Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1015. Thất bại thảm hại!




Rodan Luin và Cissetamine thấy Toseland bị một cô bé đánh bất tỉnh đều sửng sốt, tại sao một cô bé lại có thể tàn nhẫn như vậy, làm ra chuyện như vậy đối với một người bị thương nặng?
Cũng may sau khi cô bé đập một cú xong đã ném hòn đá trong tay đi, không còn làm hại Toseland nữa nên bọn họ mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng bọn họ cũng không yên tâm, bởi vì lão già trước mặt lợi hại như vậy, bọn họ không dám xem nhẹ.
Ở phía bên kia, Gunayon thấy Toseland bị một cô bé đánh bất tỉnh, đoàn trưởng và Cissetamine đang khổ chiến, hắn muốn đánh bại người tàn tật sớm để trợ giúp đoàn trưởng của bọn họ.
Ai ngờ người khuyết tật này càng đánh càng hăng, hắn gia tăng lực lượng, người tàn tật này cũng gia tăng lực lượng, hết cú này đến cú đỡ được chiếc búa khổng lồ của hắn.
“Ầm!”
Cây búa khổng lồ từ trên trời giáng xuống, Coway giơ kiếm lên đỡ lấy, hai bên va chạm, mặt đất dưới chân Coway nứt ra chìm xuống.
“Ngươi là loại quái vật gì vậy? Con người không thể nào có được sức mạnh to lớn như vậy!” Gunayon thật lâu không thể hạ gục Coway, hắn trở nên mất kiên nhẫn.
Lúc đầu hắn tưởng người tàn tật này dễ đối phó, hắn có thể kết thúc cuộc chiến nhanh chóng.
Ai ngờ càng đánh hắn càng sợ hãi, quái vật gì mới có thể chịu đựng được sức mạnh của người khổng lồ?
“Đồ ngốc, ngươi vẫn chưa phát hiện ra sao? Cơ thể của ta nhẹ hơn ngươi, điều đó có nghĩa là ta có thể dễ dàng né tránh bất kỳ đòn tấn công nào của ngươi!”
“Có điều lần nào cũng tiếp chiêu của ngươi, không phải là ta không biết né tránh, ta là dùng ngươi để rèn luyện kỹ năng, thích ứng với những ngày thực lực của ta tăng mạnh!”
Coway đã hoàn toàn làm chủ được lực lượng của mình, hắn không giả vờ nữa.
Gunayon nghe vậy gân máu trên trán nổi lên, dùng hắn luyện tay, người khuyết tật này lại dám dùng hắn luyện tay.
Âm thanh chiếc búa khổng lồ vung xuống khuấy động gió vang lên, đây là phản ứng mạnh mẽ của Gunayon dành cho Coway.
“Âm!”
Chiếc búa khổng lồ đập xuống đất, trên mặt đất xuất hiện một cái hố lớn.
Nhưng Coway cũng không có ở dưới chiếc búa khổng lồ, như Coway vừa nói, xét về tốc độ, hắn linh hoạt hơn gã to lớn này rất nhiều.
Coway không chỉ đơn giản là né tránh, khi chiếc búa khổng lồ giáng xuống, Coway đã đánh vào bụng Gunayon.
“Thật đúng là da dày thịt béo!”
Coway thấy vết thương dài trên bụng Gunayon, mặc dù đang chảy máu, nhưng vết thương chỉ sâu năm sáu cm, vết thương này chỉ được coi là vết thương nhỏ trên cơ thể người khổng lồ. Gunayon phớt lờ vết thương nhỏ trên bụng, tiếp tục dùng hết sức lực đánh giết Coway.
“Âm!”
“Âm!”
Hết kích này tới kích khác.
Coway đã sớm thích nghi với phương pháp tấn công của Gunayon, hắn không chỉ có thể dễ dàng né tránh các đòn tấn công của Gunayon mà mỗi đòn tấn công còn cắt một vết thương trên cơ thể của Gunayon.
Một lúc sau, Gunayon khắp người đầy vết thương, những vết thương này không gây tử vong nhưng sẽ khiến người ta chảy máu.
Con voi có nhiều mau hơn cũng sẽ ngã xuống.
Gunayon đã thở hổn hển.
Coway cũng có chút kinh ngạc, mặc dù Gunayon mất rất nhiều máu nhưng hắn vẫn không chịu ngã xuống, vẫn cố gắng vung cây búa khổng lồ.
Mãi cho đến khi Coway nhìn thấy đôi mắt của Gunayon, hắn mới hiểu tại sao Gunayon không gục ngã, đó là tín niệm, trong lòng Gunayon phải có niềm tin nào đó mới có thể chống đỡ cho hắn như vậy.
“Đồ ngốc, ngươi phải cẩn thận một chút, ta còn muốn nghiêm túc!”
Đối với những người có tín niệm, Coway vẫn luôn tôn trọng, vì th, hắn chuẩn bị động chút chân cách
Gunayon vốn đã lung lay sắp đổ, nhưng khi nghe tin Coway chuẩn bị ra tay, hắn lập tức tập trung tinh thần chuẩn bị các chiêu thức phòng ngự.
Coway nói động chân cách là động chân cách, đấu khí mạnh mẽ đã khiến bọn người Rodan Luin ở phía bên kia phải nhướng mày.
Nhưng bọn họ không thể ra tayvì ông già trước mặt nguy hiểm hơn.
Bóng của Coway lóe lên, khi Gunayon phát hiện ra Coway lần nữa, Coway đã xuất hiện trước mặt hắn, hoa lệ hạ xuống một kiếm.
Một vết thương cực lớn xé toạc từ vai Gunayon đến thắt lưng, Gunayon phun ra một ngụm máu, cuối cùng không cam lòng ngã xuống.
Coway rũ bỏ vết máu trên thanh kiếm, hắn biết vết thương này cùng lắm sẽ làm những người khổng lồ bị thương nặng, nhưng sẽ không giết chết được bọn họ, đương nhiên đây cũng là lý do khiến hắn phải thu lực.
Gunayon ngã xuống khiến Rodan Luin và Cissetamine bên kia trừ sốt ruột ra không còn lựa chọn nào khác, nếu bọn họ dám phân tâm quá mức, ông già trước mắt sẽ tiêu diệt họ.
Coway liếc nhìn về phía lão gia tử rồi lại quay đi, thấy lão gia tử trông phó sinh long hoạt hổ như vậy thì căn bản không cần hắn giúp đỡ.
Hắn định giúp Bối Nhĩ, nhưng vừa đi được vài bước, hắn lại nhìn thấy một cảnh tượng quen thuộc, quả cầu đen khổng lồ nứt ra ở giữa.
Quả bóng đen biến mất, khung cảnh bên trong có thể nhìn thấy rõ ràng.
Bối Nhĩ nửa quỳ mình đầy thương tích, áo trên người đã không còn, chắc là bị đá hoặc cát cào xước mạnh, cứ thế trên người hắn đầy những vết thương nhỏ.
Hắn vừa thở hổn hển vừa ho, so với hắn thì Pan Laped cũng đứng, nhưng điểm khác biệt là vai và bụng của Pan Laped rõ ràng đã bị gai đất đâm thủng, tạo thành hai cái lỗ đẫm máu.
“Ngươi!”
Pan Laped hộc máu nhìn Bối Nhĩ, hắn chưa từng nghĩ mình sẽ thua, nhưng hiện thực đã tát hắn một cái.
Tên ma ốm này không chỉ kích hoạt ma pháp rất nhanh, mà càng đánh càng đột phá.
Cuối cùng đã cùng đẳng cấp với hắn!
Đây không phải là vấn đề, hắn có thuốc ma pháp, có thể giết chết ma ốm này, nhưng điều hắn không ngờ là ma ốm này lại uống thuốc.
Đó là một loại đan dược kỳ lạ, là đan dược mà hắn chưa từng thấy trước đây. Ai đã từng thấy một loại đan dược nào có tác dụng tương tự như thuốc ma pháp chứ?
Điều quan trọng là ma ốm này có nhiều đan dược hơn thuốc ma pháp của hắn.
Chính là vì vậy mà hắn thua.
Hắn ngã phịch xuống, nhắm mắt lại ngất đi.
Hết chương 1015.

Bạn cần đăng nhập để bình luận