Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 774. Đã đến lúc thay thế người đứng đầu!




Mở bảng số, Chung Diệu Hoa (Thần Phạt) Tinh thần: 7231.
Lực lượng: 7932.
Tốc độ: 8563.
Sức chịu đựng: 8002.
Linh năng: 1433331.
Võ năng: 93212.
Hoàng Đông Kiệt âm thầm gật đầu, ngoại trừ hắn ra, đây là người lần đầu tiên hắn thấy linh năng có hơn một triệu.
Dị Năng Giả cấp S, Tông Sư đỉnh phong phong, chẳng trách Chung Diệu Hoa (Thần Phạt) lại đi trước cường giả cấp S thông thường một bước.
Đáp lại, Hoàng Đông Kiệt cũng bí mật mở bảng số của mình.
Tinh thần của Hoàng Đông Kiệt:? ? ? (Bán phong ấn) (Năng lực kết hợp) (Không rõ)
Điện: 999999.
Tốc độ: 1000001.
Sức chịu đựng: 1111111.
Linh năng: 4855525.
Võ năng: hơn năm mươi triệu.
Hoàng Đông Kiệt cười nhạo sự so sánh này, hóa ra hắn đã phát triển đến mức này.
Trị số linh năng cấp S dao động từ một trăm nghìn đến năm triệu, võ năng của Đại Tông Sư cũng vậy.
Dựa vào năng lực cướp đoạt hàng ngày và kích phát tiềm năng, hắn đã đạt cấp S dựa trên lực lượng, tốc độ, sức chịu đựng cơ bản của mình.
Linh lực đạt đến mức cường điệu bốn phẩy tám triệu, đè bẹp hơn một triệu của Chung Diệu Hoa. Võ năng càng thêm khủng bố, cảnh giới thiên nhân vượt qua 50 triệu.
Chưa kể lực lượng, tốc độ, sức bền, sáu năng lực của Hoàng Đông Kiệt đều là cấp S, cộng thêm võ đạo cảnh giới Thiên Nhân khủng bố, khiến Hoàng Đông Kiệt nảy ra ý tưởng muốn trở thành một đại ma vương.
Lúc này, Hoàng Đông Kiệt nhìn Chung Diệu Hoa trước mặt như nhìn một bạn nhỏ.
Cứ tưởng Chung Diệu Hoa có hơi chút giữ lại, trị số sẽ mạnh hơn, không ngờ chỉ như thế này.
“Cơ thể của ta chẳng lẽ có vấn đề gì sao?”“
Chung Diệu Hoa thấy biểu cảm của Hoàng Đông Kiệt rất kỳ quái, hắn giống như đột nhiên mất đi mục đích, tâm tình trở nên mất mát như vậy, nhất thời ánh mắt rất chán nản, đủ thứ ánh mắt kỳ quái khiến Thần Phạt cho rằng thân thể mình có chuyện gì đó không tốt nên Hoàng Đông Kiệt mới xuất hiện cảm xúc như thế này.
“Không có gì, ngươi rất khỏe mạnh, ta chỉ là nhớ đến một ít chuyện đau lòng nên thất thần.” Hoàng Đông Kiệt thu tay về, bây giờ người duy nhất có thể khiến hắn hứng thú chính là nx đúng đầu Mạt Nhật và thế giới thần bí kia.
Lâm Hữu Căn thấy Hoàng Đông Kiệt không moi móc gì mình nên không nói gì, tiếp bắt mạch kiểm tra Hứa Ngữ Nghiên .
“Ta có thể hỏi một câu được không?”
Hoàng Đông Kiệt hỏi.
“Ngươi nói đi!”
Chung Diệu Hoa cảm thấy Hoàng Đông Kiệt trở thành một bác sĩ riêng ở độ tuổi trẻ như vậy sau này chắc chắn sẽ có một tương lai tươi sáng, việc kết giao với hắn sẽ không có hại gì.
“Ngươi là thứ hai, nhất định ngươi không muốn kém xa đâu. Ta nghĩ ngươi nhất định từ quốc gia biết được tình hình của Mạt Nhật.”
“Ta không cần biết tình hình cụ thể của Mạt Nhật , những thứ đó đều là bí mật, hỏi cũng vô dụng.”
“Ta muốn biết Mạt Nhật mạnh hơn ngươi bao nhiêu. Chuyện này hẳn không phải là bí mật.”
Lúc Hoàng Đông Kiệt hỏi, mọi người trong phòng đều chuyển sự chú ý về phía Chung Diệu Hoa, Mạt Nhật chính là điều bí ẩn nhất, ai lại không tò mò về Mạt Nhật?
Chung Diệu Hoa trầm tư, đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào.
Trả lời quá mạnh mẽ thì có điểm không thật, trả lời bình thường thì phần nào làm giảm đi phong độ của Mạt Nhật.
“Ba bốn lần, Mạt Nhật mạnh hơn ta ít nhất ba bốn lần.”
Sau khi nghe được câu trả lời của Chung Diệu Hoa, mọi người ở hiện trường hơi thở nặng nề hơn một chút.
Thần Phạt cường đại, điều đó không cần phải nghi ngờ gì nữa, chỉ cần thấy bóng dáng sấm sét phía sau Thần Phạt tạo thành thân ảnh Thiên Lôi vạn trượng, một kích khiến cho một nửa khu vực hóa thành hư vô.

Ai dám chắc đây là chiêu cuối mạnh mẽ nhất của Thần Phạt, bây giờ Thần Phạt nói rằng Mạt Nhật mạnh hơn hắn gấp ba bốn lần, Mạt Nhật kia còn là người sao?
Khác với những người khác, Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh hơn rất nhiều, may mắn chỉ là ba bốn lần, không sao, Mạt Nhật vẫn có thể so với hắn.
Không tính lực lượng cơ bản, tốc độ, sức chịu đựng, chỉ dựa vào linh năng của mình, hắn mạnh hơn Thần Phạt ba bốn lần.
Không biết Mạt Nhật có bao nhiêu dị năng nhưng chắc chắn là không nhiều bằng hắn, dựa vào dị năng, một cái cấm vực chư thần cũng khiến cho Mạt Nhật khốn khổ.
Huống chi hắn mạnh nhất chính là võ đạo, tổng cộng có hơn năm mươi triệu võ năng, tuyệt đối là có thể đè bẹp.
Haizz, ba giây bi ai cho Mạt Nhật, có vẻ như vị trí đầu tiên sắp đổi chủ rồi.
Nên đặt mã hiệu gì cho mình nhỉ, phong cách chắc phải cao hơn Mạt Nhật.
Chúa Tể?
Thiên Tai?
Chung Cực Võ Thần?
Thật khó chịu, ngay cả việc nghĩ ra một biệt danh cũng đau đầu.
Sau khi biết Mạt Nhật không bằng mình, Hoàng Đông Kiệt bắt đầu suy nghĩ miên man.
“Cảm ơn!”
Sau khi Hoàng Đông Kiệt cảm ơn câu trả lời của Chung Diệu Hoa, hắn về ngồi lại trong góc ngẩn người.
Vậy là xong rồi hả, không ta kết giao với ta một chút sao?
Chung Diệu Hoa thấy Hoàng Đông Kiệt ngồi lại, trong lòng buồn bực muốn chết, hắn cũng đã chuẩn bị tinh thần kết giao, ai ngờ nếu Hoàng Đông Kiệt vừa ra xong đã ngồi trở lại, thế thì hắn kết giao kiểu gì?
“Có một cách để khỏi bệnh trong vòng một tháng, đó là châm cứu, tắm thuốc, uống đan dược.” Lâm Hữu Căn kiểm tra xong nói.
Các bác sĩ riêng khác vừa nghe đến đan dược, ánh mắt đều sáng lên đến, chỉ có Hồ Lão lén lút liếc nhìn Hoàng Đông Kiệt.
“Châm cứu có cần phải...?”
“Không cần cởi quần áo, bác sĩ có tay nghề thì mặc quần áo cũng được. Nhưng châm cứu, tắm thuốc không phải là chính, đan dược mới quan trọng.”

“Hai thứ đầu tiên có thể không có nhưng đan dược phải có. Với một nhân vật như Thủy Thần ngươi, ngươi có điều kiện để mua đan dược.”
Khi Hứa Ngữ Nghiên nghe nói châm cứu không cần cởi quần áo, thậm chí không cần châm cứu, ánh mắt nàng nhìn Hoàng Đông Kiệt hơi chán ghét.
Hoàng Đông Kiệt lắc lắc vai, không thèm để ý ánh mắt của Hứa Ngữ Nghiên .
Vấn đề của Hứa Ngữ Nghiên không lớn, tu dưỡng là tốt rồi, nhưng nàng nóng lòng cầu thành làm cho Hoàng Đông Kiệt ngại phiền toái mới cố ý nói như vậy.
Ghét thì ghét đi, hắn cũng không phải là người nhìn thấy mỹ nữ là đi không nổi, cần gì để ý ánh mắt của người khác.
Hết chương 774.

Bạn cần đăng nhập để bình luận