Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1494: Y Tam Nương bị thương!

Chương 1494: Y Tam Nương bị thương!Chương 1494: Y Tam Nương bị thương!
Hoàng Đông Kiệt ở tiệm rèn nghe người ta nói Huyết Thần trở thành tên đại gian đại ác đáng bị thiên đao vạn quả cũng không để tâm, danh tiếng của sát thủ vốn đã không tốt, có thêm chút tiếng xấu thì sao.
Sát thủ khác với những nghề khác, danh tiếng càng hung ác sẽ càng khiến người đời thêm kinh sợ Huyết Thân, thứ hắn cần chính là hiệu quả khiến người ta nghe thấy đã sợ mất mật như vậy. Hoàng Đông Kiệt thấy phố Đồng Tử rất nhiều hàng xóm láng giềng đều đi đưa tiễn Trương Vi Dân, ngay cả Đường Hữu Phúc cũng dẫn theo Tiểu Nguyệt Nha đi. Hắn không đi, nên rèn sắt thì rèn sắt, nên nằm ườn thì nằm ườn.
Đêm hôm đó Hoàng Đông Kiệt đang xem sách y thì đột nhiên ngẩng đầu cau mày, hắn buông sách y xuống, bước ra khỏi phòng, vừa dừng chân ở trong sân.
Y Tam Nương bị thương cõng Phúc bá bị thương nặng hôn mê từ trên nóc nhà nhảy xuống.
"Cứu, cứu Phúc bát!"
Y Tam Nương một tay cõng Phúc bá, một tay ấn chặt băng gạc ở ngực sắp tuột ra, không để ý đến vết thương của mình, vừa vội vừa thở hổn hển cầu cứu Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt thấy Y Tam Nương vội vàng như vậy, lại thấy vết thương của lão mù thực sự nghiêm trọng, liên không vội hỏi vết thương do đâu mà có mà nhận lấy lão mù từ tay Y Tam Nương đưa đến một căn phòng trống khác, trong ánh mắt kinh ngạc của Y Tam Nương, hắn đã ổn định và băng bó vết thương của lão mù.
Sau khi lão mù bị thương được chữa trị xong, Hoàng Đông Kiệt nhìn Y Tam Nương, lúc này Y Tam Nương thật chật vật lại đáng thương quyến rũ.
Lúc này tâm trạng của Y Tam Nương đã ổn định lại, ở đây nàng cảm thấy vô cùng yên tâm.
Vốn dĩ nàng mặc rất ít, như vậy mờ mờ ảo ảo, ẩn ẩn hiện hiện, quả thực rất quyến rũ.
Tuy Hoàng Đông Kiệt thấy vết thương sau lưng Y Tam Nương không sâu, nhưng vết thương như vậy xuất hiện trên người mỹ nhân, quả thực ảnh hưởng đến mỹ cảm.
Hoàng Đông Kiệt không cho Y Tam Nương từ chối, kéo tay nàng dẫn nàng đến phòng ngủ. Đến phòng ngủ, Hoàng Đông Kiệt bảo Y Tam Nương ngồi ở mép giường quay lưng về phía hắn."Lưng mịn màng trắng nõn như vậy lại xuất hiện một vết thương dài loang lổ máu thế này, thật sự ảnh hưởng đến mỹ cảm."
"Vết thương trên người hắn đã hoàn toàn ổn định, có thể để hắn ở đây, ngươi theo ta đến phòng ngủ của ta."
"Nếu như ngươi thấy ảnh hưởng đến thẩm mỹ, vậy thì đến lúc khảo nghiệm bản lĩnh nam nhân của ngươi rồi, cố gắng đừng để lại sẹo cho ta."
Chiếc tẩu thuốc dài của nàng đã gấy, nàng dùng tay ấn chặt băng gạc ở ngực sắp tuột ra, là do nàng bị một nhát kiếm đâm sau lưng, rạch băng gạc sau lưng nàng ra một nửa.
Y Tam Nương đỏ mặt đáp.
Hoàng Đông Kiệt lấy kéo ra nói.
"ừ"
"Xử lý vết thương phải cắt băng gạc, không sao chứ."
"Nữ hài tử nhà lành sao lại mặc ít như vậy, chẳng phải là để cho mấy tên sắc lang được mở rộng tầm mắt sao."
Hoàng Đông Kiệt nghe vậy liên cắt ra, không hề do dự.
Thân thể Y Tam Nương hơi cứng đờ, mặt đỏ bừng ấn chặt băng gạc ở ngực.
"Roẹt!"
Hoàng Đông Kiệt vừa xử lý vết thương vừa nói.
Không lâu sau, Hoàng Đông Kiệt đã xử lý xong vết thương cho Y Tam Nương. Y Tam Nương đau đến mức nước mắt sắp trào ra.
"Ngươi nhẹ tay thôi, đau”
"AI"
"Cố chịu một chút, sẽ xong ngay thôi."
"Đây là phong cách của ta, ta thích mặc như vậy, có điều nếu như ngươi không thích ta như vậy, ta có thể thử thay đổi."
"Ta không có quần áo nữ nhân, đây là quần áo của ta, ngươi tạm chấp nhận, ta đi kiểm tra tình hình của lão mù trước, ngươi thay quần áo trước đi."
Hoàng Đông Kiệt thấy Y Tam Nương ra hiệu cho hắn mau chóng ra ngoài, hắn đành phải đặt quần áo xuống rồi đi ra trước.
"Xong chưa?”
Hoàng Đông Kiệt kiểm tra tình hình của lão mù xong, ở bên ngoài đợi thêm một lúc, thấy thời gian đã gần đủ, hắn liền đến cửa hỏi Y Tam Nương đã xong chưa.
"Xong rồi."
Y Tam Nương đáp lại một câu.
"Vậy ta vào nhé?”
Hoàng Đông Kiệt mở cửa phòng đi vào, thấy Y Tam Nương ăn vận như vậy, Hoàng Đông Kiệt không nói nên lời.
Quần áo của hắn đã bị Y Tam Nương xé thành vải băng ngực.
"Xin lỗi, mặc vào vẫn không quen, ta đành xé quần áo của ngươi."
Y Tam Nương xin lỗi, nhưng biểu cảm của nàng như đang nói, lần sau ta còn dám, dường như đang trả thù Hoàng Đông Kiệt vì hành động xử lý vết thương khiến nàng đau đớn lúc nấy. Hoàng Đông Kiệt không đến mức vì một bộ quần áo bị xé mà nổi giận với Y Tam Nương, hắn đến sau lưng Y Tam Nương kiểm tra vết thương đã băng bó, thấy không có vấn đề gì, hắn liên dọn dẹp gọn gàng những mảnh vải còn lại của bộ quần áo bị xé.
"Có phải do cường giả phủ thái úy làm không, bọn họ phát hiện ra ngươi bằng cách nào?"
Hoàng Đông Kiệt rót cho Y Tam Nương một ít rượu thuốc để chữa vết thương, rồi ngồi trước mặt nàng hỏi.
"Ừ, là bọn họ, ba Tiên Thiên, một Tiên Thiên trung kỳ, hai Tiên Thiên sơ kỳ, cộng thêm một số võ giả Hậu Thiên, bọn họ đã có sự chuẩn bị."
"Nếu không phải ngươi kể chuyện cho ta, khiến ta được khai sáng sớm đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ, cộng thêm mỗi tối ta đến đây, ngươi đều cho ta uống loại rượu thuốc tăng chân khí đó, ta e rằng đã..."
Hoàng Đông Kiệt xoa cằm, tại sao Y Tam Nương không xuất hiện trong cốt truyện, có lẽ là chết vì lân ám sát này.
"Sở dĩ ta bị phát hiện là vì..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận