Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 769. Người khác đều khoe khoang, ta lại không đáng kể!




“Cái gì, ngươi muốn tới khu bị thương nhẹ để giúp đỡ à?”
Thủ Dạ Nhân chỗ đăng ký hơi kinh ngạc, bác sĩ riêng tới từ các nơi đều là quốc bảo, bình thường bọn họ đều đi tới khu trọng thương phụ trách.
Như vậy bọn họ không chỉ tìm kiếm danh tiếng tốt, hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất mà còn giao tiếp với các bác sĩ riêng khác để nâng cao y thuật của mình.
Bây giờ có một bác sĩ riêng ở tỉnh Đông Hải đăng ký, hắn muốn khám bệnh ở khu bị thương nhẹ, cái này đúng là dùng dao mổ trâu giết gà.
Những người bị thương đang chờ điều trị ở vùng bị thương nhẹ chỉ là băng bó vết thương, kiểm tra cơ thể, hầu như không có bệnh gì nặng.
Tuy làm việc ở vùng bị thương nhẹ dễ dàng nhưng ngược lại nhân viên y tế làm việc ở vùng vết thương nhẹ lại mệt mỏi nhất vì số người bị thương ở khu vực bị thương nhẹ gấp hàng chục lần so với khu vực bị thương vừa và nặng cộng lại.
Ai kêu Ma Đô dân số đông đảo, người bị ảnh hưởng quá nhiều, những người nên cần kiểm tra vẫn phải kiểm tra.
“Đúng vậy, tất cả các bác sĩ riêng trên khắp cả nước hẳn đã đến khu bị thương nặng để giúp đỡ. Khu bị thương nặng có thêm ta cũng không nhiều, không có ta cũng không ít đi.”
“Ngược lại, vết thương nhẹ khác nhau nhìn vào thấy thương thế có vẻ đơn giản nhưng nếu ẩn giấu bệnh tình nghiêm trọng thì phiền toái lắm.”
“Vì vậy, phải cần có một người trông coi ở khu vực bị thương nhẹ, ta nghĩ ta có thể.”
Hoàng Đông Kiệt lấy giấy chứng nhận mình là bác sĩ riêng ra, không chút do dự quyết đoán lựa chọn đi đến vùng bị thương nhẹ.
Khu vực bị thương nhẹ có rất nhiều người, việc điều trị rất đơn giản, không giống như khu vực bị thương nặng, thường phải mất một hoặc hai giờ để chữa trị cho một bệnh nhân.
Trong một hai tiếng đồng hồ, hắn cũng không biết mình đã chạm vào bao nhiêu người ở vùng bị thương nhẹ để cướp lấy trị số, đơn giản, dễ dàng, có phần thưởng cao, không đến vùng bị thương nhẹ mới là sai lầm lớn nhất.
“Được rồi, ta sẽ sắp xếp người đưa ngươi đến chỗ bị thương nhẹ.”

Thủ Dạ Nhân thấy khuôn mặt trẻ trung của Hoàng Đông Kiệt, hắn ý thức điều gì đó, cảm thấy Hoàng Đông Kiệt hẳn là đi cửa sau mới được lên làm bác sĩ riêng, đến Ma Đô để lấy kinh nghiệm, lấy danh tiếng, nhưng hắn sợ đến khu vực bị thương nặng sẽ gặp các bác sĩ riêng khác, vạch trần gốc gác của mình, vì vậy hắn đã chọn đục nước béo cò ở khu vực bị thương nhẹ.
Thủ Dạ Nhân hơi khinh thường loại người này, nhưng nghĩ tới có thể đi cửa sau trở thành bác sĩ riêng, cho thấy thân phận của hắn không hề đơn giản, tuy là hắn làm bác sĩ hơi chiếu lệ nhưng nhiều ít gì hắn cũng biết một chút y thuật, sắp xếp cho hắn đến khu bị thương nhẹ hẳn là không có vấn đề gì, cứ coi như cung phụng vị đại gia này, để hắn lấy đủ danh tiếng, kinh nghiệm rồi chạy nhanh lấy người đi.
Hoàng Đông Kiệt tự nhiên nhận ra được mắt khinh thường của Thủ Dạ Nhân, nhưng hắn cũng không nói gì, hắn đến đây chỉ là âm thầm thu thập một lượng lớn trị số rồi rời đi.
Hắn không muốn mọi người chú ý đến mình, không muốn gặp rắc rối, không muốn liên quan gì đến bất kỳ ai trong Ma Đô, bí mật phát triển không phải tốt hơn sao?
Vì thế, hắn đi cùng nhân viên công tác dẫn đường đến khu bị thương nhẹ.
Trong quá trình này, hắn hỏi dẫn đường nhân viên công tác một vài việc, nhân viên công tác biết thân phận của Hoàng Đông Kiệt, cũng là hỏi gì nói nấy.
“Những người bị ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng và những người thân thể xuất hiện dị đã bị nhà nước mang đi, bây giờ một số đã quay trở lại.”
Hoàng Đông Kiệt hơi kinh ngạc, xem ra hắn vẫn đánh giá thấp nội tình của Diệu Hạ, nhẹ nhàng giải quyết vấn đề ô nhiễm tinh thần như vậy cho thấy Diệu Hạ không hề đơn giản như bề ngoài. Hoàng Đông Kiệt để vấn đề này sang một bên, nhiệm vụ chủ yếu bây giờ là đoạt lấy trị số, những chuyện khác sẽ bàn sau.
Vừa đến khu vực bị thương nhẹ, hắn đã thấy hơn mười hàng người dân thường xếp hàng dài vô tận đang chờ kiểm tra thân thể, trong lòng hắn vui đến nở hoa.
Bởi vì hắn là bác sĩ riêng nên hắn có địa vị cao nhất trong toàn bộ khu vực bị thương nhẹ. Hắn từ bỏ công việc nhỏ là băng bó vết thương mà đảm nhiệm việc bắt mạch, kiểm tra cơ thể người khác.
“Mạch đập nhẹ nhàng, không có vấn đề gì, người tiếp theo.”
Hoàng Đông Kiệt bắt mạch hai ba giây, thu thập một hai điểm rồi gọi người tiếp theo, không làm mà hưởng trị số như vậy rất thoải mái.
“Bác sĩ, thực sự không sao chứ?”

Người bị thương ở cánh tay đã được băng bó, hắn nghe nói Thủ Dạ Nhân có bác sĩ riêng bắt mạch kiểm tra thân thể miễn phí thì rất kích động.
Không chỉ hắn mà tất cả những người khác đều rất kích động, đó chính là bác sĩ riêng của Thủ Dạ Nhân được chứng nhận, y thuật cao siêu chỉ xem bệnh cho Thủ Dạ Nhân.
Dân đen như bọn họ hầu như không đủ tư cách để tiếp cận với loại bác sĩ này, bây giờ nghe nói có bác sĩ riêng có thể bắt mạch, kiểm tra sức khỏe miễn phí thì nói gì bọn họ cũng phải đến thử một lần.
Kết quả bắt mạch hai ba giây đã kiểm tra xong nói không thành vấn đề, tốc độ này cũng không khỏi quá nhanh chứ, giống như đang muốn lừa gạt người khác.
“Đông y có bốn phương pháp chẩn bệnh: nhìn, nghe, hỏi, sờ. Thị giác của ta cực mạnh. Chỉ cần nhìn thoáng qua ta có thể biết người này có vấn đề gì về thể chất hay không.”
“Bắt mạch chỉ để đề phòng thôi, hai ba giây là đủ rồi.”
“Ta là một bác sĩ riêng, ta sẽ không hủy hoại danh tiếng của mình.”
Hoàng Đông Kiệt giải thích một chút, hắn cảm thấy như vậy còn chưa đủ, lại dùng một cái bản đen viết lại những lời hắn vừa nói sau đó để trước phòng khám bệnh, như vậy người bị thương tiến vào bắt mạch sẽ không phải lo lắng nữa.
“Quả đúng là một bác sĩ riêng, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết người khác có bệnh hay không, cuối cùng còn bắt mạch đề phòng trường hợp chẩn đoán sai. Hắn thực sự là một bác sĩ có tâm.”
Có lẽ thanh danh của bác sĩ riêng này quá lớn nên ngày càng có nhiều người đến xếp hàng. Thấy nhiều người như vậy, Hoàng Đông Kiệt cười ha hả, đơn giản bảo bọn họ xếp thành hai hàng, hắn hai tay trái phải đều bắt mạch cướp lấy trị số, quả là một niềm hạnh phúc nhân đôi. “Trưởng quan Lộ, sự hỗ trợ từ khắp nơi đã lần lượt đến rồi. Đội tìm kiếm cứu nạn đã hoàn thành nhiệm vụ. Bây giờ ngoại trừ việc thiếu hụt nhân viên y tế, các công việc phục hồi khác đang được tiến hành.”
Thủ Dạ Nhân báo cáo cho Lộ Khắc Minh.
Hết chương 769.

Bạn cần đăng nhập để bình luận