Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 65. Thời điểm hành hiệp trượng nghĩa đã đến.




“Vớ vẩn, Trùng Cốc căn bản cũng không có quy củ nữ hài tử bị nhìn thân thể, hoặc là cưới, hoặc là bị giết.”
“Đều là đang lừa gạt hắn, chỉ có hắn mới ngốc nghếch bị chúng ta hù dọa.”
“Hơn nữa hắn cũng không phải cố ý, chuyện bị đá tới hắn cũng không thể ngăn cản, tất cả đều không thể trách hắn được.”
Sau khi Thẩm Hàm Nghiên đối mặt với nội tâm của mình, lại giúp Hoàng Thiên Trấn nói chuyện.
“Tùy ngươi, dù sao cuối cùng người luyến tiếc cũng là ngươi, không phải ta.”
Thẩm Hàm Nguyệt hơi buồn bực không muốn để ý tới tỷ tỷ nàng nữa.
“Ồ, không đúng, sao phản ứng của con bé này còn lớn hơn ta?”
Thẩm Hàm Nghiên cũng sửng sốt một chút, nên nói luyến tiếc chính là nàng mới đúng, sao muội muội lại càng luyến tiếc Hoàng Thiên Trấn hơn cả nàng vậy.
Gió thổi hiu hiu, trời đổ mưa.
Như thường lệ Hoàng Thiên Trấn dựng cành cây làm lều che mưa cho hai nàng, mưa ngừng, nửa thân thể Hoàng Thiên Trấn cũng bị ướt.
“Uống đi, có thể làm ấm thân thể.”
Hoàng Thiên Trấn rất kinh ngạc nhìn Thẩm Hàm Nghiên đưa nước ấm lên tay hắn, nhìn nước ấm trong cốc trúc trên tay, trong lòng hắn đang suy nghĩ.
Cẩu nữ nhân này bị sao vậy, có phải uống nhầm thuốc hay không.
Hoàng Thiên Trấn nghĩ không ra nhưng hắn cũng sẽ không lãng phí chén nước nóng này, uống để ấm thân thể.
Nước ấm uống xong, hắn cũng phát giác không khí hôm nay hơi không thích hợp, tỷ tỷ trở nên kỳ quái không nói, sao đến cả muội muội cũng thay đổi.
Muội muội Thẩm Hàm Nguyệt không phải ngày thường rất hoạt bát hiếu động, rất quỷ quái hay sao, sao hôm nay lại trở nên im lặng như vậy.
Chẳng lẽ muội muội cũng tới cái kia sao.
Cuối cùng, Hoàng Thiên Trấn lại đưa ra kết luận như vậy, nếu bị Thẩm Hàm Nguyệt biết thì nữ ngoan ngoãn cũng phải biến thành nữ bạo lực.
Ngày qua ngày, Hoàng Thiên Trấn cũng không biết có phải mình xuất hiện ảo giác hay không, hắn phát hiện tỷ tỷ trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, khiến cho hắn hơi lo lắng bản thân có phải đã sinh bệnh hay không.
Muội muội thay đổi không nhiều, chính là càng thêm nghịch ngợm, càng thích trêu chọc hắn.

“Tại sao ta lại có cảm giác kỳ lạ, là ta xảy ra vấn đề hay là tốc độ thiện biến của nữ nhân khiến ta không theo kịp.”
Tuy rằng Hoàng Thiên Trấn bị sự thay đổi của hai nàng khiến cho mơ hôg nhưng cuộc sống còn phải tiếp tục, bây giờ hắn vẫn là người hầu của hai nữ nhân này, ngay cả tự do cũng không có, nghĩ nhiều như vậy làm gì.
Huyện Cổ Phong.
“Đến rồi, rốt cục cũng đến rồi, nếu còn không tới chắc bản cô nương biến thành nữ dã nhân mất!”
Thẩm Hàm Nguyệt vừa đến dưới huyện thành Cổ Phong, vui vẻ biết bao nhiêu, nhảy nhót giống như đứa trẻ chưa lớn.
“Vật tư của chúng ta cũng không còn, trên người ngươi có bạc vụn hay không.”
“Bạc thì không có, ngân phiếu thì có đến mấy tờ, đủ để chúng ta tiêu trong thời gian dài.” Nghe Thẩm Hàm Nghiên hỏi, Hoàng Thiên Trấn lấy ngân phiếu trong ngực ra, ý bảo hắn có tiền.
“Vậy còn chờ cái gì nữa, chúng ta nhanh chóng vào thành chọn khách điếm tốt nhất, ta muốn ăn, ta muốn tắm nước nóng, mau mau...”
Thẩm Hàm Nguyệt đã không còn chờ nổi nữa, lôi kéo tỷ tỷ và Hoàng Thiên Trấn xông vào thành.
Khách điếm Lai Hữu.
Hoàng Thiên Trấn đã tắm rửa xong, tính toán xong thời gian bắt đầu gọi đồ ăn ở phía dưới chờ hai người Thẩm Hàm Nghiên ra ngoài ăn cơm. Không lâu sau, tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên bước xuống lầu.
Trong lúc nhất thời khách nhân ăn cơm trong khách điếm đều sợ ngây người, huyện Cổ Phong từ khi nào có hai vị giai nhân xinh đẹp như vậy, nhất cử nhất động đều cao nhã mê người như thế.
Hoàng Thiên Trấn lại nhìn ngây người, thay xiêm y mới giống như thiên nga biến thành phượng hoàng, khiến cho Hoàng Thiên Trấn thường xuyên ở bên cạnh hai nàng cũng nhất thời kinh ngạc.
“Tỷ tỷ tỷ xem, ta không nói sai nha, dù tên ngốc này mỗi ngày đều nhìn chúng ta, đến bây giờ còn không phải là nhìn chưa đủ sao.”
Thẩm Hàm Nguyệt lôi kéo tỷ tỷ, cười hì hì với tỷ tỷ trêu ghẹo Hoàng Thiên Trấn.
“Khụ khụ... Tới ăn nhanh đi, buổi tối đồ ăn sẽ nguội mất.”
Hoàng Thiên Trấn quen thuộc với hai nữ nhân này nên tự nhiên da mặt cũng dày hơn rất nhiều, vứt dáng vẻ vừa rồi ra sau đầu, gọi hai nữ nhân tới ăn cơm.

Hai người Thẩm Hàm Nghiên đương nhiên sẽ không khách sáo với Hoàng Thiên Trấn, nhưng vì ở là khách điếm, nhiều người nên hai nữ tử dĩ nhiên ăn uống rất rụt rè.
Vì sao không chọn phòng, vì bọn họ muốn hỏi thăm giang hồ gần đây có xảy ra chuyện gì hay không.
“Nghe nói chưa, nữ nhi của Hồ gia bị hái hoa tặc Quỷ Kiến Sầu chà đạp.”
“Cái gì, Quỷ Kiến Sầu lại phạm tội, đây là vụ thứ mấy rồi, chẳng lẽ ở huyện Cổ Phong hái hoa tặc Quỷ Kiến Sầu có thể vô pháp vô thiên như vậy sao.”
“Có cách gì đâu chứ, Quỷ Kiến Sầu là cao thủ Tiên Thiên, huyện Cổ Phong chúng ta mạnh nhất cũng chỉ có mấy vị cao thủ Tiên Thiên. Tông Sư cũng đừng nghĩ nữa, chỉ có quận thành, phủ thành trên huyện thành mới có.”
“Đều là cao thủ Tiên Thiên nhưng mấy vị đó đều là người có thân phận có địa vị, căn bản không có tâm tư vì dân chúng bình thường chúng ta mà ra mặt.”
“Hơn nữa hái hoa tặc Quỷ Kiến Sầu cũng rất thông minh, không chọn gia tộc có cao thủ Tiên Thiên xuống tay, chuyên tìm tiểu gia tộc, tiểu thương nhân để xuống tay.”
“Tình huống này ngươi nói làm sao đây, nha môn đối mặt với cao thủ Tiên Thiên cơ hồ xem như phế. Mấy vị cao thủ Tiên Thiên không ra mặt, ở huyện Cổ Phong ai có thể làm gì được Quỷ Kiến Sầu.”
“Haizz ~”
“Haizz ~”
Người trong khách điếm vừa nghe đến Quỷ Kiến Sầu cả đám đều lo lắng, trong số bọn họ không ít người cũng có nữ nhi, nếu nữ nhi bọn họ bị Quỷ Kiến Sầu theo dõi thì bọn họ chỉ có thể khóc.
“Tỷ tỷ, cơ hội hành hiệp trượng nghĩa của chúng ta đã đến.”
Hết chương 65.

Bạn cần đăng nhập để bình luận