Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 910. Nơi ong bướm!




"Ca, ngươi đừng hại ta, nàng mới mười bảy tuổi, ngươi không thể..."
Hoàng Khải gấp rồi, người đại ca này thực sự là không có chuyện tìm chuyện để làm, nhất thời hắn hối hận vì đã tới Thanh Bình giới.
"Phụ mẫu không ở đây, huynh trưởng như cha, ta cũng đã lên tiếng, ngươi muốn để ta thu hồi lời đã nói lại, không thể nào."
Hoàng Đông Kiệt với tư thái ngươi không đồng ý cũng phải đồng ý nói.
Đường Chi Nhu rất thông minh, không nói gì, lẳng lặng đứng ở phía sau Hoàng Khải, một dáng vẻ Hoàng Khải đi đâu, nàng sẽ theo đi đó.
"Ngươi, ta."
Hoàng Khải nhìn đại ca, lại nhìn thấy tiểu cô nương tự giác đứng ở sau lưng hắn, trong lúc nhất thời không nói được gì cả, sao hắn lại gặp phải đại ca như thế chứ?
Trong ánh mắt của Thiên Tàn Lão Nhân toàn là cuồng hoan, gia tộc bọn họ lần này là trèo được cây cao rồi, nghĩ đến liên bang Đại Hạ có tồn tại Tăng Thọ đan, hắn vừa hưng phấn vừa kích động.
"Tiểu cô nương nhà người ta đã theo ngươi rồi, ngươi phải cẩn thận đối đãi với người ta, không nói nữa, ta đi đây."
Hoàng Đông Kiệt đem Linh Miêu trả lại cho Đường Nhạc Huyên, cùng Đường Nhạc Huyên tán gẫu vài lời rồi rời đi.
"Việc đã đến nước này, tất cả giải tán đi!"
Thiên Tàn Lão Nhân thấy chuyện vui đập vào cửa, liền bảo đệ tử của võ quán tiễn khách.
Bất kể là Thiên Kiêu chi tử của Thanh Bình giới, hay là Gia Cát Thanh bọn họ, nhìn thấy Thiên Tàn Lão Nhân đã tiễn khách, bọn họ cũng không có ý nán lại lâu, lần lượt đứng dậy rời đi.
Trong chốc lát, ngoại trừ Hoàng Khải ra, những người khác đều rời đi.
"Đây là Chu Quả ngàn năm, không biết hiền tế tiếp theo đây có tính toán gì không?"
Thiên Tàn Lão Nhân vào nhà lấy một cái hộp nhỏ tinh xảo mở ra, lộ ra Chu Quả ngàn năm bên trong, cũng thăm dò thái độ của Hoàng Khải.
Hoàng Khải nhìn thấy Thiên Tàn Lão Nhân đã đoán được thân phận của hắn, cũng không giả vờ nữa, phất tay trên mặt một cái, tiêu trừ ngụy trang lộ ra diện mạo thực sự.
Đường Chi Nhu nhìn thấy diện mạo thực của Hoàng Khải, vội vàng dùng bàn tay che cái miệng nhỏ nhắn đang khẽ nhếch lên, hình ảnh người đứng thứ hai của liên bang Đại Hạ, nàng làm sao có thể chưa từng thấy qua.
Bây giờ biết nam nhân mà mình chọn là người đứng thứ hai của liên bang Đại Hạ, trái tim của nàng không ngừng nhảy lên, nàng căng thẳng, nàng sợ Hoàng Khải đổi ý không cần nàng nữa.
"Ngươi kinh nghiệm phong phú, năng lực chỉ đạo mạnh mẽ, liên bang Đại Hạ chúng ta cần ngươi, có ngại chuyển tộc đến thế tục hay không?"
Hoàng Khải suy nghĩ một lát hỏi. "Không ngại"

Vừa nghe vậy, Thiên Tàn Lão Nhân cười nói, Hoàng Khải đây là đã tiếp nhận hôn sự này rồi.
Đường Chi Nhu cúi đầu, tiểu thủ nắm thật chặt góc áo của mình, nàng không biết Hoàng Khải sẽ sắp xếp nàng như thế nào.
"Mắt của ngươi, ta sẽ bảo ca ca của ta ra tay trị liệu, trước hết ngươi cứ đi theo ta."
Hoàng Khải nhìn thấy Đường Chi Nhu căng thẳng giống như một con thỏ trắng bị hoảng sợ, suy nghĩ kỹ càng một hồi, cuối cùng vẫn thu nhận nàng.
Về phần hai con cọp cái trong nhà, đẩy mọi chuyện lên người ca ca hắn là được, dù sao hiện trường có nhiều người như vậy làm chứng cho hắn, hắn thật sự là bị ca hắn ép.
Hắn là bất đắc dĩ, đây không phải là hắn muốn.
Lại là một ngày nhàm chán trôi qua, Hoàng Đông Kiệt ra ngoài tìm thú vui, nhìn thấy nơi ong bướm người vào kẻ ra, mỗi nam nhân đi vào Bách Hoa lâu đều là vẻ mặt hưng phấn, đi ra thì vẻ mặt thỏa mãn.
Hoàng Đông Kiệt tò mò, hắn chuẩn bị đi vào thăm dò một chút về nơi tội ác này, nhìn xem nơi tội ác này vì sao lại khiến cho nam nhân trầm mê như vậy.
"Đại gia, vào trong chơi đi ~ "
Hoàng Đông Kiệt vừa tới trước cửa, một đám mỹ nhân tư sắc xinh đẹp liền xông tới.
"Đừng kéo, ta tự mình vào."
Dưới sự lôi kéo của một đám mỹ nhân, Hoàng Đông Kiệt "Bị ép" tiến vào Bách Hoa lâu, nơi đây không hổ là nơi được nam nhân xưng là Hổ Lang huyệt, khắp nơi tràn đầy dị vực phong tình.
Các loại đào hoa diễm sắc chọc lòng người ngứa ngáy, trong không khí tràn ngập hương bách hoa dẫn dụ.
Hoàng Đông Kiệt dù sao cũng là thần y, ngửi ra được đây không chỉ vẻn vẹn là mùi hoa, còn thêm với thành phần dược vật, lượng thuốc phóng đại dục vọng trong lòng nam nhân, nhưng lại vừa đủ.
Chẳng trách Bách Hoa lâu hút vàng đáng sợ như vậy, không chỉ mỹ nhân nhiều, còn biết dược lý, thực sự là một nơi như hổ như sói. Khoảnh khắc Hoàng Đông Kiệt tiến vào Bách Hoa lâu, bên trong Bách Hoa lâu không ít ánh mắt ẩn giấu hướng đến trên người Hoàng Đông Kiệt.
Ngay tức khắc, chủ nhân của những tầm mắt này vừa mừng vừa sợ, rất sợ tầm mắt của bọn họ chọc Hoàng Đông Kiệt không hài lòng, vội vàng thu hồi ánh mắt lại.
Hoàng Đông Kiệt đương nhiên cảm giác được những ánh mắt này, Bách Hoa lâu là địa bàn của Bách Hoa cung, nơi đây không chỉ là nơi Bách Hoa cung hút vàng, còn là nơi Bách Hoa cung thu thập tin tức thiên hạ.

Hắn gần đây rất nổi danh, Bách Hoa cung làm sao có thể không biết hắn.
Mỹ nhân vây chung quanh Hoàng Đông Kiệt dường như tiếp nhận được chỉ lệnh gì đó, bắt đầu đổi lấy mỹ nhân chất lượng cao hơn bầu bạn với hắn.
Mới một lát, mỹ nhân bầu bạn với Hoàng Đông Kiệt đã thay đổi thành một nhóm, từng người một chất lượng đều là thế gian khó cầu.
Hoàng Đông Kiệt cũng không thèm để ý đến cái này, hắn là tới mua vui, hưởng thụ phục vụ tốt hơn không phải nên làm ư, điểm này, Bách Hoa lâu rất biết làm người.
Thanh niên tuấn kiệt tới dạo Bách Hoa lâu không ít, bọn họ đương nhiên nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt, trong lúc nhất thời bọn họ hơi run rẩy, vị đại nhân vật này sao lại chạy tới loại nơi ong bướm này.
Bọn họ do dự, đều có loại ý nghĩ muốn tiếp cận và nịnh bợ Hoàng Đông Kiệt, kết quả chịu khí tức cảnh cáo của Hoàng Đông Kiệt. Rõ ràng Hoàng Đông Kiệt không muốn bị người khác quấy rầy hắn mua vui.
Mỹ nhân đẹp nhất, rượu ngon nhất, vị trí tốt nhất đều là Hoàng Đông Kiệt, Hoàng Đông Kiệt cũng không khách khí, tận tình hưởng thụ.
"Công tử, thoải mái không?"

Mỹ nhân đấm bóp cho Hoàng Đông Kiệt cung kính nói.
"Không tồi, tiếp tục đi."
Hoàng Đông Kiệt hưởng thụ mỹ nhân xoa bóp, hưởng thụ mỹ nhân rót rượu, hưởng thụ mỹ nhân đút ăn, những mỹ nhân này không chỉ không có một chút phiền chán, từng người một còn có xung động muốn chui vào trong ngực của hắn.
"Tiếp theo còn có tiết mục gì sao?"
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy những nam nhân khác như thể đang chờ đợi cái gì đó, liền mở miệng hỏi.
Hết chương 910.

Bạn cần đăng nhập để bình luận