Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 340. Phiền phức của Lục gia!!!




Lục gia
"Ảnh yêu đặc thù đáng chết, hắn tuyệt đối là cố ý, từng chiêu đánh vào mặt, hắn nhất định là trả thù chúng ta đánh tan một quyền kia của hắn."
Lục Trạch mặt mũi bầm dập muốn không oán giận cũng không được, bị ngược có đau hay không trước tiên không nói, hiện tại hắn cũng không dám soi gương đồng. Bởi vì hắn vừa nhìn thấy đầu heo trong gương đồng, hắn đều cho rằng bản thân là một con Trư Yêu.
Thật là quá đáng rồi, đánh đến mức này, nói ảnh yêu đặc thù không phải cố ý, ai tin.
"Được rồi, chúng ta có thể nhặt cái mạng về cũng đã không tệ rồi, nếu như là yêu ma khác, chúng ta sớm đã chết rồi."
Lục Hải Nguyên cắt ngang oán giận của Lục Trạch nói.
"Phụ thân, con ảnh yêu đặc thù kia tuy nói hành sự phách lối một chút, nhưng hắn không giống như ác yêu, chúng ta gióng trống khua chiêng như vậy đối phó hắn, có phải có chút lãng phí nhân lực vật lực hay không?"
Quan niệm của Lục Trạch không cứng nhắc giống như Trảm Yêu Nhân khác, là yêu thì phải loại trừ.
Đụng phải ác yêu, hắn tự nhiên trừ bỏ, nhưng đụng phải yêu tốt, có lúc hắn còn có thể mở một mắt, nhắm một mắt, ảnh yêu đặc thù này rõ ràng thuộc trong phạm vi yêu tốt.
Nếu không, người của Trảm Yêu ty sẽ không chỉ bị đánh một cách đơn giản như vậy.
Nghĩ đến Trảm Yêu ty vì đối phó với ảnh yêu đặc thù mà gióng trống khua chiêng, dẫn tới nơi khác thiếu Trảm Yêu Nhân trấn thủ, cái này rõ ràng là quyết sách sai lầm.
"Điều mà ngươi nói, người sáng suốt đương nhiên đều thấy ở trong mắt, thậm chí có một bộ phận Trảm Yêu Nhân cũng không giống vậy vừa mới bắt đầu đã căng thẳng điều tra con ảnh yêu đặc thù kia."
"Nhưng vậy thì thế nào chứ, nơi này là kinh thành, là nơi tuyệt đối không cho phép yêu loại đặc thù tồn tại, đây là thiết luật, chỉ cần ảnh yêu đặc thù tồn tại một ngày, ngày đó chúng ta đều sẽ không thể buông lỏng."
Lục Hải Nguyên nói chắc như đinh đóng cột.
"Nhưng ta cảm giác Trảm Yêu ty chúng ta dường như không có năng lực trừ bỏ con ảnh yêu đặc thù kia”
"Quyết sách này của người bề trên, chúng ta chỉ nghe mệnh lệnh hành sự là đủ rồi. Cũng may con ảnh yêu đặc thù kia chỉ ngược người không giết người, không thì...”
Lục Hải Nguyên mịt mờ nói đến đây, liền không nói thêm cái gì nữa.
"Trảm Yêu Nhân của Thành Tây không giảm, ngược lại gia tăng không ít, có vẻ như Trảm Yêu ty là sống chết đến cùng với ta rồi."
Hoàng Đông Kiệt quang minh chính đại nghe cuộc nói chuyện của phụ tử Lục Hải Nguyên, quan sát nhân thủ Trảm Yêu ty của Thành Tây không ngừng gia tăng, đối với thái độ cứ phải trừ bỏ hắn của Trảm Yêu ty hắn cũng không để ý, ai bảo bây giờ sự tồn tại có thể uy hiếp đến sự hiện hữu của hắn đã gần như không còn nữa.
Trảm Yêu Nhân nhiều cũng tốt, sau khi ăn xong có thể vận động một chút, đối với việc ngược người, hắn vẫn là rất thích.
Mấy ngày kế tiếp, phần lớn thời gian Hoàng Đông Kiệt đều nằm sấp trên tảng đá lớn phơi nắng, thỉnh thoảng đi ra ngoài tìm thức ăn, thuận tiện hành hạ người.
Ở Thành Tây, Trảm Yêu Nhận bị ngược đã trở thành chuyện bình thường.
Điều này cũng khiến cho rất nhiều Trảm Yêu Nhân biết muốn trừ khử ảnh yêu đặc thù gần như không có khả năng, thật sự là ảnh yêu đặc thù quá quỷ dị, không nói thực lực như thế nào, chỉ riêng năng lực chạy trốn đã không phải là thứ mà bọn họ có thể ngăn cản.
Cái này cũng đưa tới ở Thành Tây bọn họ có thái độ tiêu cực bài tra ảnh yêu đặc thù, một dáng vẻ thời gian một ngày là một ngày, không khác gì quẹt thẻ đi làm.
"Ấy, bị thương rồi"
"Keng"
Phụ tử Lục Hải Nguyên đã trở về, Hoàng Đông Kiệt ngửi được mùi máu tươi ở trên người Lục Trạch, vừa nhìn liền biết Lục Trạch bị thương nhẹ, điều này khiến cho Hoàng Đông Kiệt có chút hiếu kỳ Lục Trạch vì sao lại bị thương.
"Ngươi quá lỗ mãng rồi, chẳng lẽ ngươi không biết bãi phế tích chất đầy rác thải là địa bàn của Cẩu Vương Cửu Đồ, Chương Lang Vương Cùng Cực, Thử Vương Tiết Phàm ư?”
...
"Ngươi đến bãi phế tích bài tra thì cũng thôi đi, lại còn giết con trai duy nhất của Thử Vương Tiết Phàm, ngươi không hiểu được Cẩu Vương, Chương Lang Vương, Thử Vương của bãi phế tích là quan hệ đồng minh, đắc tội một người, liền tương đương với đặc tội ba người ư?"
Ngữ khí của Lục Hải Nguyên mặc dù có thành phần trách cứ, nhưng hắn nhìn thấy vết thương của con trai, trên mặt càng nhiều hơn chính là quan tâm.
"Ngày hôm nay ta chính là đi theo đội ngũ của Nhâm Hưng Thụ, phụ thân người cũng biết Nhâm Hưng Thụ là người thế nào đấy, hắn càng cứng nhắc hơn cả phụ thân ngươi, vì tìm ra ảnh yêu đặc thù, hắn chuyên chọn nơi nguy hiểm bài tra."

"Nếu như không phải thực lực của hắn không đủ, hắn còn muốn chọn khu vực Địa Hạ Bài Thuỷ Đạo do Kim Bài Trảm Yêu Nhân phụ trách, Thành Tây là thuộc về bãi phế tích đặc thù của Địa Hạ Bài Thuỷ Đạo và rác thải chất đống."
"Địa Hạ Bài Thuỷ Đạo hắn không đi được, hắn liền lựa chọn bãi phế tích, chúng ta không có cách nào, không thể không đi vào với hắn."
"Kết quả vận khí không tốt, đụng phải nhi tử ngông cuồng tự đại của Thử Vương Tiết Phàm kia, sau đó nổi lên xung đột đánh nhau với bọn hắn ngay tại chỗ."
"Giết chóc càng ngày càng nghiêm trọng, theo với đám chuột chạy đến càng ngày càng nhiều, thời khắc nguy hiểm ta bất đắc dĩ phải giết chết con trai của Thử Vương."
"Trước khi Thử Vương chưa chạy tới, chạy ra khỏi bãi phế tích."
Lục Trạch đem tiền căn hậu quả nói ra, điều này cũng khiến cho Hoàng Đông Kiệt biết vết thương trên người Lục Trạch là đến từ đâu.
"Ngươi á, thực sự biết gây phiền toái, lần sau không cho phép đi theo những đội ngũ khác. Mặc dù vi phụ là trạng thái nửa về hưu, nhưng dẫu gì cũng là một Ngân Bài Trảm Yêu Nhân, ngươi theo vi phụ, sẽ không có ai nói gì ngươi."
Lục Hải Nguyên vừa giúp nhi tử xử lý vết thương, vừa lắc đầu nói.
Hết chương 340.

Bạn cần đăng nhập để bình luận