Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1260 - Không ngừng trưởng thành




Chương 1260: Không ngừng trưởng thành
Dizon Porterossay là lần đầu tiên trong cuộc đời cảm nhận được áp lực, điều này khiến cho hắn càng thêm nhiệt huyết sôi trào.
Thế là hắn vứt bỏ tất cả ý tưởng, không suy nghĩ thêm lão nhân này vì sao có thể kháng cự lại kiếm của hắn nữa, không suy nghĩ lão nhân này vì sao có thể không phớt lờ những uy năng khác về kiếm của hắn.
Lúc này trong mắt hắn chỉ có một chữ, chiến!
Hắn nhiệt huyết sôi trào, nhưng người phía dưới liền đau khổ rồi.
Từng tòa phòng ốc bị gió bão thổi bay lên trời, kiếm mang yếu ớt quét xuống, cũng cày ra rãnh sâu vừa sâu vừa dài ở trên mặt đất, cả tòa thành đều ở dưới sự tập kích của bão táp tai ương.
Vô số người đang kêu cha gọi mẹ, nhưng bọn họ không có cách nào cả.
Khi thấy thần tượng của bọn họ trong mắt chỉ có lão nhân trước mắt kia, liều lĩnh giết chóc cùng lão nhân kia, bọn họ cảm thấy tín ngưỡng của bọn họ đã bị lật đổ rồi.
Không có cách nào cả, bởi vì tai hoạ của bọn họ đại đa số đều đến từ thần tượng của bọn họ, gió bão, kiếm mang...tất cả đều là thủ bút từ thần tượng.
Ngược lại lão nhân kia động tác hào phóng, nhưng hắn có thể khống chế lực lượng của bản thân, sóng cực nhỏ lan đến người phía dưới.
Người của gia tộc Dizon tình huống khá hơn một chút, nhưng bọn hắn không để ý đến tình huống tai hoạ khắp thành, chỉ quan tâm Kiếm Thánh đại nhân của bọn hắn có thể đánh thắng được trận này hay không.
Dù cho trong thành có bách tính tới cầu cứu bọn hắn, cầu bọn hắn cứu người, cầu bọn hắn mang bách tính dời đi, bọn hắn không giúp cũng thôi đi, còn đá ngã bách tính tới cầu xin bọn hắn trên mặt đất.
Bọn hắn rất tức giận, những thứ ngu dân này, cầu xin bọn hắn di dời người đi là ý gì, là không tin Kiếm Thánh đại nhân của bọn hắn, cảm thấy Kiếm Thánh đại nhân của bọn hắn sẽ thất bại~, thật nực cười.
Bách tính bị đá ngã xuống đất lòng như tro tàn nhìn người của gia tộc Dizon, gia tộc Dizon bảo vệ nhân tộc trên đại lục biến chất rồi. Bọn hắn sớm đã không còn coi việc bảo vệ Nhân tộc đại lục là nhiệm vụ của mình.
Bọn hắn chỉ vì ích lợi của mình, Niggan Gouladrehou nhìn thấy một màn trước mắt này, lắc đầu, quý tộc và bình dân hoàn toàn là hai giai cấp, quý tộc làm sao có thể thật lòng phục vụ cho bình dân.
Nhìn từng đống nhà cửa bị gió lốc cuốn đi, hắn không có dục vọng xuất thủ giúp đỡ, loạn thế tới đây, đâu có người nào đáng thương.
Huống hồ tai hoạ của bọn hắn là do thần tượng của bọn hắn chế tạo ra, đây không phải là rất giễu cợt sao?
Từng đợt sóng uy năng kinh khủng từ trên cao càn quét xuống, khiến cho rất nhiều người không cách nào ngẩng đầu nhìn thẳng trận chiến thế kỷ này, rõ ràng trận chiến đấu này đã tiến vào gay cấn.
Ở trong mắt của rất nhiều người, hai người đánh có qua có lại, cho rằng hai người bọn họ thế lực ngang nhau, trên thực tế chỉ có hai đương sự bọn họ mới biết là xảy ra chuyện gì.
Cho dù Dizon Porterossay trong lòng cực kỳ không muốn thừa nhận, nhưng hắn vẫn mơ hồ ước lượng thua một bậc.
Đối với Kiếm Thánh mà nói, đối với thần thoại bất bại mà nói, đánh lâu như vậy còn không chiếm được một tia tiện nghi, tương đương với hắn đã thua người ta một trận.
Điều này cũng không thể trách hắn, ai bảo người mà hắn đụng phải là lão âm bức Hoàng Đông Kiệt kia.
Tuy rằng hắn có thanh kiếm này gia trì, nhưng lão nhân này có lực lượng tích lũy vô số đời, cực kỳ bá đạo, kiếm chiêu hoàn mỹ...không có ai không bị sự kiêu ngạo của hắn đả kích trong lòng.
Ngoại tộc không đáng sợ, nhưng hết lần này tới lần khác người mà hắn đụng phải là ngoại tộc bên trong ngoại tộc.
"Ông"
Tiếng kiếm reo vang lớn, Thiên Địa đều đang trợ uy với Dizon Porterossay, vĩ lực vô cùng từ trên người hắn hiện ra. Đây là lần đầu tiên kể từ sau khi hắn kế thừa thanh kiếm này, có người bức hắn đến thế.
"Kiệt kiệt."
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy đối thủ lại trở nên mạnh mẽ, nếu như là người bình thường, trên mặt ít nhiều sẽ xuất hiện vẻ ngưng trọng và cẩn thận, nhưng hắn không phải, ngược lại nụ cười quái dị càng đậm hơn.
Cái này khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy, đều cảm thấy hắn thực sự không phải là một người bình thường.
Đùng đùng đùng.
Hai thanh kiếm không ngừng va chạm, mỗi lần va chạm không phải sản sinh khu vực chân không, thì chính là xé rách không gian khiến người ta nhìn thấy đại khủng bố bên trong không gian xé rách.
Giao phong kịch liệt khiến cho thái dương mất đi màu sắc nổi bật nhất, khiến cho Đế Đô đẹp như tranh nghịch chuyển thành Luyện Ngục, từng trận thiên uy không kiêng nể gì cả đánh thẳng vào tâm thần của mọi người.
Lồng ngực của Hoàng Đông Kiệt bị rạch một kiếm, từ vai trái đến trên rốn, hắn không có bị thương, vỏ ngoài cũng không có phá, nhưng Hoàng Đông Kiệt bị rạch y phục ra lại hưng phấn, Kiếm Thánh không hổ là sủng nhi của Thiên Địa, hắn trưởng thành quá nhanh, hắn từng giờ từng khắc đều đang trưởng thành.
Trước đây, cho dù Kiếm Thánh là thần thoại bất bại, nhưng hắn chỉ có một kiếp, quang mang của một kiếp có thịnh, cũng không sánh bằng quang mang Tinh Thần vô số kiếp. Nhưng hắn đang trưởng thành, hắn không chỉ đã thích ứng với chiêu thức của Hoàng Đông Kiệt, còn từ trong chiêu thức của Hoàng Đông Kiệt hấp thụ chất dinh dưỡng để trưởng thành.
Thời gian ngắn ngủi, hắn đã phá vỡ phòng ngự kín không kẽ hở của Hoàng Đông Kiệt, tuy rằng vẻn vẹn chỉ là rạch y phục ra, nhưng cái này đã thành công một bước, bởi vì hắn vẫn còn tiếp tục trưởng thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận