của hắn cũng nổi lên một tia gợn sóng.
Bá Đao Hội thực sự là dốc toàn bộ ra, Đao Vương Chung Hùng Nguyên làm đến bước này, cũng đã nói rõ một trận chiến này khó mà tránh khỏi, thế lực hai phe cần phải quyết ra một sinh một tử mới được.
Vương Nguyên Vinh không biết chiêu bài của Chung Hùng Nguyên là cái gì, hắn không nói lời nào, yên tĩnh chờ Chung Hùng Nguyên nói tiếp.
"Thế lực song phương chúng ta đời đời kiếp kiếp đấu đá nhau cho tới bây giờ, không có chỗ để nói chuyện, vừa gặp mặt đã giết chóc đến cùng."

"Giết chóc tàn khốc khiến cho song phương chúng ta không ngừng có người chết trận, cái này cũng dẫn đến song phương chúng ta chỉ thuộc về trình độ trung hạ lưu ở trong mười hai thế lực đỉnh cấp."
"Ngay cả cường giả Tông Sư cũng thuộc ít nhất trong mười hai thế lực đỉnh cấp, ta mệt mỏi rồi, cũng không muốn để cho hậu thế đời sau nhận số mệnh như vậy."
"Cho nên ngày hôm nay, để chúng ta kết thúc cái số mệnh đáng chết này đi."
Đao Vương Chung Hùng Nguyên nắm chặt cán đao nâng lên, dùng mũi đao chỉ về phía Vương Nguyên Vinh, thân đao sáng chói phản quang khiến cho rất nhiều người cảm thấy kinh hãi.
Không phải là bởi vì đại đao này quá đẹp, mà là cái chuôi đại đao này luôn khiến người ta cảm thấy thân đao kia đã quấn quanh quá nhiều oan hồn.
"Đừng nói những thứ vô ích này, dĩ nhiên ngươi dám lựa chọn lúc này khởi xướng chiến tranh toàn diện, vậy ngươi chắc chắn đã chuẩn bị không ít chiêu bài."
"Ngươi cũng đừng vòng vo nữa, đem tất cả con át chủ bài của ngươi đều bày ra đi."
Vương Nguyên Vinh nghiêm túc nhìn Chung Hùng Nguyên, muốn biết sức mạnh của Chung Hùng Nguyên là cái gì.
Hết chương 106.

Bạn cần đăng nhập để bình luận